[Nhã × Thật]Lời Yêu Thứ 3000.
1
Nếu có ai đó hỏi em,tình yêu của em là gì?
Hay đại loại là,theo em nghĩ tình yêu là gì?
Em sẽ chỉ trả lời rằng đó là hắn thôi.
Hắn là thứ tình yêu to lớn nhất của em,là thứ em luôn trân trọng.
Nếu không có sự xuất hiện của hắn,tình yêu sẽ chẳng là gì cả.
Dù cho hắn có đối xử tệ với em thế nào,em vẫn tin tưởng và sẽ chỉ yêu mình hắn.
Tiếng gió khẽ lướt ngang qua những phiến lá cây,tạo ra những âm thanh xào xạc quen thuộc vào mùa thu.
Người ta thường nói,mùa thu là mùa rất thích hợp để nhớ nhung,mong chờ một điều gì đó.
Nhưng với em lại khác,theo em,mùa thu thích hợp là mùa để chúng ta gặp nhau.
Khi ấy,là mùa thu đầu tiên của chúng ta,em 6 tuổi,hắn lớn hơn em 2 tuổi.
Lê Trung Thật - Em.
*Cười đùa*Thanh Nhã đẹp trai thiệt á
Phạm Thanh Nhã - Hắn.
*Khẽ cười nhẹ*Thích không?
Lê Trung Thật - Em.
Dạ thíchhh
Lê Trung Thật - Em.
Trung Thật thích Thanh Nhã lắmmm
Phạm Thanh Nhã - Hắn.
Hứa với anh đi
Lê Trung Thật - Em.
Hứa điều gì á?*Ngẩn người*
Phạm Thanh Nhã - Hắn.
Khi em đủ lớn,hãy đi tìm anh
Phạm Thanh Nhã - Hắn.
Dù anh không biết anh sẽ về đâu nữa
Lê Trung Thật - Em.
Ủa,Thanh Nhã đang ở với Trung Thật mà
Lê Trung Thật - Em.
Định bỏ Trung Thật đi đâu hả?
Phạm Thanh Nhã - Hắn.
Không,sao anh nỡ bỏ em
Phạm Thanh Nhã - Hắn.
Nhưng cứ hứa với anh nhé
Lê Trung Thật - Em.
Mẹ em nói là lời hứa thường rất rẻ tiền
Lê Trung Thật - Em.
Niềm tin mới là thứ xa xỉ
Phạm Thanh Nhã - Hắn.
Vậy em có tin anh không?
Lê Trung Thật - Em.
Em không rõ Thanh Nhã đang nói về điều gì hết
Lê Trung Thật - Em.
Nhưng nếu là Thanh Nhã
Lê Trung Thật - Em.
Em sẽ tinnn
Lê Trung Thật - Em.
Hì hìii
Lê Trung Thật - Em.
*Ôm hắn*Em hứa đóoo
Phạm Thanh Nhã - Hắn.
*Xoa đầu em*Ngoan
Phạm Thanh Nhã - Hắn.
Vào nhà đi,mẹ đợi em ở trong kìa
Lê Trung Thật - Em.
Khoan,anh cũng hứa với em 1 điều đi
Phạm Thanh Nhã - Hắn.
Hửm?Điều gì?
Lê Trung Thật - Em.
Nếu sau này em lớn,em tìm ra anh
Lê Trung Thật - Em.
Anh nhớ cưới em làm vợ nha
Phạm Thanh Nhã - Hắn.
*Cười*Ngốc
Phạm Thanh Nhã - Hắn.
Đi vào nhà dùm tôi cái
Lê Trung Thật - Em.
Hứa đi mà
Lê Trung Thật - Em.
Không hứa không vào nhà luôn
Phạm Thanh Nhã - Hắn.
Rồi rồi,thưa em
Lê Trung Thật - Em.
Yeahhh
Lê Trung Thật - Em.
Em vào nhà nha
Phạm Thanh Nhã - Hắn.
Ừm,đi từ từ đừng có chạy
Ngày hôm ấy,có 1 người đã ngây thơ tin vào những lời nói vu vơ ấy.
Có 1 người đã dùng những lời nói ấy làm động lực để sống tiếp cuộc đời vẫn còn dang dở.
Có 1 người đã chờ đợi,đã dùng 10 năm thanh xuân của mình chỉ để nhung nhớ về 1 bóng hình.
Lê Trung Thật - Em.
Em vẫn luôn thắc mắc,sau ngày đó anh đã đi đâu?
Lê Trung Thật - Em.
*Thở dài*Nếu biết đó là lần gặp cuối cùng
Lê Trung Thật - Em.
Em sẽ ôm anh chặt hơn thế
Kể từ ngày hôm ấy,em đã không còn thấy bóng dáng của hắn xuất hiện ở khu phố nơi em sống nữa.
Giống như chưa từng có cuộc gặp gỡ nào,biệt tăm biệt tích suốt 10 năm.
Comments