[Nguyên Hằng]Hẹn Hò Với Nam Thần Trường Bên
Cậu Có Muốn Làm Bạn Với Tôi Không?
Sau hôm ấy, Dịch Hằng về nhà trong trạng thái "tim treo ngược trên cành đào". Cậu không thể tập trung học, cũng chẳng vẽ nổi gì nên hồn. Câu nói
"Tôi đến vì muốn gặp cậu" cứ vang lên trong đầu như một đoạn nhạc bị tua lại không ngừng.
Tối đến, điện thoại rung. Một tin nhắn lạ:
[Số lạ]: "Cậu về nhà an toàn chứ?"
Dịch Hằng chần chừ một lúc mới nhắn lại:
Trương Quế Nguyên
"Trương Quế Nguyên. Tôi xin số từ người bạn cùng lớp cậu. Mong cậu không thấy phiền."
Trần Dịch Hằng
Phiền á? Trái lại, tim cậu đang nhảy múa loạn xạ
Trương Quế Nguyên
"Tôi biết nhắn thế này hơi đường đột... nhưng cậu có muốn làm bạn với tôi không?"
Dịch Hằng nhìn chằm chằm vào màn hình. Một lúc lâu, cậu mới gõ ra:
Trần Dịch Hằng
"Bạn thì được. Nhưng mà bạn bình thường thôi đấy."
Ba chấm hiện lên phía bên kia khá lâu trước khi tin nhắn tới:
Trương Quế Nguyên
Tạm thời là bạn bình thường. Nhưng tôi mong sau này sẽ không chỉ là vậy."
Từ hôm ấy, mỗi buổi sáng Dịch Hằng đều nhận được một tin nhắn “Chúc buổi sáng”, và mỗi tối là “Ngủ ngon, mơ đẹp”. Thỉnh thoảng có thêm ảnh một ly cà phê, một quyển sách, hay... một chú mèo nằm dài trong nắng.
Dịch Hằng từng nghĩ Trương Quế Nguyên là kiểu người hoàn hảo đến lạnh lùng. Nhưng càng trò chuyện, cậu càng nhận ra đằng sau vỏ bọc ấy là một người thật sự tinh tế, biết quan năm và chân thành đến lạ.
Một buổi chiều, sau giờ học, Quế Nguyên đợi sẵn trước cổng trường cậu, tay cầm một ly trà sữa vị khoai môn.
Trương Quế Nguyên
“Biết cậu thích vị này.”
Cậu ta mỉm cười, ánh mắt sáng lấp lánh dưới nắng
Trương Quế Nguyên
“Coi như quà làm quen.”
Dịch Hằng nhận ly trà sữa, khẽ mím môi. Trong lòng bỗng dưng dâng lên một câu hỏi . Liệu đây là bắt đầu của một điều gì đó... hơn cả tình bạn?
Comments