Giang Thi Nguyện liếc nhìn đồng hồ trên tay, đã gần mười giờ đêm nhưng Tần Lục Hạo vẫn chưa về.
Thường ngày, bảy giờ tối chồng cô sẽ có mặt ở biệt thự. Tính chất công việc của Tần Lục Hạo rất bận rộn, Giang Thi Nguyện cảm thấy có chút tủi thân.
Dù có đói, Giang Thi Nguyện cũng sẽ đợi chồng về rồi mới động đũa. Cô đã được dạy như vậy từ lúc còn nhỏ. Nếu Tần Lục Hạo không nói cô hãy ăn trước, thì Giang Thi Nguyện phải luôn ngồi đợi hắn như thế này.
Mọi người đều nói cô là một người vợ hoàn hảo. Mẹ chồng rất vừa lòng với cô, một đứa con dâu được nuôi dạy từ nhỏ để trở thành con dâu hào môn.
Giang Thi Nguyện thở dài, cô nhìn thức ăn đã nguội trên bàn. Cô nấu từ lúc sáu giờ chiều, nhưng mười giờ đêm vẫn chưa thể động đến, bụng Giang Thi Nguyện thật sự rất đói.
Tiếng động từ cổng lớn vang lên, Giang Thi Nguyện nhìn chiếc xe màu đen quen thuộc đang tiến vào. Người đàn ông có dáng người đẹp đẽ bước xuống, đôi mắt đen láy xuyên qua màn đêm nhìn trực diện Giang Thi Nguyện.
Cảm giác an tâm khiến Tần Lục Hạo thấy dễ chịu. Vợ hắn vẫn ở đó, vẫn luôn đợi hắn dù hắn về sớm hay là về muộn. Tần Lục Hạo thích cảm giác này hơn bất cứ điều gì hết.
Như thể dù hắn có làm gì, Giang Thi Nguyện vẫn sẽ ở sau lưng dõi theo hắn, âm thầm ủng hộ hắn.
Tần Lục Hạo sải bước đi vào bên trong. Giang Thi Nguyện liền vội chạy đến tháo giày cho hắn, sau đó để ngay ngắn vào tủ đựng giày.
Người đàn ông mệt mỏi nới lỏng cà vạt. Mùi hương nước hoa nhàn nhạt trên người Tần Lục Hạo khiến nụ cười trên khóe môi Giang Thi Nguyện vụt tắt.
Đây không phải mùi nước hoa của cô, cũng chẳng phải của Tần Lục Hạo.
Là mùi nước hoa của phụ nữ đã vơi đi đôi phần.
Cô cầm lấy áo vest của Tần Lục Hạo, quan tâm hỏi: "Anh muốn tắm trước hay là ăn trước?"
Tần Lục Hạo liếc qua khuôn mặt xinh đẹp ở bên cạnh. Sau đó lạnh nhạt bước đi về phía trước, hờ hững để lại cho cô một câu: "Anh đã ăn rồi, em ăn đi."
Giang Thi Nguyện nhìn theo bóng lưng người đàn ông đang bước lên tầng hai, cảm giác hụt hẫng dâng trào mãnh liệt.
Tần Lục Hạo ăn ở bên ngoài... Anh thà để cô chờ đợi, chứ nhất quyết không gọi điện cho cô.
Giang Thi Nguyện bước đến bàn ăn, cũng chẳng còn tâm trạng để hâm nóng thức ăn nữa. Bụng đói nên Giang Thi Nguyện cứ ăn gắp lấy thức ăn trên bàn mà nuốt xuống.
Nước mắt lăn dài từ gò má rơi xuống bát cơm, tâm trạng của cô tại sao đột nhiên lại không tốt thế này?
Có lẽ vì chuyện lúc nãy giữa cô và Tần Tử Duệ, đã có gì đó đè nén trong trái tim, đau đớn giằng xé cô từng chút, từng chút một. Bây giờ đến việc Tần Lục Hạo...khiến cảm xúc cô vỡ òa.
Lần đầu tiên Giang Thi Nguyện cảm thấy rõ sự thờ ơ của chồng và sự khinh miệt của đứa con trai mà cô hết mực yêu thương.
Đôi lúc Giang Thi Nguyện đặt ra rất nhiều câu hỏi. Là cô không tốt với Tần Tử Duệ sao? Là cô không xứng đáng nhận được sự quan tâm của Tần Lục Hạo?
Dù cho bản thân Giang Thi Nguyện luôn nghĩ rằng mình đã làm tốt trách nhiệm của một người vợ, nhưng cô chưa từng cảm nhận được thứ gọi là tình cảm gia đình trong ngôi nhà này.
Giang Thi Nguyện đưa tay lau đi nước mắt. Trách nhiệm của một người vợ không cho phép cô được khóc. Mẹ của Giang Thi Nguyện nói rằng cô cô vốn sinh ra chính là để đón nhận những chuyện như thế này.
Có lúc, cô không cam tâm bị như vậy. Nhưng chỉ cần được ở bên Tần Lục Hạo và Tần Tử Duệ, đánh đổi bấy nhiêu đó có đáng là gì?
Updated 40 Episodes
Comments
Hạ Vi
sao mà thấy giống người hầu chứ chả giống vợ tí nào huhu😭dâu hào môn là khổ zậy saooo
2025-05-21
1
Baby Phone💗
e xin t/g cho e nhảy vào truyện ăn cùng chị cho vui ạ/Cry/
2025-05-20
2
Hạ Vi
bị dư 1 chữ "người" rùi nè eiu
2025-05-21
1