Cưng Ơi, Về Nhà Với Anh. #RhyCap
#2
chiếc xe lăn bánh chậm rãi, ánh đèn đường lướt qua khung cửa kính
in bóng lăn dài trên gương mặt bé Duy đang nằm ngoan trong lòng hắn
Quang Anh.
/cúi đầu nhìn em./
bé khẽ rúc sát hơn, môi chúm chím mấp máy gì đó không rõ
Đức Duy.
chú đừng đi bar nữa...
Quang Anh.
/khựng người lại một chút, ngơ ngác./
Quang Anh.
ai nói em biết chú đi bar?
Đức Duy.
em biết.. em canh chú hoài mà..
Đức Duy.
/mắt nhắm nghiền./
Đức Duy.
sợ chú gặp ai khác rồi hông dìa..
Quang Anh.
/khẽ bật cười, cúi xuống hôn lên trán em một cái./
Quang Anh.
bé mít ướt quá rồi
Quang Anh.
người khác bám chú chứ chú có bám ai đâu
Đức Duy.
hông biết...chú đẹp trai là của iemm..
Đức Duy.
/ôm chặt lấy hắn hơn./
xe dừng trước căn biệt thự lặng lẽ trong đêm, đèn sân mở sẵn, ánh vàng dịu nhẹ hắt xuống nền gạch
Thiên Nam. (tài xế riêng)
/xuống xe mở cửa./
Quang Anh.
/bế em xuống, không để em tỉnh giấc./
ngôi nhà ấm cúng, yên tĩnh, nghe cả tiếng đồng hồ gõ từng nhịp
hắn nhẹ nhàng cởi giày, rồi bế thẳng em lên phòng ngủ tầng hai
Quang Anh.
/mở cửa phòng bằng chân, vì tay còn bận ôm em./
Quang Anh.
/đặt em xuống giường, kéo chăn lên ngang ngực bé./
Quang Anh.
/chống tay nhìn gương mặt say ngủ của em./
Quang Anh.
đồ nhóc rắc rối..
hắn cúi đầu hôn nhẹ lên môi em, lần này là thật khẽ...
Đức Duy.
chú chưa ngủ ạ..?
Quang Anh.
chú chờ em ngủ trước
Đức Duy.
/chớp mắt vài cái./
Đức Duy.
em tưởng chú hôn em trong mơ
Quang Anh.
Không, thật đấy
Đức Duy.
em ngoan mỗi khi có chú thôii...
Quang Anh.
nhóc con dẻo miệng, ngủ đi
Quang Anh.
mai còn dậy sớm
Đức Duy.
mai chú dắt em i chơi nhaa?
Quang Anh.
ừ, nhưng phải dậy sớm
Đức Duy.
dậy sớm có được thơm chú hôngg dạ?
Quang Anh.
có, thơm thật nhiều
Quang Anh.
giờ ngủ nha ông tướng?
Đức Duy.
/rúc mặt vào gối, giấu đi nụ cười ngốc của mình./
Quang Anh.
/tắt đèn ngủ, lên giường nằm cạnh bé./
Quang Anh.
/kéo em ôm vào lòng, tay đặt lên eo bé, ôm siết./
Quang Anh.
bé ngoan, ngủ ngoan
Đức Duy.
/khẽ gật đầu trong lòng hắn./
trong căn phòng yên tĩnh ấy, chỉ còn tiếng thở nhè nhẹ của hai người đan vào nhau
ngoài cửa sổ, gió khẽ lay rèm, như dỗ giấc mơ nhỏ an lành cho bé cưng và người đàn ông lúc nào cũng cau có này..
có phải đã mềm lòng rồi không?
Comments