Cưng Ơi, Về Nhà Với Anh. #RhyCap
#3
sáng hôm sau, ánh nắng lùa qua rèm cửa sổ, hắt nhẹ vào căn phòng ấm áp
Đức Duy.
/mắt nhắm mắt mở, mặt dụi dụi vào ngực hắn./
Đức Duy.
hhmf...chú ơi..sáng òii..
Quang Anh.
/mắt vẫn nhắm, ôm em chặt hơn./
Quang Anh.
uhm-...ngủ thêm chút nữa..
Đức Duy.
hông đượcc, chú hứa dắt Duy đi chơi mà
Quang Anh.
ai bảo dậy sớm vậy?
Đức Duy.
em dậy sớm...em ngoann~
Quang Anh.
/cười khẽ, kéo bé nằm lên người mình luôn./
Quang Anh.
vậy bé muốn chú thưởng gì?
Quang Anh.
/cúi đầu xương hôn lên môi bé một cái rõ kêu./
Quang Anh.
được chưa, con vẹt nhỏ?
cả hai lăn qua lăn lại thêm một lúc rồi mới chịu ra khỏi giường
còn bé thì.. đứng nhìn tủ đồ cả phút đồng hồ
Quang Anh.
chọn hoài, đi dạo thôi mà bé?
Đức Duy.
phải đẹp.. chú bận đồ xịn, em hông thể xấu!
Quang Anh.
/cười cười, tựa người vào cửa nhìn em thay đồ./
Quang Anh.
rồi rồi, bé là nhất
Đức Duy.
i ra ngoài ii, cho Duy thay đồ
Quang Anh.
ra ngay, ra ngay
quán cà phê rooftop nhẹ nhàng nằm ở trung tâm thành phố, view đẹp, gió mát
Quang Anh chọn chỗ kín đáo trong góc, tránh ánh nhìn người ngoài
Đức Duy.
chỗ này đẹp quáaa
Đức Duy.
/ngồi đối diện, nghịch nghịch ống hút./
Quang Anh.
ừ, biết em thích nên mới đưa tới
khi bé đang hí hoáy chụp hình, một giọng nam trầm bất ngờ vang lên sau lưng
???
Quang Anh? là cậu đấy à?
Quang Anh.
? /ngẩng lên, nhíu mày./
Đức Duy.
/quay lại nhìn người vừa đến./
người con trai ấy, cao, thư sinh, đẹp trai, ăn mặc giãn dị mà lịch lãm
khuôn mặt rất sáng sủa, cười nhẹ
Trần Đăng Dương.
lâu quá không gặp
Trần Đăng Dương.
mà..đây là em cậu?
Quang Anh.
/liếc mắt nhìn bé con đang ngơ ngác./
Quang Anh.
là người của tôi
Trần Đăng Dương.
/bật cười, gật đầu./
Trần Đăng Dương.
ừ, hiểu rồi
Trần Đăng Dương.
vậy tôi không quấy rầy
Đăng Dương rời đi, để lại không khí hơi là lạ
em Duy vẫn cúi mặt, tay nghịch muỗng cà phê, im re
Quang Anh.
/ngồi yên một lúc, rồi nghiêng người qua./
Đức Duy.
người ta... đẹp trai quá à..
Đức Duy.
em sợ chú.. có người cũ đẹp như vậy òi..
Quang Anh.
/chống tay nhìn bé, nghiêm giọng./
Quang Anh.
/nắm tay em, bóp nhẹ./
Quang Anh.
em là người duy nhất khiến chú bận tâm
Quang Anh.
kể cả người cũ có quay về, chú cũng chẳng buồn nhớ mặt
Đức Duy.
/ngước mắt long lanh nhìn hắn. /
Quang Anh.
/đưa tay vuốt má em./
Đức Duy.
hiểu..nhưng em vẫn muốn chú ôm em hơnnn..
Quang Anh.
/bế xốc em lên khỏi ghế./
Đức Duy.
/ôm cổ hắn, cười hí hững./
Đức Duy.
iuuu chú nhứtttt~
Quang Anh.
/nhéo chóp mũi em./
Comments