Chương 2: Ryan

Cửa phòng nghỉ của nghệ sĩ bật mở.

Một người phụ nữ trung niên, dáng người cao gầy, mặc sơ mi và vest tối màu chỉnh tề bước vào, vẻ mặt của cô có chút hốt hoảng. Người trong đoàn nhìn thấy cô liền cúi đầu chào, rồi hỏi:

“Chị Mẫn, đang tìm anh Ryan à?”

Kim Mẫn là quản lý nghệ sĩ cấp cao của công ty công ty giải trí hàng đầu trong nước “Aetherline”, mà người duy nhất có thể khiến người phụ nữ luôn điềm tĩnh như cô hoảng hốt đến thế chỉ có thể là Ryan, ngôi sao nổi tiếng nhất hiện tại.

“Ừ, cậu ta đâu?”

“Đang tẩy trang ở trong kia.”

Kim Mẫn tức tối bước vào trên tay còn cầm điện thoại chưa tắt màn hình. Hôm nay Ryan có một buổi quay quảng cáo. Đám trợ lý đang loay hoay thu dọn đạo cụ, stylist đang gỡ từng món phụ kiện đắt tiền ra khỏi giá treo. Còn chuyên gia makeup thì đang cẩn thận tẩy trang cho tên Alpha tóc vàng dựa đầu nhắm mắt ngủ quên trên trên ghế.

Đáng lẽ việc tẩy trang này không cần phiền đến chuyên gia makeup, nhưng anh ta vẫn muốn làm, lại còn làm một cách vô cùng vui vẻ. Cứ mỗi một đường bông tẩy trang được lau xuống gương mặt cực phẩm kia, anh ta đều không nhịn được mà thốt ra một đống mỹ từ để khen ngợi.

“Ryan!” Kim Mẫn cất giọng khiến tất cả người trong phòng đều giật mình, Ryan cũng bị cô gọi cho tỉnh: “Cậu thấy bài đăng sáng nay chưa?”

Toàn bộ ánh mắt trong phòng đều phóng tới cô. Alpha đang ngồi trước gương cũng ngẩng đầu. Đôi mắt xanh đậm như dòng nước giữa mùa đông ánh lên vẻ lười nhác. Hắn giơ ngón tay lên môi ra dấu im lặng, “suỵt” một tiếng, ánh mắt như cười như không.

Kim Mẫn nghiến răng. Muốn quạt cho hắn một trận, nhưng liếc quanh thấy còn nhiều người, đành phải nuốt xuống.

Cô bực tức ngồi phịch xuống ghế, nhìn nghệ sĩ của mình qua tấm gương của bàn trang điểm.

Ryan là một Alpha mang quốc tịch lai, lần đầu cô gặp hắn là khi cô đến thăm một cô nhi viện ở vùng ngoại ô thành phố tên “Hope”. Lúc đó hắn chỉ mới 15 tuổi nhưng gương mặt đã hoàn hảo đến vô thực, như thể được tạo ra bởi một thuật toán điên rồ của Chúa. Tóc vàng bồng bềnh, mắt xanh sâu như mặt hồ ban sớm, sống mũi cao, môi mỏng. Dù chỉ mặc áo sơ mi trắng và quần vải tối màu, hắn vẫn mang trên người khí chất ngạo nghễ đặc trưng của Alpha cấp cao. Ngay khoảnh khắc ấy, trong đầu Kim Mẫn vang lên một câu:

“Đây là kho báu mày đào được! Là sổ lương hưu của mày!”

Cô không nghĩ nhiều, liền tiếp cận rồi mời Ryan trở thành nghệ sĩ của công ty mình.

Không phụ kỳ vọng của cô, suốt chín năm qua, Ryan đã từng bước leo lên đỉnh cao danh vọng. Từ một người mẫu nhí nổi tiếng, hắn vươn mình trở thành ngôi sao điện ảnh thế hệ mới, tự mình đậu vào trường đại học nghệ thuật danh giá, không chỉ biết diễn mà còn biết hát, biết sáng tác nhạc. Chăm chỉ, nỗ lực suốt mấy năm qua, hiện tại hắn đã vững vàng ngồi trên bảo toạ của những minh tinh hạng A đình đám nhất.

Một Alpha với lượng fan hâm mộ cuồng nhiệt lên đến hàng trăm triệu người theo dõi trên mạng xã hội, là gương mặt đại diện của hàng loạt thương hiệu xa xỉ. Phim hắn đóng nếu không phải top đầu doanh số thì cũng sẽ bội thu giải thưởng. Năm ngoái, hắn càn quét các lễ trao giải quốc tế, ôm về ba cúp ảnh đế, một lần nữa khẳng định vị thế của cái tên Ryan trên bản đồ minh tinh.

Kẻ vừa có lưu lượng vừa có năng lực như thế, cả showbiz đều phải đỏ mắt ngước nhìn. Thế nhưng hắn lắm tài nhiều tật, tính cách vừa kiêu ngạo vừa quái gở, khiến Kim Mẫn vừa mới ngoác miệng cười đã phải nóng đầu đi giải quyết hậu quả của hắn.

Khi ngồi lên xe, Kim Mẫn đưa điện thoại đến trước mặt Ryan. Trên màn hình là một bài đăng đang viral trên mạng xã hội, kèm theo vài bức ảnh chụp góc nghiêng của Ryan. Ánh đèn mờ mờ, phông nền trông như một góc quán bar hạng sang. Mặc dù ảnh chụp chất lượng rất kém, điều kiện ánh sáng cũng không tốt, nhưng thần thái Alpha của hắn thì không thể nhầm lẫn được. Điều đáng nói là trong ảnh, hắn đang cúi người thì thầm vào tai một người đàn ông trẻ, động tác vô cùng mờ ám.

Ryan liếc nhìn một cái, nhếch môi nói: “Góc nghiêng này của tôi cũng được đấy chứ nhỉ? Trông chẳng khác gì bìa tạp chí.”

“Cậu đừng có đùa nữa!” Kim Mẫn gần như gắt lên: ”Cậu có biết truyền thông sáng giờ thêu dệt tấm ảnh này thành cái gì rồi không?”

Cô đưa điện thoại sát vào mặt Ryan, lướt một loạt tiêu đề mới nhất đang leo top:

[Tin nóng] Ryan thân mật bên quý tử nhà tài phiệt?

Minh tinh hạng A Ryan bất ngờ xuất hiện cùng bạn trai trong bar cao cấp?

Alpha quốc dân bị bắt gặp đi uống rượu cùng người tình bí mật! Hành động thân mật, quấn quýt không rời.

Ryan hừ mũi: “Quấn con mẹ nó quýt…”

“Câu có biết tôi dập biết bao tin tức như này rồi nhưng nó vẫn mọc lên như nấm không? Cậu nói cho tôi biết người này là ai, tôi còn biết đường cùng công ty xử lý cho cậu.”

Ryan với lấy bịt mắt trên xe, đeo lên mắt mình rồi ngả người ra sau, lười biếng nói:

“Không cần xử lý.”

Kim Mẫn gần như phát điên tháo bịt mắt của Ryan xuống, hắn mệt mỏi nói: “Cho tôi ngủ đi, hôm qua tôi mới chợp mắt có hai tiếng.”

“Cậu nói cho xong đi rồi ngủ. Không cần xử lý là sao chứ?”

“Chồng của người trong ảnh sẽ xử lý.”

Kim Mẫn trừng mắt.

“Cậu nói cái gì? Ai sẽ xử lý.”

“Chủ tịch tập đoàn Tần gia.”

Bầu không khí trong xe như đông lại.

“Tần gia cậu nói có phải là Tần gia tôi đang nghĩ tới không?”

“Chị muốn nghĩ sao thì nghĩ.”

Kim Mẫn ôm trán, cảm giác cả trăm con quạ đang bay lượn trên đầu mình. Một lúc lâu sau cô mới lên tiếng, giọng khô khốc:

“Cậu vừa nói chồng của người trong ảnh là chủ tịch tập đoàn Tần Gia. Vậy cái người cùng cậu thân mật…”

“Omega của anh ta. Chồng hợp pháp. Đã kết hôn. Có con rồi.” Ryan thản nhiên nói.

Đầu óc Kim Mẫn như muốn nổ tung.

“Cậu đi với vợ của chủ tịch Tần Gia vào bar… còn ghé sát vào tai người ta thì thầm? Cậu nói chủ tịch Tần Gia sẽ xử lý chuyện này, rốt cuộc là anh ta xử lý truyền thông giùm cậu hay là xử lý cậu vì thân mật với bạn đời anh ta?!”

Nhìn vẻ mặt của Ryan vẫn dửng dưng, Kim Mẫn rống lên:

“Ryan, cậu muốn tôi chết theo cậu thì cứ nói luôn một tiếng đi!”

Ryan không hiểu nổi:

“Bức ảnh đó thân mật chỗ nào mà chị to tiếng như vậy chứ? Với lại chỗ đó không phải quán bar mà là nhà hàng, tôi với Omega trong ảnh là bạn, bạn bè đi ăn với nhau bình thường. Có vấn đề gì đâu?”

“Hơn nữa…” Ryan hạ giọng, vẻ mặt không được vui lắm: “Tôi cũng không đi ăn một mình với anh ấy, hôm đó còn có chồng anh ấy đi theo. Lần này thật sự gây phiền phức cho anh ấy rồi…”

Người trong tin đồn cùng hắn tên Ninh Hi. Nhiều năm trước khi Ninh Hi còn là học sinh cấp ba, hắn mới chỉ là một thằng nhóc. Ninh Hi thường thường đến cô nhi viện Hope làm tình nguyện viên. Vào ngày đầu tiên hắn bị mẹ mình bỏ tại cô nhi viện, vì muốn chạy đi tìm mẹ. Nhân lúc nghỉ trưa, không có ai để ý, hắn trốn vào khu rừng gần đó rồi bị lạc.

Lúc hắn tưởng mình suýt nữa sẽ chết trong rừng, Ninh Hi đã đến cứu hắn. Khi ấy hắn vừa tới đất nước xa lạ này, ngôn ngữ cũng không biết, chỉ có thể nói tiếng Anh. Ninh Hi là người duy nhất hiểu hắn muốn nói gì, anh dạy ngôn ngữ cho hắn, chơi với hắn, giúp hắn hoà nhập với mọi người ở cô nhi viện, kéo hắn ra khỏi mùa hè ảm đạm năm ấy. Trong mắt Ryan lúc đó, Ninh Hi chính là angel của hắn, bạch nguyệt quang của hắn, là người mà Ryan đã hứa lớn lên mình nhất định phải cưới được.

Nhưng sau mùa hè năm đó, Ninh Hi biến mất, khi họ gặp lại đã là chuyện của tám năm sau, lúc đó hắn 20 tuổi Ninh Hi 27 tuổi. Hắn đang tìm người thiết kế trang bìa cho Album đầu tay còn Ninh Hi là giám đốc sáng tạo của công ty thiết kế mà hắn tìm tới.

Tám năm không gặp, hai người họ đã thay đổi quá nhiều, phải mất rất lâu mới có thể nhận ra nhau.

Ryan còn chưa kịp vui mừng vì gặp lại tình đầu thì đã phải nhận tin sốc...

Hắn đến trễ quá, Ninh Hi đi cưới chồng mất rồi. Người anh cưới là Tần Lãng, chủ tịch của tập đoàn Tần Gia.

Đó là lần đầu tiên Ryan thất tình…

Tần Gia ở nước S tồn tại như mặt trời ban trưa. Từ lĩnh vực tài chính, bất động sản, công nghiệp năng lượng cho đến truyền thông và tiêu dùng cao cấp, mỗi nhánh phát triển của Tần Gia đều như những gọng kìm ngầm khống chế thị trường.

Ryan biết hắn không cướp được Ninh Hi. Cũng không dám cướp. Vì chỉ cần để ý ánh mắt Ninh Hi khi nhìn Tần Lãng, hắn liền biết ở nơi đó, hắn vĩnh viễn không thể chen chân.

Hiện tại hắn 25 tuổi, trong 5 năm qua, hắn vẫn duy trì mối quan hệ bạn bè với Ninh Hi. Tình yêu thầm ngày đó cũng chuyển thành tình cảm trân trọng dành cho một người bạn lâu năm.

Bức ảnh ồn ào sáng nay thực ra được chụp lén khi hắn đi ăn với Ninh Hi và Tần Lãng trong một nhà hàng, không phải quán bar. Với mức độ yêu vợ đến cuồng của Tần Lãng, ai dám đồn thổi linh tinh về Ninh Hi chẳng khác nào tự tìm đường chết. Chuyện này còn chẳng cần phía Ryan phải đích thân xử lý.

Kim Mẫn nghe Ryan giải thích xong thì mới thở phào:

“Nhưng tôi cũng phải bảo phía công ty lên bài bác bỏ tin đồn để xoa dịu fan cậu một chút. Tôi sợ lên tiếng chậm xíu nữa họ sở gửi hoa tang đến trụ sở công ty mất.”

Ryan lười nhác dựa vào ghế: “Fan của tôi không điên đến vậy đâu.”

“Fan bình thường thì không. Nhưng fan cuồng thì khác. Cái gì họ cũng dám làm.”

Hot

Comments

white_Janron♡~⌘

white_Janron♡~⌘

tặng vote cho tác giả để có động lực ra chương/Smile//Plusone//Rose/

2025-05-21

2

Nguyên Chiêu

Nguyên Chiêu

năng suất quá Mơ ơiiii 😍😍

2025-05-21

1

hani

hani

Ủa có Từ Hải bt tiếng anh nữa mà

2025-06-05

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play