An Chi Tuyết ném áo blouse vào giỏ đồ giặt với một tiếng “phịch” uể oải.
Cô ngồi phịch xuống chiếc ghế nhỏ cạnh giường trực, bàn tay vẫn còn run nhẹ vì ca cấp cứu vừa rồi. Máu khô, mồ hôi và mùi thuốc sát trùng cứ bám riết trên da, khiến từng hơi thở của cô đều nặng nề, ngột ngạt.
Quầng thâm dưới mắt thẫm đen. Đầu óc cô quay cuồng.
An Chi Tuyết
Chỉ… một chút thôi. Nghỉ chút rồi dậy coi bệnh án…
Cô lẩm bẩm, dựa đầu vào thành giường, hai tay ôm lấy gối đầu gối, khẽ khép mắt lại.
03:51 AM.
Căn phòng chìm trong yên lặng.
Bên ngoài hành lang, ánh đèn neon chớp nháy như đang lỗi mạch điện.
Quạt trần vẫn quay đều, nhưng tiếng kêu vốn quen thuộc giờ lại méo mó, kéo dài và kỳ lạ như thể vọng từ một chiều không gian khác.
“Tít… Tít… Tít…”
An Chi Tuyết nhíu mày. Trong cơn mơ màng, cô tưởng đó là tiếng máy đo sinh hiệu. Nhưng không—âm thanh này... khác lạ. Giống như tiếng hệ thống đang khởi động hơn.
Đột ngột, một luồng sáng lóe lên giữa không trung—ngay giữa phòng nghỉ.
Hệ Thống
[ Đang khởi động tiến trình đồng bộ ký ức..]
Hệ Thống
[ Định vị vật chủ: An Chi Tuyết ]
Hệ Thống
[ Tải lên hoàn tất – HỆ THỐNG [HÀNH Y VỊ ÁI] ĐÃ KÍCH HOẠT ]
Cô bật dậy, giật mình đến nỗi gần như ngã khỏi ghế.
An Chi Tuyết
…Cái gì…?
??? – MỘT NƠI XA LẠ – ???
Trước mắt cô không còn là phòng nghỉ bệnh viện nữa.
Trời… rạn vỡ như thể nền trời bị hack đồ họa. Những ký tự kỳ lạ, giống dòng mã lập trình, trôi nổi giữa không khí. Dưới chân cô là mặt đất pha lê ánh bạc, nhưng nứt rạn theo từng bước đi, như không thể chống đỡ nổi thực tại mới vừa hình thành.
An Chi Tuyết
Đây… là đâu?
Cô thì thầm, đầu óc trống rỗng.
Hệ Thống
[ Xin chào, Bác sĩ An Chi Tuyết. ]
Hệ Thống
[ Bạn đã được chọn làm Người mang Hệ thống ]
Hệ Thống
[ Hành y, chữa bệnh, bảo vệ sinh mệnh – đó là sứ mệnh của bạn ở thế giới khác ]
Cô im lặng. Một lúc sau, chỉ thốt ra được đúng một câu:
An Chi Tuyết
…Đùa mình à? Mình còn chưa ngủ đủ 10 phút nữa đó trời...
??? – KHÔNG GIAN TRUNG CHUYỂN – ???
Không gian mờ ảo ánh xanh, những ký tự mã code bay lơ lửng như bầy đom đóm điện tử khổng lồ. Gió không hiện diện nhưng mái tóc của cô gái vẫn bay phần phật như có đạo diễn nào đó đứng sau hô to “đẹp lên em ơi”.
Cô dang tay giữ lấy vạt váy
An Chi Tuyết
Khoan đã... váy?
An Chi Tuyết
Ủa… áo blouse đâu rồi?!
Cô gần như hét lên trong đầu.
Hệ Thống
[ Đang hiệu chỉnh hình thể theo bối cảnh... ]
Hệ Thống
[ Thay đổi trang phục: HOÀN TẤT ]
Hệ Thống
[ Thay đổi trang phục: HOÀN TẤT ]
Hệ Thống
[ Chào mừng đến với thế giới nhiệm vụ, Người mang Hệ thống – Lâm Diệu Linh ]
Cô gái — vốn dĩ là bác sĩ An Chi Tuyết — nhíu mày bối rối.
An Chi Tuyết
...Lâm... gì cơ?
Hệ Thống
[ Thân phận mới: Con gái thứ hai của Lâm gia – Y Tộc danh môn. Bị ép gả, gặp nạn, trọng thương hôn mê. ]
Hệ Thống
[ Linh hồn cũ đã tan rã, bạn chính thức tiếp nhận cơ thể. ]
Hệ Thống
[ Linh hồn cũ đã tan rã, bạn chính thức tiếp nhận cơ thể. ]
Cô trố mắt, gần như muốn té ngửa.
An Chi Tuyết
Xuyên hồn? Nhiệm vụ? Chữa bệnh gì ở đây vậy?! Tôi chỉ ngủ gục 10 phút thôi mà giờ bắt tôi sống một cuộc đời khác luôn à?!
Hệ Thống
[ Bắt đầu hướng dẫn tân thủ trong vòng 5 giây... ]
Comments