[FREENBECKY] KHÔNG HỐI HẬN

[FREENBECKY] KHÔNG HỐI HẬN

Niềm tin vụn vỡ

Heng Asavarid Pinitkanjanapun
Heng Asavarid Pinitkanjanapun
Giơ tay lên! Tất cả đã bị bao vây! Lệnh bắt giữ cô có hiệu lực ngay lập tức!
Tiếng quát vang lên chát chúa, như một nhát roi xé toạc màn đêm tĩnh lặng
Những chùm sáng chói từ bốn phía phóng thẳng vào cô và thuộc hạ
Tiếng bước chân dội vang, rền rĩ, như từng nhịp trói buộc mọi lối thoát
Cô nhướng mày
Không sợ hãi
Không kinh ngạc
Chỉ chậm rãi quay đầu, ánh mắt sắc lạnh lướt qua hàng cảnh sát. Một nụ cười nghiêng môi nhạt như gió đêm, rợn như dao
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Bấy nhiêu người, mà nghĩ có thể bắt được tôi à? *giọng cô trầm, lạnh, mang theo sự khinh miệt của kẻ từng đứng giữa sống và chết*
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Ngây thơ
Bên cạnh cô, Looknam siết chặt khẩu súng, môi mím đến bật máu
Looknam Orntara Poolsak
Looknam Orntara Poolsak
Ra hiệu đi, tao xử bên phải!
Cô im lặng, ánh mắt chưa từng rời khỏi những ánh đèn vây quanh
Bình thản
Như mọi lần
Cô chưa từng sợ bất cứ điều gì cho đến khi
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Freen Sarocha, nếu đầu hàng ngay bây giờ… cô có thể được xem xét giảm nhẹ hình phạt!
Một giọng nữ vang lên - rõ ràng, quả quyết - nhưng có điều gì đó nghẹn lại giữa từng âm tiết
Cô giật mình
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Giọng nói này... Không thể lẫn đi đâu được *lẩm bẩm*
Cô quay phắt lại bản năng nhanh hơn cả suy nghĩ
Và rồi, giữa hàng cảnh sát, cô thấy nàng
Trong bộ cảnh phục gọn gàng. Không còn vẻ rụt rè hay đôi mắt e ngại của ngày nào. Tay cầm loa, lưng đứng thẳng nhưng bàn tay nàng… run lên, rất khẽ
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
…Becky? Em là… cảnh sát? *giọng cô nghẹn lại*
Nàng không né tránh nhìn thẳng vào cô, ánh mắt không gợn một tia dối lừa
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Tôi xin lỗi, đây là nhiệm vụ của tôi!
Không ai thấy cô chớp mắt nhưng ngay giây phút ấy - trong đôi mắt từng rắn rỏi như thép, có điều gì đó rạn nứt
Vỡ vụn
Cô đứng yên rồi cười - một nụ cười nhẹ như hơi thở, nhưng nặng trĩu như kết thúc
Looknam Orntara Poolsak
Looknam Orntara Poolsak
Giờ sao đây, Freen? *thì thầm, tay vẫn đặt sẵn trên cò súng*
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
*không đáp*
Ánh nhìn chưa từng rời khỏi người con gái ấy
Người từng nấu cho cô một bát mì giữa đêm đông
Từng chạm khẽ lên má cô khi ngủ
Từng rơi nước mắt lặng lẽ… khi cô đi vội vàng giữa đêm
Và bây giờ - đang đứng về phía đối nghịch
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
…Đầu hàng!
Looknam Orntara Poolsak
Looknam Orntara Poolsak
Cái gì?! Mày điên rồi à? Mày nhìn quanh đi... *lùi lại, sững sờ*
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Đầu hàng! *nhắc lại, dịu hơn, nhưng dứt khoát*
Như định mệnh
Không chống cự
Không lời giải thích
Cô tháo súng khỏi vai, thả nó rơi xuống mặt đất
Bước từng bước chậm rãi về phía nàng, tư thế đầu hàng - nhưng trong ánh mắt, là một sự buông bỏ không chỉ vũ khí
Mà là tất cả
Nàng bước tới tay run khi cầm chiếc còng, mắt đỏ hoe nhưng vẫn cố đứng thẳng giữ bình tĩnh
Cô không tránh né mà để nàng khóa tay mình - như từng để nàng khóa trái tim mình từ lâu lắm rồi
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Em diễn giỏi thật! Tôi đầu hàng rồi… em cũng sẽ được thăng chức... chúc mừng nha! *khẽ nói, mắt vẫn nhìn thẳng*
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Freen… em xin lỗi… *giọng nàng vỡ ra, nhỏ như gió*
Cô im lặng
Một lúc sau mới mỉm cười - rất nhẹ
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Lúc nào em cũng xin lỗi…
Hai năm trước
Một chiều mưa ở công viên
Mưa như trút nước, rào rào đổ xuống mặt đường và ghế đá lạnh ngắt
Trên đó, một cô gái nhỏ ngồi co ro, hai tay ôm gối, tóc tai rối bời, áo váy lem luốc
Đôi mắt sưng đỏ, như vừa khóc rất lâu
Không ví, không điện thoại, không ai để gọi và giờ - cũng chẳng còn nơi nào để quay về
Một chiếc ô đỏ bật lên giữa cơn mưa
Một bóng người dừng lại đưa ô về phía trước che cho cô gái nhỏ đang run lên vì lạnh
Ánh mắt người đó liếc qua
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Bị lạc à? *giọng trầm, khàn, thấp nhưng rõ*
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
*ngẩng lên* Tôi… tôi bị cướp
Cô không đáp chỉ đứng nhìn
Không thương hại cũng không lạnh lùng
Chỉ… im lặng như đang cân nhắc
Rồi cô nói, giọng nhẹ như mưa
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Ở đây không an toàn mưa cũng không ngừng đâu
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
*cắn môi* Tôi biết…
Cô lại nhìn nàng một lần nữa rồi bước đến gần hơn một chút
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Nhà tôi gần đây nếu muốn… có thể ở tạm *giọng cô vẫn đều đều, như thể mọi chuyện chỉ là một ngày bình thường*
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
*nhìn cô, ngỡ ngàng* Cô không sợ tôi phiền sao?
Lần đầu tiên, người kia ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt nàng - ánh mắt sâu thẳm, mệt mỏi như đã đi qua một thế giới cũ kỹ
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Cô chẳng còn gì để làm phiền tôi cả
Rồi cô cúi xuống, nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng
Lạnh buốt nhưng vững chãi
Dẫn nàng bước ra khỏi cơn mưa
Ra khỏi một ngày quá dài
Dưới cơn mưa ào ạt của Bangkok, cô siết nhẹ lấy tay nàng - bàn tay lạnh ngắt, mềm nhũn vì đói và rét - rồi đỡ nàng đứng dậy, vòng cánh tay qua eo nàng để dìu đi
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Cẩn thận… đừng cố gắng bước nhanh cứ dựa vào tôi
Giọng cô trầm khàn, gần như thì thầm giữa tiếng mưa trắng xóa
Nàng không đáp chỉ lặng lẽ gật đầu, gương mặt tái nhợt tựa vào vai người xa lạ
Căn biệt thự nằm khuất trong một con hẻm yên tĩnh, đèn vàng hắt lên mặt tường rêu phong cũ kỹ
Cánh cổng sắt mở ra trong tiếng kẽo kẹt, cô dìu nàng - người con gái nhỏ vừa lảo đảo bước qua cơn mưa tầm tã - vào trong
Nàng lạnh đến nỗi không còn run nổi nữa từng bước chân đều nhẹ như không, tựa người vào vai cô, để mặc cô dẫn lối như một giấc mơ chập chờn
Vừa bước vào đại sảnh, cô đỡ nàng ngồi xuống chiếc sofa dài bọc nhung rồi lấy tấm chăn mỏng choàng quanh nàng, nhanh tay rút điện thoại ra, nhấn số quen thuộc
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Looknam, tới nhà tao! Mang một bộ đồ sạch, khăn tắm, và sữa tắm loại dịu nhẹ! Gấp!
Đầu dây bên kia có vẻ choáng váng vì cuộc gọi đột ngột
Looknam Orntara Poolsak
Looknam Orntara Poolsak
Gì vậy trời? Mày đang thu nhận sinh vật lạ à?
Cô liếc nàng đang ngồi co ro, môi tái nhợt, ánh mắt lạc lõng cô không đáp câu đùa, chỉ hạ giọng
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Đừng hỏi cứ mang tới nhanh nhất có thể!
Looknam Orntara Poolsak
Looknam Orntara Poolsak
Rồi, rồi đang ở gần cho tao mười phút
Chưa đầy mười phút sau, tiếng xe dừng lại trước cổng
Looknam bước vào, tay ôm túi đồ to, vừa đi vừa càm ràm
Looknam Orntara Poolsak
Looknam Orntara Poolsak
Trời mưa như trút, tao suýt trượt bánh mà mày gọi như cháy nhà. Rốt cuộc là...
Looknam đứng khựng lại khi thấy nàng trên sofa, ánh mắt liếc nhanh từ đầu xuống chân nàng, rồi quay sang nhìn cô
Looknam Orntara Poolsak
Looknam Orntara Poolsak
Bé này là ai vậy? Nhìn thảm dữ...
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
*bước tới, nhận túi đồ từ tay Looknam, giọng vẫn lạnh tanh* Đừng hỏi gì hết!
Looknam cau mày, nhưng biết tính bạn mình nên chỉ buông một câu nhẹ
Looknam Orntara Poolsak
Looknam Orntara Poolsak
Rồi trong đó có quần áo, khăn, đồ lót mới, đủ hết mà bé này cần uống gì nóng trước khi tắm đó
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Để tao lo *gật đầu, quay sang nàng*
Cô ngồi xuống cạnh nàng, đặt túi đồ trước mặt rồi chỉ về hành lang
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Phòng tắm ở cuối dãy, có nước nóng cứ vặn vòi bên phải, chờ một phút là được! Em cần tắm ngay để không bị cảm!
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
*cầm túi, ngập ngừng* …Tôi… tôi cảm ơn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play