[7dnight×Saabirose] Hôn Anh, Nắng Cũng Tan
Chương 4: Khoảng Cách Gần Nhất
Buổi sáng hôm sau, khi Trần Thùy Dương vừa bước chân vào lớp, cô đã thấy điều bất thường: Ngô Tuấn Đạt không có ở chỗ. Lần đầu tiên kể từ khi cô chuyển đến, ghế của cậu ấy trống.
Một bạn cùng bàn phía sau nói vọng lên.
Bạn học
Nghe đâu bị cảm nhẹ, chắc do mưa hôm trước.
Cô không suy nghĩ nhiều, chỉ kịp nhắn tin:
Trần Thùy Dương_Saabirose
✉️: Nghe nói cậu cảm. Có cần tôi mang bài qua nhà không?
Một lát sau, điện thoại rung nhẹ.
Ngô Tuấn Đạt_7dnight
✉️:Nếu cô rảnh. Địa chỉ: 27 Trần Hưng Đạo.
Buổi chiều, trời âm u, từng đám mây xám sà xuống như muốn báo hiệu một cơn mưa khác. Dương mang theo cặp sách và túi cháo nóng, đứng trước một căn nhà hai tầng trầm mặc. Cô bấm chuông, tim đập mạnh.
Cửa mở, Đạt xuất hiện với mái tóc hơi rối, mắt có chút thâm quầng. Cậu chỉ mặc áo phông đơn giản, để lộ phần xương quai xanh tinh tế và làn da hơi tái vì ốm nhẹ.
Ngô Tuấn Đạt_7dnight
Cô đến rồi à.
Cậu lùi ra, nhường đường.
Ngô Tuấn Đạt_7dnight
Vào đi.
Không gian trong nhà yên ắng. Dương bước vào, để ý thấy đồ đạc gọn gàng đến mức bất ngờ, không khác gì tính cách của cậu.
Ngô Tuấn Đạt_7dnight
Ngồi đi.
Ngô Tuấn Đạt_7dnight
Tôi đi lấy nước.
Dương ngồi xuống, tay đặt túi cháo lên bàn. Một lát sau, Đạt mang ra hai ly trà gừng, đặt một ly trước mặt cô.
Ngô Tuấn Đạt_7dnight
Cảm ơn… vì đã đến.
Trần Thùy Dương_Saabirose
Không có gì. Tôi… tiện đường thôi.
Cô lấy tập vở ra, đưa cho cậu:
Trần Thùy Dương_Saabirose
Tôi đã ghi chú hết phần hôm nay. Có thắc mắc gì thì hỏi tôi.
Đạt nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm:
Ngô Tuấn Đạt_7dnight
Tôi có một thắc mắc ngay bây giờ.
Trần Thùy Dương_Saabirose
Gì cơ?
Ngô Tuấn Đạt_7dnight
Cô… luôn dịu dàng thế này với mọi người à?
Dương khựng lại. Trong khoảnh khắc đó, cô cảm thấy đôi mắt ấy như đang nhìn thấu cả tâm can mình.
Trần Thùy Dương_Saabirose
Không. Chỉ với người… tôi thấy quan trọng.
Cô nói nhỏ, như một lời thú nhận lặng lẽ.
Không khí chợt lặng đi vài nhịp.
Sau khi ăn cháo xong, Đạt định đứng lên dọn, nhưng chân cậu khựng lại, lảo đảo suýt ngã. Dương hoảng hốt chạy tới đỡ.
Trần Thùy Dương_Saabirose
Cậu không sao chứ?
Ngô Tuấn Đạt_7dnight
Không sao… chỉ hơi choáng.
Trần Thùy Dương_Saabirose
Ngồi xuống. Đừng cố.
Dương dìu cậu trở lại ghế. Trong tích tắc ấy, tay cô đặt lên ngực cậu để giữ thăng bằng, bàn tay kia vô thức chạm vào vùng bụng rắn chắc dưới lớp áo mỏng.
Hai người bỗng khựng lại.
Khoảng cách giữa họ lúc này chỉ còn vài phân. Hơi thở hoà lẫn, mùi trà gừng nhè nhẹ phảng phất giữa không gian im lặng.
Cô nhìn thấy rõ ánh mắt Đạt đang dần tối lại. Không còn vẻ lạnh lùng thường ngày, mà là một thứ cảm xúc khác – sâu hơn, khao khát hơn.
Dương luống cuống định đứng dậy thì bất ngờ—bàn tay cậu giữ lấy cổ tay cô.
Ngô Tuấn Đạt_7dnight
Đừng đi.
Câu nói ấy khàn khàn, đầy chân thành.
Trần Thùy Dương_Saabirose
Tuấn Đạt…
Ngô Tuấn Đạt_7dnight
Tôi không giỏi nói mấy lời ngọt ngào… Nhưng tôi biết rất rõ, mỗi lần nhìn cô, tim tôi không còn bình thường nữa.
Dương như bị giữ chặt trong ánh mắt cậu. Trái tim cô đập nhanh như trống dồn.
Cậu nghiêng người, rất chậm, rất nhẹ… để nếu cô không muốn, chỉ cần nghiêng đầu là có thể tránh.
Môi cậu chạm nhẹ lên môi cô, run rẩy như một cái chạm của gió, nhưng lại khiến cả người cô tê dại.
Dương không biết mình đã nhắm mắt từ khi nào. Cô chỉ biết, môi cậu dịu dàng nhưng mang theo nhiệt độ khiến mọi phòng bị trong cô sụp đổ.
Một nụ hôn đầu đời – ấm, nhẹ, nhưng đủ làm tan cả không khí lạnh giữa buổi chiều u ám.
Khi buông ra, Đạt nhìn cô – ánh mắt không còn là sự thờ ơ quen thuộc.
Ngô Tuấn Đạt_7dnight
Tôi xin lỗi… nếu cô thấy khó chịu.
Dương lắc đầu, mắt hoe hoe nước.
Trần Thùy Dương_Saabirose
Không. Chỉ là… tôi không ngờ, nụ hôn đầu của mình lại dịu dàng đến vậy.
Và rồi, họ cùng ngồi cạnh nhau, trong sự yên lặng ấm áp, giữa căn nhà nhỏ đầy mùi trà và hơi thở.
Dù ngoài trời vẫn âm u… nhưng trong tim cô, nắng đã bắt đầu lên.
Comments
Chai nước rửa chem chép
Sao truyện hay mà ít lượt tương tác quá ha , hay do cp chưa nổi lắm nhỉ ?
2025-06-03
1
Chai nước rửa chem chép
Trời ơi sao ổng bạo vậy
2025-06-03
0
trvyy
quá đã hú hú
2025-06-10
0