#2

Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Tôi không chịu được nữa. // thở dài, tay run run cố gắng mở cửa phòng //
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Cố mà mở đi.
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Tôi đứng ngay đây mà.// bước lại, kéo cánh tay Dịch Hằng dừng lại bằng một bàn tay lạnh ngắt //
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Để tôi đi!
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Tôi không phải của anh!// giãy giụa, mắt rực lên lửa giận //
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Cậu quên rồi sao?
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Cha cậu ký rồi.
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Cậu là món hàng được đóng dấu của tôi.// siết mạnh cổ tay, kéo lại gần, giọng trầm như gầm //
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Tôi sẽ trốn đi!
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Anh không thể giữ tôi mãi!// cố sức giằng ra, mặt đỏ bừng //
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Mỗi lần trốn là một lần tôi lấy của cậu một mảnh da thịt.
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Cậu tưởng tôi nói chơi à?// tay rướn lên vuốt ve mặt, ngón cái vuốt nhẹ trên môi cậu //
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Đừng chạm vào tôi!// né tránh, nước mắt bắt đầu lăn dài //
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Cậu nghĩ mình còn lựa chọn?
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Cậu đã là của tôi rồi.// siết chặt vai, ép Dịch Hằng ngồi xuống ghế //
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Anh… anh điên rồi!
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Tôi không thuộc về anh!// giọng nghẹn ngào, cố vùng vẫy //
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Điên?
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Có thể.
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Nhưng tôi biết cậu sẽ không bao giờ thoát. Và cuối cùng, cậu sẽ nhận ra – không phải là yêu. Mà là chiếm đoạt.// giọng thì thầm lạnh lùng, mặt sát gần mặt Dịch Hằng //
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Đừng ép tôi…
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Tôi sợ lạnh. // thở hổn hển, mắt lấp lánh nước//
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Tôi thích sự sợ hãi ấy.
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Nó làm cậu thật hơn.// nắm lấy tóc, kéo nhẹ đầu cậu ngẩng lên, ánh mắt dán chặt vào mắt đối phương //
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
…Anh làm tôi đau.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Đau đến mức tôi muốn chết đi.// giọng yếu ớt, nước mắt tuôn không kiểm soát //
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Đau cũng là cách tôi giữ cậu lại.
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Và khi cậu yếu đuối nhất, tôi sẽ là người duy nhất ở bên.// nhẹ nhàng vuốt ve gò má cậu, giọng dịu hơn một chút nhưng vẫn đầy quyền lực //
Hot

Comments

tổng tài mắc bệnh trầm cảm

tổng tài mắc bệnh trầm cảm

no no no tôi ms là ng ở bên anh ấy mà

2025-05-27

1

Hengiu

Hengiu

Thấy thử coi tui lột da anh k

2025-05-27

1

𝐁𝐚̣𝐜𝐡 𝐋𝐚 𝐏𝐡𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠.

𝐁𝐚̣𝐜𝐡 𝐋𝐚 𝐏𝐡𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠.

v chứ ẻm giả hả🥰😡

2025-05-27

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play