[Kiệt Hằng] Không Phải Yêu Là Chiếm Đoạt ~

[Kiệt Hằng] Không Phải Yêu Là Chiếm Đoạt ~

#1

Ari
Ari
Fic mới đã ra lò🙌
________________
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Cậu tỉnh rồi? // tay hắn đặt lên cổ tay Dịch Hằng, bóp nhẹ rồi siết chặt, giọng lạnh tanh //
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Tôi đâu có chết. // cố gắng rút tay nhưng bị giữ chặt //
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Phải, tôi không cho phép cậu chết dễ vậy. // ngón tay vuốt nhẹ lên mu bàn tay Dịch Hằng, ánh mắt sắc bén //
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Anh đang giam tôi? // giọng run, cố né tránh ánh nhìn //
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Không phải giam. Đây là nhà tôi. // hắn kéo Dịch Hằng lại gần, tay đặt lên eo, ép sát //
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Và cậu là người của tôi.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Tôi không đồng ý! // đẩy nhẹ tay hắn ra, nhưng không thể tránh hoàn toàn //
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Không cần cậu đồng ý. // nắm lấy cằm Dịch Hằng, ép cậu nhìn thẳng vào mắt hắn //
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Cha cậu ký rồi, tôi có chữ ký – có cả con người cậu.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Tôi không phải món hàng. // giọng nghẹn, lắc đầu mạnh //
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Cậu là kết quả của một giao dịch. // tay đặt lên cổ Dịch Hằng, bóp nhẹ như cảnh báo //
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Tôi trả tiền, tôi có quyền.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Anh bị bệnh. // cố gắng giãy giụa //
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Ừ, và cậu là liều thuốc duy nhất tôi cho phép mình giữ. // tay trượt xuống bả vai, siết nhẹ //
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Tôi không yêu anh. // giọng run rẩy, đẩy hắn ra, bước lùi //
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Tốt. Tôi không cần yêu.
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Tôi chỉ cần cậu không thể rời bỏ tôi. // theo sát, tay đặt lên thắt lưng, giữ chặt không cho lùi thêm bước nào //
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Anh nghĩ mình là ai? // đôi mắt rực lửa, mặc dù run sợ //
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Là người sẽ khiến cậu chỉ còn biết thở vì tôi, sống vì tôi, và tuyệt vọng cũng vì tôi. // cầm lấy cổ tay cậu, siết nhẹ rồi thả ra, ánh mắt đầy thống trị //
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Tôi sẽ trốn. // giọng khàn, mắt rưng rưng //
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Mỗi lần cậu thử, tôi sẽ siết chặt xích thêm một chút.
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Cậu không thoát được đâu, Dịch Hằng. // gần mặt cậu, hơi thở nóng rẫy phả vào cổ //
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
…Tôi ghét anh. // giọng nghẹn, nước mắt rơi //
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Tôi biết.
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Càng ghét tôi, cậu càng nhớ tôi. // nụ cười đầy ác ý, tay vỗ nhẹ lên má cậu //
________________
Ari
Ari
Má vừa viết vừa cười hí hí🙀
Hot

Comments

Rinchan🐇

Rinchan🐇

Vừa chiếm hữu vừa dịu dàng ~

2025-05-27

3

Hengiu

Hengiu

Nghiện cỡ vậy hả anh, anh làm h chk em là cho vô trại nha

2025-05-27

0

Hehee💦_Tác Giả😉

Hehee💦_Tác Giả😉

..... chiếm hữu này cao quá rồi nhỉ

2025-06-02

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play