Chuyện anh Tatsuki có tình cảm với tôi, tôi biết chứ. Chỉ là, không muốn đụng đến, càng chỉ muốn im im mà cắt đứt. Anh tốt với tôi thế nào, tôi đều nhớ. Nhưng nảy sinh tình cảm, tôi hoàn toàn không có.
Gazujin Sou
Anh, em biết
Gazujin Sou
Nhưng chúng ta không thể
Gazujin Sou
Em cảm kích vì anh đã chăm sóc em suốt mấy năm qua
Gazujin Sou
Đến lúc em rời đi rồi
Buông lỏng, tôi biết sức tôi có vùng vẫy cũng không thoát được anh - thủ khoa đầu ra của học viện Beoi.
Tatsuki Isao
// ôm chặt hơn //
Tatsuki Isao
Tại sao?..là anh không được ở đâu sao?
Tatsuki Isao
// mặt đối mặt với em //
Tôi nhìn vào tôi mắt xanh ngọc ấy, trong đó dường như chất chứa ngàn cảm xúc chỉ đợi trào ra mà thôi.
Gazujin Sou
...Em không có tình cảm với anh
Tatsuki Isao
// nước mắt trào ra, giương mặt mếu máo cùng sự run rẩy trong giọng nói //
Tatsuki Isao
Có thể cho anh một chút không
Gazujin Sou
Anh..
Tại sao lại như thế này? Hóa ra dựa dẫm vào một người thích mình lâu như thế, lại trở nên phức tạp như vậy sao? Hiện tại mình giống như một đứa con gái đốn mạt lợi dụng người mình thích xong vứt bỏ sao?
Mình chưa từng nghĩ như vậy. Mình đã định sẽ rời đi khi mình tốt nghiệp, nhưng hiện tại bố về rồi, vậy nên mới nghĩ đi sớm một chút sẽ tốt hơn.
Ritsu Nayumi
// mở cửa ra //
Ritsu Nayumi
// lạnh mặt nhìn anh ta //
Gazujin Sou
!??
Gazujin Sou
// hốt hoảng //
Ritsu đi lại đẩy mạnh vào vai anh, vì bất ngờ nên anh Tatsuki chao người về phía sau. Cùng lúc đó, Ritsu đứng chắn trước mặt tôi, ngăn cách tôi và anh Tatsuki một bờ lưng mảnh khảnh nhưng lại vững chãi một các kì lạ.
Gazujin Sou
Ritsu ah...
Ritsu Nayumi
// đưa tay phải về sau, nắm chặt tay của cậu ấy //
Ritsu Nayumi
Khóc lóc cầu xin tình cảm từ một đứa trẻ không thấy rẻ rúm à?
Ritsu Nayumi
Cậu ấy
Ritsu Nayumi
// khựng lại một chút //
Ritsu Nayumi
Không thích anh đâu
Ritsu Nayumi
Vậy nên hãy để cậu ấy đi
Tatsuki Isao
// bất ngờ, nhìn Ritsu //
Tatsuki Isao
// mặt không biểu cảm, không còn dáng vẻ nức nở như mấy giây trước nữa//
Tatsuki Isao
Chuyện của anh và Sou
Tatsuki Isao
Em không cần can thiệp
Tatsuki Isao
// hạ giọng nhắc nhở //
Anh ta thay đổi nhanh đến choáng váng. Giây trước còn rơi nước mắt nói cho anh ta một chút tình cảm như một con cún nhỏ sợ bị bỏ rơi; vậy mà giờ mặt lạnh tanh như một người khác, giọng trở nên khàn đặc nói từng câu từng từ như đe dọa.
Ritsu Nayumi
Tôi thích can thiệp đấy thì sao?
Ritsu Nayumi
Anh quản được không?
Tatsuki Isao
// cau mày //
Tại sao hai người họ lại xa lạ đến vậy?
Họ đâu còn là những người tôi biết?
Đứng phía sau Ritsu, nhìn vào Tatsuki thật sự không tin được. Người ôn nhu nhẹ nhàng, người đáng yêu hoạt bát, tại sao họ lại trở nên đáng sợ với đôi mắt sắc lạnh ấy?
Gazujin Sou
// gạt tay Ritsu ra, vội vàng chạy xuống lầu để rời khỏi nhà //
Ritsu Nayumi
Sou!!
Tatsuki Isao
Sou!!
Ritsu Nayumi
Cậu đi đâu vậy?
Tôi không hiểu tại sao, nhưng cả người tôi đang run lên vì sợ. Sợ những thứ bản thân không biết.
Cắm đầu chạy xuống lầu, ra khỏi nhà, chân trần chạy đến nơi nào đó tôi cũng không rõ; chỉ cần biết trốn khỏi họ là được.
Gazujin Sou
Ự!
Gazujin Sou
// tông vào ai đó, ngã ngược ra sau //
Gazujin Sou
Tôi xin lỗi!!
Gazujin Sou
Tôi không kịp nhìn đường
Gazujin Sou
Tôi-
Khi ánh mắt tôi nhìn vào đôi mắt đen láy ấy. Cái cảm giác quen thuộc đó lại tràn về, những kí ức ngủ yên một lần nữa sống dậy.
Cái tên đã từng quên một lần nữa được nhắc đến. Tưởng chừng như sẽ rất lâu về sau nữa, tôi cũng sẽ không gặp lại.
Gazujin Sou
Man-
Ritsu Nayumi
Sou!!
Ritsu Nayumi
Cậu có sao không?
Ritsu Nayumi
Sou!! Sao lại chạy vội như vậy?
Ritsu Nayumi
Có chuyện gì thì có tớ lo, anh ta không thể làm gì được đâu!!
Từ phía sau, Ritsu chạy nhanh đến, ôm trầm lấy tôi rồi vội vàng ngó xem tôi như thế nào. Hẳn vì thấy tôi ngồi bệt xuống đất như vậy. Nhưng...
Comments
Hhan
tặng bà 1 vote á viết tiếp i nha
2025-05-31
0