Chương 5: Ác mộng

Ngày qua ngày, căn phòng nhỏ trong căn biệt thự của Hàn Dực, đã trở thành địa ngục riêng của Cố Yên. Mỗi buổi sáng cô thức dậy, đều thấy mình bị trói buộc vào thực tại lạnh lẽo không thể thoát ra. Tâm trí cô mờ mịt, những ký ức đau đớn như cứa vào tâm hồn.

Cố Yên không thể nhớ rõ đã bao nhiêu ngày cô tỉnh lại ở trong căn phòng này, nhưng cảm giác mệt mỏi và nặng nề cứ bao trùm lấy cơ thể. Những buổi sáng không thể gượng dậy, những buổi tối không thể khép mắt. Chỉ còn lại sự trống rỗng, như thể đã mất đi tất cả.

Cô không còn cảm giác gì với những bức tường bao quanh, không còn cảm thấy sự ngột ngạt của không gian. Mọi thứ đều trở nên mờ nhạt, giống như những bóng ma vô hình đang đè nén lên tâm hồn cô.

Mỗi khi Cố Yên thử cố gắng chống lại Hàn Dực, anh lại dùng những lời lẽ đầy ám ảnh để dọa nạt, thao túng cô.

Mỗi lần cô vùng vẫy, chỉ càng làm anh thích thú. Anh nói rằng cô không thể thoát, không thể trốn chạy. Dù có cố gắng đến mấy, cô vẫn chỉ là con mồi trong tay anh.

Một buổi sáng, Hàn Dực bước vào phòng, mang theo một chiếc váy mới. Anh nhìn cô như thợ săn nhìn con mồi của mình đã bị thương.

“Cảm thấy thế nào?” Giọng anh trầm khàn, đầy ám ảnh.

Cố Yên ngẩng lên nhìn anh, không trả lời, mắt đã không còn ánh sáng. Cô chỉ còn lại sự mệt mỏi, kiệt quệ.

Hàn Dực mỉm cười, một nụ cười lạnh lùng, rồi bước lại gần, bắt đầu thay váy cho cô.

Cô không phản kháng nữa, chỉ cúi đầu, mặc cho anh làm. Ánh mắt Hàn Dực lóe lên sự thỏa mãn, đôi tay anh nhẹ nhàng chạm vào da thịt cô, như thể đang chiếm hữu lấy từng phần cơ thể.

“Thấy không? Đẹp lắm.”

Anh nhẹ nhàng vuốt ve lưng cô, rồi dừng lại nhìn vết thương trên mặt đã mờ nhạt của cô.

Cô không dám ngẩng đầu lên, mắt khép hờ, để nước mắt lặng lẽ rơi xuống.

Anh không vội vã, không thô bạo. Thay vào đó, anh cứ từ từ, từng bước một, áp chế tâm lý cô. Những lời anh nói, những hành động của anh, tất cả đều không phải là sự quan tâm thực sự, mà chính là sự chiếm đoạt.

“Cố Yên, em không còn gì để mất nữa. Em là của tôi và sẽ luôn ở đây cùng tôi.”

Giọng anh đều đều, nhưng lại như chạm vào những nỗi đau sâu thẳm nhất trong lòng cô. Cô không thể đáp lại, chỉ im lặng như một bức tượng.

Hàn Dực không chờ đợi câu trả lời. Anh kéo cô lại gần, giữ chặt đôi tay nhỏ bé của cô, áp mặt cô vào ngực mình.

“Em không cần phải sợ tôi” Anh nói, nhưng trong ánh mắt của anh lại là sự chiếm hữu tột cùng. “Sợ để làm gì? Em đã không còn cơ hội trốn thoát.”

Cố Yên không thể chịu đựng thêm nữa, cô nhìn thẳng vào anh, ánh mắt đầy sự tức giận. Cô hít một hơi thật sâu, đẩy ra sự đè nén cùng nỗi đau trong lòng.

“Anh là… tên quái vật. Tại sao lại bắt tôi? Tôi không làm gì anh cả! Tại sao lại đối xử với tôi như vậy?” Giọng cô nghẹn lại, muốn cất tiếng hét lớn nhưng lại không thể.

Cô bám víu vào những câu hỏi đó, như một sự cầu xin thoát khỏi đau đớn, nhưng biết rằng bản thân chẳng thể nào thoát được.

Những câu nói đơn giản này, lại chứa đựng tất cả sự giằng xé và tuyệt vọng trong cô. Cô không còn đủ sức để kháng cự, nhưng sự sợ hãi vẫn chưa bao giờ ngừng.

Hàn Dực không vội đáp lại. Anh vẫn giữ im lặng, đôi mắt nhìn sâu vào cô, dường như đang suy nghĩ về câu hỏi đó. Câu trả lời không phải là một điều gì quá khó khăn đối với anh… một lúc sau anh mới cất giọng, đầy sự dịu dàng:

“Em hỏi tôi tại sao bắt em à?” Hàn Dực tiến lại gần, khuôn mặt anh lúc này chỉ cách Cố Yên vài cm. Cô có thể cảm nhận được hơi thở của anh phả trên làn da mỏng manh của mình. “Bởi vì em là của tôi. Em đã là của tôi từ trước khi em biết đến sự tồn tại của tôi.”

Cố Yên thót tim, cả người cứng đờ. Cô không thể tin vào những gì mình vừa nghe. Tại sao? Tại sao lại là cô?

“Anh… anh điên rồi!” Cô không thể kiềm chế được nữa, hét lên với anh. “Tôi không phải đồ chơi của anh! Anh không có quyền…”

Hàn Dực khẽ nở một nụ cười lạnh lẽo. Một nụ cười mang đầy sự xâm chiếm và quyền lực:

“Em có thể nói vậy, nhưng đó không phải là sự thật. Tất cả những gì em có bây giờ, đều thuộc về tôi. Và em sẽ không bao giờ có thể trốn thoát.”

Đột ngột, anh kéo cô lại gần, đặt tay lên vai cô, bóp chặt như một sự trói buộc vô hình. Mắt anh sắc như dao, nhìn thẳng vào đôi mắt Cố Yên, và Cố Yên cảm nhận được cái lạnh thấu tận tim gan trong ánh mắt ấy.

“Em không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chịu đựng. Chỉ có tôi mới có thể cho em sự an toàn.” Giọng anh trầm xuống, nhưng lại mang theo sự đe dọa khắc nghiệt. “Và em biết rất rõ điều đó.”

Cố Yên không thể nào cứng rắn hơn nữa. Cô chỉ cảm giác mình như một cái bóng vô hồn, bị cuốn vào cơn cuồng loạn của Hàn Dực. Không còn chút sức lực để phản kháng, không còn gì để chống đỡ. Cô chỉ có thể cắn răng, cố gắng kiềm chế sự run rẩy trong cơ thể.

“Anh không thể điều khiển tôi!” Cô nói, dù giọng cô đã yếu ớt, nhưng trong đó vẫn còn một chút hy vọng mong manh. Cố Yên vẫn không thể chấp nhận sự thật này, nhưng liệu cô còn lựa chọn nào khác không?

“Thật sao?” Hàn Dực cúi xuống, khẽ hôn lên trán cô, rồi thì thầm. “Đừng giả vờ mạnh mẽ, em sẽ không thể trốn khỏi tôi đâu.”

Từng lời của Hàn Dực như mũi dao đâm sâu vào trái tim cô. Cố Yên không còn biết mình có thể chịu đựng được bao lâu nữa, nhưng cô biết một điều. Sự sợ hãi đã ăn sâu vào tâm hồn cô, và từ giờ trở đi, có thể cô sẽ không bao giờ thoát khỏi người đàn ông ác quỷ đội lốt người này.

Hot

Comments

Thu Trinh

Thu Trinh

Vậy hình như là ông nam chính đã để ý nu9 từ lâu rồi đúng hơm tg 🤧

2025-05-26

3

NAMY🐼

NAMY🐼

Thân xác chị ở đây nhưng tâm hồn thì ở nơi khác .Anh có được thân xác nhưng không có trái tim của chị .

2025-05-26

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Đêm định mệnh
2 Chương 2: Không thể thoát
3 Chương 3: Cưỡng ép
4 Chương 4: Giam cầm
5 Chương 5: Ác mộng
6 Chương 6: Ngoan ngoãn
7 Chương 7: Ra ngoài
8 Chương 8: Myanmar
9 Chương 9: Huấn luyện
10 Chương 10: Phi vụ
11 Chương 11: Bỏ trốn
12 Chương 12: Xiềng xích
13 Chương 13: Thoả Hiệp
14 Chương 14: Giao dịch
15 Chương 15: Lào
16 Chương 16: Nhớ nhà
17 Chương 17: Tặng quà
18 Chương 18: Chiếm đoạt
19 Chương 19: Gần nhưng lại xa
20 Chương 20: Đàm phán
21 Chương 21: Ác mộng
22 Chương 22: Lợi dụng sự mềm yếu mong manh
23 Chương 23: Kế hoạch tan vỡ
24 Chương 24: Vỏ bọc
25 Chương 25: Giao dịch ở Hồng Kông
26 Chương 26: Lặng yên
27 Chương 27: Đi chơi
28 Chương 28: Dám đụng vào người của anh
29 Chương 29: Em không cần phải sợ tôi
30 Chương 30: Sự dịu dàng khó tin
31 Chương 31: Món quà ẩn ý
32 Chương 32: Thượng Hải
33 Chương 33: Khác lạ
34 Chương 34: Thành phố hoa lệ
35 Chương 35: Tò mò
36 Chương 36: Bị phục kích
37 Chương 37: Thoả thuận
38 Chương 38: Muốn lấy cả gốc lẫn lãi
39 Chương 39: Khoảng lặng mong manh
40 Chương 40: Chạm mặt
41 Chương 41: Kết cục chỉ có một
42 Chương 42: Uy hiếp
43 Chương 43: Tội ác mang quân hàm
44 Chương 44: Đến Thái Lan
45 Chương 45: Bầu trời sao
46 Chương 46: Ngôi làng sâu trong rừng
47 Chương 47: Công việc trồng thuốc phiện
48 Chương 48: Chưa bao giờ là đủ
49 Chương 49: Lệ thuộc
50 Chương 50: Quyết tâm
51 Chương 51: Xót thương
52 Chương 52: Đào thoát
53 Chương 53: Vô tình tóm gọn
54 Chương 54: Trừng phạt
55 Chương 55: Tàn nhẫn
56 Chương 56: Ngoan tôi sẽ không để em thiệt
57 Chương 57: Ngắm hoàng hôn
58 Chương 58: Em có tình cảm với tôi không
59 Chương 59: Quá khứ khó phai mờ
60 Chương 60: Võ đài quyền anh
61 Chương 61: Bất trắc
62 Chương 62: Bắt quả tang
63 Chương 63: Dụ dỗ nhưng không chịu trách nhiệm
64 Chương 64: Giận
65 Chương 65: Tôi yêu em
66 Chương 66: Truy đuổi
Chapter

Updated 66 Episodes

1
Chương 1: Đêm định mệnh
2
Chương 2: Không thể thoát
3
Chương 3: Cưỡng ép
4
Chương 4: Giam cầm
5
Chương 5: Ác mộng
6
Chương 6: Ngoan ngoãn
7
Chương 7: Ra ngoài
8
Chương 8: Myanmar
9
Chương 9: Huấn luyện
10
Chương 10: Phi vụ
11
Chương 11: Bỏ trốn
12
Chương 12: Xiềng xích
13
Chương 13: Thoả Hiệp
14
Chương 14: Giao dịch
15
Chương 15: Lào
16
Chương 16: Nhớ nhà
17
Chương 17: Tặng quà
18
Chương 18: Chiếm đoạt
19
Chương 19: Gần nhưng lại xa
20
Chương 20: Đàm phán
21
Chương 21: Ác mộng
22
Chương 22: Lợi dụng sự mềm yếu mong manh
23
Chương 23: Kế hoạch tan vỡ
24
Chương 24: Vỏ bọc
25
Chương 25: Giao dịch ở Hồng Kông
26
Chương 26: Lặng yên
27
Chương 27: Đi chơi
28
Chương 28: Dám đụng vào người của anh
29
Chương 29: Em không cần phải sợ tôi
30
Chương 30: Sự dịu dàng khó tin
31
Chương 31: Món quà ẩn ý
32
Chương 32: Thượng Hải
33
Chương 33: Khác lạ
34
Chương 34: Thành phố hoa lệ
35
Chương 35: Tò mò
36
Chương 36: Bị phục kích
37
Chương 37: Thoả thuận
38
Chương 38: Muốn lấy cả gốc lẫn lãi
39
Chương 39: Khoảng lặng mong manh
40
Chương 40: Chạm mặt
41
Chương 41: Kết cục chỉ có một
42
Chương 42: Uy hiếp
43
Chương 43: Tội ác mang quân hàm
44
Chương 44: Đến Thái Lan
45
Chương 45: Bầu trời sao
46
Chương 46: Ngôi làng sâu trong rừng
47
Chương 47: Công việc trồng thuốc phiện
48
Chương 48: Chưa bao giờ là đủ
49
Chương 49: Lệ thuộc
50
Chương 50: Quyết tâm
51
Chương 51: Xót thương
52
Chương 52: Đào thoát
53
Chương 53: Vô tình tóm gọn
54
Chương 54: Trừng phạt
55
Chương 55: Tàn nhẫn
56
Chương 56: Ngoan tôi sẽ không để em thiệt
57
Chương 57: Ngắm hoàng hôn
58
Chương 58: Em có tình cảm với tôi không
59
Chương 59: Quá khứ khó phai mờ
60
Chương 60: Võ đài quyền anh
61
Chương 61: Bất trắc
62
Chương 62: Bắt quả tang
63
Chương 63: Dụ dỗ nhưng không chịu trách nhiệm
64
Chương 64: Giận
65
Chương 65: Tôi yêu em
66
Chương 66: Truy đuổi

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play