Bản nhạc không tên

Có những ngày, thời gian trôi như một bản nhạc không lời – không nhanh, không chậm, chỉ lặng lẽ lướt qua từng khoảnh khắc nhỏ.
Tú Vy bắt đầu viết lại.
Ban đầu là những câu rời rạc. Một dòng giai điệu vụng về ghi vội trên lề vở Toán. Một câu hát ngắn bật ra khi gió lùa qua tóc lúc cô đứng chờ đèn đỏ. Cô không còn cố tránh nó như trước. Âm nhạc quay lại – không ồ ạt, không dữ dội – mà như hơi thở, như chính cô.
Và cậu vẫn vậy – Vũ Đình Trí Phong.
Từng ngày, vẫn với cây guitar cũ, vẫn thỉnh thoảng bỏ tiết, nhưng lại hiện diện đúng lúc mỗi khi cô cảm thấy mình sắp biến mất khỏi thế giới.
Một chiều thứ Bảy, họ gặp nhau ở khu học nhạc cũ. Trí Phong mở cửa bằng một chiếc chìa khóa rỉ sét mà cậu “mượn tạm” từ bác bảo vệ.
Vũ Đình Trí Phong
Vũ Đình Trí Phong
Ở đây yên tĩnh thật,đủ để viết một bản nhạc
Căn phòng đã được lau qua. Có một tấm khăn trải lên cây piano cũ, vài cuốn sổ nhạc đặt trên bàn. Cậu bật quạt, rồi lấy đàn, vỗ nhẹ lên mặt gỗ như chào người bạn cũ.
Vũ Đình Trí Phong
Vũ Đình Trí Phong
bản nhạc hôm trước,tớ đã thêm đoạn điệp khúc.Cậu muốn nghe không
La Hoàng Tú Vy
La Hoàng Tú Vy
//gật đầu//
Cậu chơi. Giai điệu đơn giản, nhưng có gì đó rất thật – mộc mạc và gần gũi, như một buổi chiều không hẹn trước. Cô nhắm mắt, lắng nghe từng nhịp đập của phím đàn guitar hoà vào không gian mùi gỗ và nắng muộn.
Vũ Đình Trí Phong
Vũ Đình Trí Phong
//dừng đánh đàn//
Vũ Đình Trí Phong
Vũ Đình Trí Phong
//ngước nhìn//còn thiếu lời,cậu có gì chưa?
Tú Vy lấy ra một mảnh giấy. Đưa cho cậu.
Trí Phong đọc lặng lẽ. Không khen. Không phán xét. Chỉ gật nhẹ.
Vũ Đình Trí Phong
Vũ Đình Trí Phong
Câu thứ hai…hơi đau
Vũ Đình Trí Phong
Vũ Đình Trí Phong
Nhưng thật..và đẹp
Cô im lặng.
Cậu cầm bút chì, viết thêm một dòng – lời hát. Chỉ một câu. Nhưng khi Vy đọc, tim cô thắt lại:
Nếu mùa hè là một bản nhạc dang dở, liệu ta có dám viết tiếp bằng những điều chưa kịp nói?
La Hoàng Tú Vy
La Hoàng Tú Vy
//nhìn cậu//
La Hoàng Tú Vy
La Hoàng Tú Vy
Cái này..là của cậu?
Trí Phong cười, không trả lời.
Chiều buông dần xuống. Trong căn phòng cũ, họ cùng viết – một người nắn nót từng nốt nhạc, người còn lại gảy hợp âm theo bản năng. Không ai nói nhiều. Nhưng không khí giữa họ không còn là khoảng cách.
Chỉ là… một thứ gì đó đang lớn dần – rất nhẹ, rất chậm. Như tiếng tim đập khi cả hai cùng nhìn về một hướng.
Trước khi rời đi, Tú Vy dừng lại ở ngưỡng cửa.
La Hoàng Tú Vy
La Hoàng Tú Vy
Cậu định đặt tên cho bản nhạc này là gì//hỏi khẽ//
Trí Phong cười,hơi nghiêng đầu
Vũ Đình Trí Phong
Vũ Đình Trí Phong
Không biết.Nhưng tớ nghĩ..cậu nên đặt
Cô nhìn ra ngoài, nơi nắng cuối cùng rơi trên mặt biển.
La Hoàng Tú Vy
La Hoàng Tú Vy
Có lẽ là giai điệu mùa hạ
Đêm đó, trong căn phòng tầng hai, Vy mở sổ, viết lại từng dòng nhạc họ vừa tạo nên. Dưới cùng, cô vẽ một dòng nhỏ – cây guitar và những nốt nhạc trôi như sóng.
Ngoài cửa sổ, biển thở đều.
Và trong tim cô, một phần ký ức tưởng như đã chết, vừa khe khẽ sống lại.
mẹ Vy tình cờ nhìn thấy bản nhạc Vy để trên bàn. Bà lặng đi rất lâu, tay chạm vào một cái tên quen thuộc ghi phía góc phải tờ giấy:
“Vũ Đình Trí Phong”
Ánh mắt mẹ Vy chùng xuống. Có gì đó trong gương mặt bà – hoang mang, lẫn lộn một nỗi sợ mơ hồ.
End
potato
potato
mọi người cho xin ý kiến với ạ
potato
potato
Cảm ơn mọi người đã đọc
Hot

Comments

Ani

Ani

Chờ như chờ Tết, ra chap mới để em được đọc đi tác giả ơi 😢😢😢

2025-05-30

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play