[ Rhycap] Máu Trên Mảnh Ghép Trắng...
mưa đầu mùa, mùa của cái chết !
Đêm đó, mưa trút xuống thành phố như cơn giận của Thượng Đế. Đường phố loang lổ ánh đèn phản chiếu trong vũng nước xám xịt. Âm thanh rào rào không dứt dường như nuốt trọn mọi tiếng động - cả tiếng còi xe, tiếng bước chân và cả tiếng thở dài của những kẻ cô đơn.
Đức duy một bác sỹ tâm lý học tội phạm tài giỏi đang đứng lặng lẽ dưới mái hiên của 1 bệnh viện tâm thần như đang suy nghĩ điều gì.
Hoàng Đức Duy
Đêm nay mưa lớn quá nhỉ / em nói 1 mình vào không khí /
Hoàng Đức Duy
có nên về nhà không?
Đồng hồ chỉ gần nửa đêm, phiên trực đã kết thúc nhưng em chưa về. mắt em dán chặt vào màn mưa, bên trong là 1 cơn rối loạn đang lặng lẽ dâng lên
Hoàng Đức Duy
Tinh ... * lại có tin nhắn vào giờ này sao * / mở điện thoại ra xem /
cảnh sát điều tra/nv phụ/
💬 có một vụ á.n m.ạ.ng cần anh đến hiện trường ngay. Nạn nhân bị giết vào khoảng 10 giờ đêm.
Hoàng Đức Duy
💬 vậy anh nhắn cho tôi làm gì ?
cảnh sát điều tra/nv phụ/
💬vì lần này cách thức gi.ế.t người cực kỳ man r.ợ.n .... Nên chúng tôi cần anh.
Hoàng Đức Duy
💬 vậy được! chờ tôi 1 chút
cảnh sát điều tra/nv phụ/
💬phiền anh rồi
Duy đến hiện trường trong vòng chưa đầy 15 phút. Đó là 1 căn nhà cũ kỹ nằm trong con hẻm sâu. Ánh đèn chớp chớp phía đầu ngõ tạo nên một không khí m.a qu.á.i đến r.ợ.n người
người ở lại canh chừng hiện trường
Anh.. anh đến rồi /sợ hãi/
Hoàng Đức Duy
Sao các anh lại sợ tôi vậy ? Tôi đã làm gì các anh sao?
người ở lại canh chừng hiện trường
Không, không phải do anh /giải thích/
Hoàng Đức Duy
Ồ, vậy tôi hiểu rồi.
Hoàng Đức Duy
các anh đã mang cái x.á.c đi chưa? Nếu mang đi rồi thì tôi không thể phân tích cách thức gây á.n được đâu .
người ở lại canh chừng hiện trường
ch... úng tôi chưa ...
Hoàng Đức Duy
Thôi! các anh đừng nói nữa... Tôi hiểu rồi
Hoàng Đức Duy
Đưa tôi vào trong... Được chứ !
người ở lại canh chừng hiện trường
Anh có thể tự vào mà đúng không?
Hoàng Đức Duy
Tất nhiên! nhưng phiền các anh gọi cảnh sát phụ trách vụ á.n này tới đây, tôi không thể vào 1 mình đc / cười /
người ở lại canh chừng hiện trường
📱 Thanh tra, anh đến vụ á.n m.ạ.ng lúc 10 giờ đêm nay đi !
cảnh sát điều tra/nv phụ/
📱 Duy đến rồi sao, vẫn làm việc chuyên nghiệp như mọi khi nhỉ ?
Hoàng Đức Duy
Anh đến rồi ?
cảnh sát điều tra/nv phụ/
Tôi đây, bây giờ tôi dẫn anh vao xem hiện vụ án này được chứ ?
Hoàng Đức Duy
Ha! tôi đang chờ anh vì điều này đấy, Đi thôi!
Bên trong căn phòng là x.á.c một người đàn ông, khoảng 40 tuổi, bị treo ngược đ.ầ.u xuống đất. Lư.ỡ.i bị c.ắ.t lìa, những hàng m.á.u đông đen sẫm chảy xuống một tấm nhựa trắng đặt bên dưới cái x.á..c – như thể kẻ gi.ế.t ng.ư.ờ.i muốn lưu lại từng giọt m.á.u cuối cùng vậy.
Hoàng Đức Duy
Ồ, hu.n.g th.ủ lần này thú vị đấy
cảnh sát điều tra/nv phụ/
Anh nói vậy là sao ?
Hoàng Đức Duy
cũng không có gì đâu !
Hoàng Đức Duy
T.h.i th.ể ch*t 1 cách rõ ràng như vậy chắc các anh không cần tôi phân tích nữa đúng không?
cảnh sát điều tra/nv phụ/
Đúng vậy ! thứ tôi cần là tính cách của hu.n.g th.ủ
Hoàng Đức Duy
vậy sao? Hắn ta rất bí ẩn đấy
cảnh sát điều tra/nv phụ/
Anh nói vậy là ...
Hoàng Đức Duy
Phải ! tôi cũng không biết
Rồi. em chú ý đến bàn tay n.ạ.n nh.â.n có 1 ngón tay bị c.ắ.t đ.ứ.t, đè trên 1 mảnh ghép lạ, em không bảo ai lặng lẽ mang về.
Hoàng Đức Duy
* Cảnh sát sao ? chi tiết này cũng bỏ qua, Đúng là ...kém cỏi mà *
Hoàng Đức Duy
Nếu không còn nhiệm vụ tôi về trước nhé, mai tôi sẽ lại đến đây.
cảnh sát điều tra/nv phụ/
Vâng ! phiền anh rồi.
Hoàng Đức Duy
Không sao đâu ...
cảnh sát điều tra/nv phụ/
Vậy, anh về cẩn thận.
Bỗng trong đầu em vang lên 1 cảm giác rất lạ - Như thể có ai đó đang nhìn em từ phía sau, nhưng khi quay lại chỉ thấy cơn mưa đang lớn dần.
Hoàng Đức Duy
THANH TRA ! /gọi to/
người ở lại canh chừng hiện trường
Sao... Sao vậy ?
người ở lại canh chừng hiện trường
Anh ấy vừa rời đi rồi
người ở lại canh chừng hiện trường
có chuyện gì mà anh cứ đứng ở đấy vậy?
Hoàng Đức Duy
Các anh có cảm giác như ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình không ?
người ở lại canh chừng hiện trường
Không có ! anh đừng làm chúng tôi sợ
Từ đầu đến giờ, khuôn mặt của 2 người đàn ông này luôn trắng bệch không phải vì em mà là vì cái x.á.c quá gh.ê r.ợ.n
Hoàng Đức Duy
Tôi... đùa thôi xin lỗi hai anh
Em không hề biết rằng, từ trên tầng hai của một căn nhà đối diện, có một người đang đứng lặng lẽ nhìn em qua ô cửa sổ . Đôi mắt người ấy đen nhánh, sâu hút và lạnh lẽo. Người ấy cười rất nhẹ, rồi quay đi.
tác giả
Hi mng đây là truyện đầu tiên của tớ, có gì ủng hộ nhau nhé
tác giả
chuyện càng ngày càng ghê nên cả nhà cân nhắc, nếu hay nhớ hối tui ra chap nhoo tui thích lắm đấy ><
Comments
tổng đài giấu tên
truyện hay nè shop mặc dù mới đọc chap đầu thôi mà cuốn nhaaa
2025-06-11
1
Bao Ngocc
cảm ơn bé yêu ná/Hey/
2025-06-12
0