Khởi Đầu Mới

Sáng sớm, ánh nắng nhạt xuyên qua rèm cửa kính, chiếu lên nền gạch lạnh. Hùng vừa ra khỏi phòng tắm, tóc còn ướt, áo sơ mi trắng chưa cài hết nút. Anh định xuống bếp pha cà phê, thì nghe tiếng xoong nồi lách cách
Anh hơi ngạc nhiên.Dương đang đứng trước bếp. Cậu mặc chiếc áo thun rộng thùng thình của anh, vai áo trễ xuống một bên, tay áo phải xắn lên, lộ cánh tay trắng mỏng. Trên bếp, nồi nước sôi lục bục, mì tôm sắp trào
Quang Hùng
Quang Hùng
Em đang làm gì đấy ?
Dương giật mình quay lại, tay luống cuống cầm nồi
Đăng Dương
Đăng Dương
Em… thấy trong tủ có mì. Em định nấu một gói ăn sáng
Quang Hùng
Quang Hùng
Anh tính bảo anh kêu đồ ăn rồi.
Hùng bước tới, hạ lửa xuống
Quang Hùng
Quang Hùng
Nước sắp trào kìa. Cẩn thận nóng
Đăng Dương
Đăng Dương
Em xin lỗi
Quang Hùng
Quang Hùng
Không sao
Đăng Dương
Đăng Dương
Anh cho em dọn chén nha. Em không muốn ở không
Quang Hùng
Quang Hùng
Ừ. Em thích thì làm
Căn hộ sáng hẳn lên nhờ tiếng va chạm nhỏ từ bát đũa. Hùng ngồi ở sofa,tay cầm cốc cà phê nóng, mắt dõi theo bóng Dương dọn dẹp
Cậu ít nói, có phần dè chừng, nhưng lễ phép và biết ý. Không giống kiểu trẻ con bỏ nhà đi vì nông nổi
Quang Hùng
Quang Hùng
Dương nè, nếu em muốn thì có thể ở lại đây
Đăng Dương
Đăng Dương
/ Khựng lại / Anh không thấy phiền à?
Quang Hùng
Quang Hùng
Không. Miễn là em cần nơi an toàn. Còn chuyện em đi hay ở, tùy em quyết
Cậu không nói gì. Nhưng lần đầu tiên từ tối qua, Hùng thấy ánh mắt cậu không còn khép kín như lúc trước.Buổi chiều, Hùng đưa Dương đi mua vài bộ đồ mới. Cậu ban đầu từ chối, nhưng cuối cùng vẫn chịu thử vài chiếc áo thun và quần jeans đơn giản.
Lúc ra khỏi cửa hàng, Dương xách túi, vừa đi vừa ngập ngừng hỏi
Đăng Dương
Đăng Dương
Anh Hùng làm nghề gì vậy?
Quang Hùng
Quang Hùng
Anh có một công ty riêng
Đăng Dương
Đăng Dương
Anh giỏi ghê. À, em không có ý… tò mò đâu
Quang Hùng
Quang Hùng
Không sao. Em hỏi gì cũng được. Anh thấy em giống anh hồi nhỏ
Đăng Dương
Đăng Dương
/ Nhìn anh / Anh cũng từng bỏ nhà?
Quang Hùng
Quang Hùng
Ừ. Hồi mười sáu tuổi
Đăng Dương
Đăng Dương
Vì sao?
Quang Hùng
Quang Hùng
Vì anh không chịu sống theo cách mà người ta muốn
Dương siết chặt quai túi. Trong lòng cậu có thứ gì đó nhói lên, rồi dịu xuống. Không phải thương hại – mà là đồng cảm.Tối đó, Hùng làm bữa cơm đơn giản. Trứng chiên, canh rau, thịt kho. Dương ăn ít nhưng ăn hết.
Sau bữa, Hùng đưa cho cậu một cái điện thoại mới
Quang Hùng
Quang Hùng
Em giữ cái này. Lỡ có chuyện gì thì gọi cho anh. Sim anh gắn sẵn rồi
Đăng Dương
Đăng Dương
Em không có tiền…
Quang Hùng
Quang Hùng
Anh không tính tiền
Lần đầu tiên, Dương ngẩng lên, nhìn thẳng vào mắt anh
Đăng Dương
Đăng Dương
Cảm ơn anh
Không phải kiểu “cảm ơn” qua loa cho có. Mà là một câu nói thật lòng.Khi đèn phòng tắt, Dương nằm trằn trọc trên chiếc giường lạ. Căn hộ yên ắng, hơi lạnh điều hoà phả nhẹ qua gáy. Nhưng tim cậu không còn lạnh như mấy đêm trước
Cậu nghĩ về ánh mắt của Hùng, về giọng nói trầm trầm ấy, và cách anh không hỏi gì nhiều.Một nơi lạ lẫm. Một người không quen. Nhưng có khi… đây là nơi an toàn đầu tiên trong đời

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play