Chap 4 – Có một chỗ ngồi không ai dám ngồi

Tiết Văn cuối buổi sáng, không khí trong lớp lặng đi như thể tất cả đang mải trôi trong tiếng giảng đều đều của cô giáo. Trần Dịch Hằng ngồi ở bàn ba dãy giữa, tay chống má, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Nắng xiên qua song cửa tạo thành từng vệt sáng vàng vọt lấp lánh trên trang giấy nháp cậu chưa viết xong.
Hôm nay lòng cậu cứ rối nhẹ lên vì đoạn chạm mặt ở thư viện sáng sớm. Không phải lần đầu thấy Trương Quế Nguyên – nhưng có lẽ, là lần đầu tiên cậu cảm thấy mình "được" nhìn thấy anh thật gần. Cảm giác như một thói quen lâu ngày bất chợt được đền đáp bằng một câu hỏi đơn giản:
"Em muốn mượn quyển này à?"
Trần Dịch Hằng không rõ vì sao chỉ một câu ấy lại khiến lòng cậu dao động đến vậy.
Cậu khẽ siết tay, rồi lại thả lỏng. Bên tai là tiếng thì thầm của Tả Kỳ Hàm ở bàn sau
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Nè, nghe nói đàn anh Trương hôm nay trực nhật ở phòng sinh hoạt sinh học á
Cậu không quay lại, nhưng lòng bất giác khựng lại. Cậu biết phòng sinh hoạt học sinh ở đâu – tầng ba, cuối hành lang. Là nơi thường rất yên tĩnh, vì ngoài hội trưởng, chẳng mấy ai lui tới.
Kỳ Hàm tiếp tục thì thào
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tôi có ý này...hay chút nữa ra chơi cậu giả bộ đi ngang qua đó? Biết đâu gặp?
Cậu khẽ nhíu mày
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Cậu nghĩ tôi mặt dày vậy à?
Tả Kỳ Hàm bật cười
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Cậu rung động thật rồi đấy, Trần Dịch Hằng.
Cậu im lặng, cúi mặt. Không phản bác. Phải. Có lẽ là thật rồi.
•••
Giờ ra chơi đến, sân trường ồn ào tiếng bước chân. Cậu lặng lẽ ôm cặp đi về hướng tầng ba, bảo với bạn là “lên lấy vở để quên”. Bước chân nhẹ như gió lướt, tim lại nặng như thể đang gõ từng nhịp vào lồng ngực.
Dọc hành lang tầng ba yên ắng đến kỳ lạ. Ánh nắng buổi trưa chiếu xuyên qua khung cửa, tạo thành dải sáng dài trên sàn gạch. Dịch Hằng dừng trước cánh cửa kính mờ của phòng sinh hoạt, do dự một lát – rồi quay đi.
Nhưng vừa rẽ xuống cầu thang, cậu chợt thấy từ phía hành lang bên kia – Trương Quế Nguyên bước ra khỏi phòng. Ánh sáng từ sau lưng anh khiến mọi thứ như chậm lại một nhịp. Ánh mắt họ lại chạm nhau. Một giây. Hai giây.
Trương Quế Nguyên dừng bước, có vẻ hơi ngạc nhiên, nhưng không nói gì. Dịch Hằng cũng không thốt ra tiếng nào, chỉ khẽ gật đầu – như một lời chào bé xíu trong một thế giới rộng lớn.
Anh hơi nghiêng đầu, rồi cất giọng rất nhẹ
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Trùng hợp thật
Cậu cắn môi, không biết nên đáp lại thế nào. Nhưng khi anh đi ngang qua, không nhìn cậu nữa, cậu lại nghe thấy anh khẽ nói
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Bàn sau cùng dãy cửa sổ tầng hai, còn trống.
Cậu ngẩng lên. Là...chỗ ngồi cạnh cửa sổ trong thư viện
Chỗ ấy - không ai dám ngồi. Vì anh thường đến đó vào sáng sớm.
Một lời gợi ý? Một sự đồng ý cho lần gặp lại?
Hay chỉ là một câu nói vu vơ?
Dù là gì… Cậu vẫn thấy lòng mình khẽ sáng lên – như tia nắng mỏng đầu đông vừa chạm xuống cổ áo.
•••
END
Chapter
1 Chap 1 – Nắng chiều đầu thu
2 Chap 2 – Người đó bước vào giấc mơ
3 Chap 3 – Mượn một quyển sách, giấu một ánh nhìn
4 Chap 4 – Có một chỗ ngồi không ai dám ngồi
5 Chap 5 – Những người bên cạnh
6 Chap 6 – Chỗ ngồi buổi sớm
7 Chap 7 – Những giao điểm lặng thầm
8 Chap 8 – Không khí pha lẫn nắng chiều
9 Chap 9 – Những đoạn hội thoại chưa trọn vẹn
10 Chap 10 – Câu hỏi bỏ lửng
11 Chap 11 – Giao nhau ở ngã rẽ
12 Chap 12 – Cái áo khoác lỡ tay
13 Chap 13 – Phiền phức nhỏ & khoảnh khắc dễ thương
14 Chương 14 – Một bữa ăn tối, một vài thay đổi nhỏ
15 Chương 15 – Một chút kết nối
16 Chap 16 – Mỗi người một chiếc màn hình
17 Chap 17 – Một buổi sáng gần hơn
18 Chap 18 – Gần hơn một chút
19 Chap 19 – Nghiêng đầu về phía anh
20 Chap 20 – Vai anh có mượn cả đời được không?
21 Chap 21 – Tóc mềm, lòng cũng mềm
22 Chap 22 – “Em ngại à?”
23 Chap 23 – Quán Bánh Dâu
24 Chap 24 – “Không thể âm thầm được nữa rồi!”
25 Chap 25 – “Đừng ngơ nữa, nhìn anh này”
26 Chap 26: Chuột Hamster Nhỏ Và Ly Kem Dâu
27 Chap 27 – Lá rụng và mắt người
28 Chap 28 – Cơn Gió Ngược Hướng
29 Chap 29 – Bánh dâu và mấy dòng chữ
30 Chap 30 – Lặng mà không nhạt
31 Chao 31 – Một câu hỏi
32 Chap 32 – Đợi anh
33 Chap 33 – Không cần nói, mẹ biết rồi
34 Chương 34 – “Anh không hứa... nhưng anh sẽ che cho em.”
35 Chap 35 – Lén lút nắm tay
36 Chương 36 – Tý thì mất bạn trai nhỏ!?
37 Chap 37 – Ghen
38 Chap 38 – "Em ở đây rồi mà. Ở bên anh."
39 Chap 39 – "Nhưng... anh vẫn thương"
Chapter

Updated 39 Episodes

1
Chap 1 – Nắng chiều đầu thu
2
Chap 2 – Người đó bước vào giấc mơ
3
Chap 3 – Mượn một quyển sách, giấu một ánh nhìn
4
Chap 4 – Có một chỗ ngồi không ai dám ngồi
5
Chap 5 – Những người bên cạnh
6
Chap 6 – Chỗ ngồi buổi sớm
7
Chap 7 – Những giao điểm lặng thầm
8
Chap 8 – Không khí pha lẫn nắng chiều
9
Chap 9 – Những đoạn hội thoại chưa trọn vẹn
10
Chap 10 – Câu hỏi bỏ lửng
11
Chap 11 – Giao nhau ở ngã rẽ
12
Chap 12 – Cái áo khoác lỡ tay
13
Chap 13 – Phiền phức nhỏ & khoảnh khắc dễ thương
14
Chương 14 – Một bữa ăn tối, một vài thay đổi nhỏ
15
Chương 15 – Một chút kết nối
16
Chap 16 – Mỗi người một chiếc màn hình
17
Chap 17 – Một buổi sáng gần hơn
18
Chap 18 – Gần hơn một chút
19
Chap 19 – Nghiêng đầu về phía anh
20
Chap 20 – Vai anh có mượn cả đời được không?
21
Chap 21 – Tóc mềm, lòng cũng mềm
22
Chap 22 – “Em ngại à?”
23
Chap 23 – Quán Bánh Dâu
24
Chap 24 – “Không thể âm thầm được nữa rồi!”
25
Chap 25 – “Đừng ngơ nữa, nhìn anh này”
26
Chap 26: Chuột Hamster Nhỏ Và Ly Kem Dâu
27
Chap 27 – Lá rụng và mắt người
28
Chap 28 – Cơn Gió Ngược Hướng
29
Chap 29 – Bánh dâu và mấy dòng chữ
30
Chap 30 – Lặng mà không nhạt
31
Chao 31 – Một câu hỏi
32
Chap 32 – Đợi anh
33
Chap 33 – Không cần nói, mẹ biết rồi
34
Chương 34 – “Anh không hứa... nhưng anh sẽ che cho em.”
35
Chap 35 – Lén lút nắm tay
36
Chương 36 – Tý thì mất bạn trai nhỏ!?
37
Chap 37 – Ghen
38
Chap 38 – "Em ở đây rồi mà. Ở bên anh."
39
Chap 39 – "Nhưng... anh vẫn thương"

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play