Chapter 3.2: Giai Điệu Thức Tỉnh Giữa Màn Sương

Ozin vẫn đứng đó. Đôi mắt cậu bé vẫn trống rỗng, nhưng một giọt nước mắt lặng lẽ lăn dài trên má.
Giọt nước mắt ấy không phải của nỗi buồn hiện tại, mà là của những ký ức đẹp đẽ đã bị chôn vùi quá lâu, giờ đây được Kira khơi gợi lại.
Cậu bé nhìn bụi cây khô héo đang bừng nở sự sống, nhìn ánh sáng dịu nhẹ từ nó, rồi lại nhìn Kira.
Một tia sáng yếu ớt, một sự bối rối, một chút tò mò, và cả nỗi đau được khơi gợi, tất cả hòa quyện trong ánh mắt cậu.
Trái tim Ozin, vốn đã đóng băng, giờ đây như có một vết nứt nhỏ, cho phép một chút hơi ấm len lỏi vào.
Kisa và Kijay, hai cậu bé tò mò, đã hoàn toàn bị cuốn hút.
Chúng không còn thì thầm nữa, mà đứng đó, mắt mở to, nhìn chằm chằm vào bụi cây đang hồi sinh và lắng nghe câu chuyện của Kira.
Chúng chưa bao giờ thấy điều gì kỳ diệu đến thế, chưa bao giờ nghe một câu chuyện nào chạm đến lòng mình như vậy.
•_Kisa°ᰔ
•_Kisa°ᰔ
//Thì thầm, giọng run run, nước mắt rưng rưng. // -Anh... anh thấy không? Cây... cây thật! Nó... nó đang sống lại!
•_Kijay°ᰔ
•_Kijay°ᰔ
//Gật đầu lia lịa, đôi mắt lấp lánh, một nụ cười nhỏ xíu xuất hiện trên môi. // -Và câu chuyện... nó thật đẹp.
•_Kijay°ᰔ
•_Kijay°ᰔ
-Giống như... giống như những câu chuyện anh White từng kể vậy.
Nghe thấy cái tên "White", Ozin khẽ run lên.
Ozin ngẩng phắt đầu dậy, đôi mắt trống rỗng giờ đây tràn ngập một nỗi đau đớn tột cùng.
Kira cảm nhận được sự thay đổi đột ngột trong cảm xúc của Ozin, một làn sóng tuyệt vọng và giận dữ ập đến từ viên đá cuội trong tay cậu bé.
Anh biết, đây là lúc phải đối mặt với quá khứ.
•_Kira°ᰔ
•_Kira°ᰔ
// Giọng anh trở nên trầm hơn, nhưng vẫn đầy sự thấu hiểu, nhìn thẳng vào Ozin. //
•_Kira°ᰔ
•_Kira°ᰔ
White... Anh ấy là anh trai của em, đúng không? Viên đá này... nó kể cho tôi nghe về anh ấy.
Ozin bỗng nhiên bật khóc nức nở, những tiếng nấc nghẹn ngào xé tan màn sương tĩnh mịch.
Cậu bé không còn giữ được vẻ thờ ơ nữa. Nỗi đau bị chôn vùi quá lâu giờ đây bùng nổ.
•_Ozin°ᰔ
•_Ozin°ᰔ
// Khóc nấc, giọng nghẹn ngào, nhìn Kira với ánh mắt đầy căm phẫn và tuyệt vọng. //
•_Ozin°ᰔ
•_Ozin°ᰔ
-Anh biết gì về anh ấy chứ?!Anh ấy đã chết! Cơn Sốt Mờ Mịt đã cướp anh ấy đi! Nó cướp đi tất cả! Chẳng có phép màu nào cả! Chẳng có hy vọng nào cả!
Kira không lùi bước. Anh biết Ozin cần phải giải tỏa nỗi đau này.
Anh khẽ đặt tay lên vai Ozin, truyền đi một chút hơi ấm và sự thấu hiểu.
•_Kira°ᰔ
•_Kira°ᰔ
//Giọng anh dịu dàng, như một lời an ủi. // -Tôi biết. Tôi biết anh ấy đã chiến đấu như thế nào.
•_Kira°ᰔ
•_Kira°ᰔ
-Anh ấy đã cố gắng bảo vệ em, Ozin. Anh ấy đã kể cho em nghe những câu chuyện về thế giới bên ngoài, về những phép màu ẩn giấu trong những điều bình dị nhất.
•_Kira°ᰔ
•_Kira°ᰔ
-Anh ấy tin vào những điều tốt đẹp, và niềm tin ấy đã thắp sáng cả thế giới của em.
Ký ức hiện lên trong tâm trí Kira như một thước phim sống động, nhuốm màu thời gian và nỗi đau.
White, chàng trai với mái tóc sáng màu như ánh nắng ban mai, và nụ cười rạng rỡ có thể xua tan mọi u ám.
Anh là tất cả đối với Ozin.
Anh là người kể chuyện, người chơi đùa, người bảo vệ, và là ngọn hải đăng của niềm hy vọng.
☆࿐ཽ༵༆༒ 𝑴𝒚 ༒༆࿐ཽ༵☆
•_White°ᰔ
•_White°ᰔ
-Ozin, em biết không, đâu đó ngoài kia vẫn luôn tồn tại một thứ gọi là phép màu.
•_Ozin°ᰔ
•_Ozin°ᰔ
-Phép màu ạ?
•_White°ᰔ
•_White°ᰔ
-Ừm, sau này em sẽ hiểu, nó luôn tồn tại quanh ta, ở mọi hình dáng
___________
•_White°ᰔ
•_White°ᰔ
-Em nhìn kĩ vào nhá, đây là đặc điểm nhận dạng của những loài chim này.
•_Ozin°ᰔ
•_Ozin°ᰔ
-Vâng ạ. // Gật gù. //
_________
•_White°ᰔ
•_White°ᰔ
- Không có gì phải sợ cả, có anh đây rồi, sẽ chẳng ai có thể bắt nạt được em. // Vỗ vỗ lưng Ozin. //
•_Ozin°ᰔ
•_Ozin°ᰔ
//Ôm chặt White. //
___ঞじòぴé ꩇׁׅ֪݊ ᨮׁׅ֮ ઈଓᦗ࿐___
Kira thấy White dạy Ozin cách nhận biết các loài chim, cách lắng nghe tiếng gió kể chuyện, cách tìm thấy vẻ đẹp trong một bông hoa dại.
Anh thấy White ôm Ozin thật chặt khi cậu bé sợ hãi tiếng sấm, thì thầm những lời trấn an và hứa hẹn về một tương lai tươi sáng.
Rồi Cơn Sốt Mờ Mịt ập đến.
Kira cảm nhận được sự kinh hoàng của thị trấn, những tiếng ho khan, những hơi thở yếu ớt, những cái ngã gục không báo trước.
Anh thấy White, dù yếu dần, vẫn cố gắng mỉm cười với Ozin, vẫn cố gắng kể những câu chuyện cuối cùng về hy vọng.
Anh thấy Ozin nắm chặt tay White, cầu xin anh đừng rời đi.
Nhưng căn bệnh không buông tha. White dần chìm vào một giấc ngủ sâu, hơi thở yếu dần, và cuối cùng là sự im lặng vĩnh viễn.
Kira cảm nhận được nỗi tuyệt vọng tột cùng của Ozin khi anh trai cậu ra đi, mang theo cả ánh sáng trong đôi mắt cậu bé.
Thị trấn Sương Mù không chỉ mất đi những người thân yêu, mà còn mất đi niềm tin.
Những người sống sót trở nên chai sạn, thờ ơ.
Họ không còn tin vào bất kỳ phép màu nào, không còn hy vọng vào ngày mai.
Ozin, cậu bé từng có một người anh trai là ánh sáng, giờ đây chỉ còn lại bóng tối và sự trống rỗng.
Dòng ký ức dần tan biến, Kira mở mắt ra, đôi mắt đỏ của anh giờ đây chứa đựng một nỗi buồn sâu sắc, nhưng cũng có một tia quyết tâm mãnh liệt.
•_Kira°ᰔ
•_Kira°ᰔ
//Giọng anh khẽ run, nhưng vẫn cố giữ sự dịu dàng, nhìn thẳng vào Ozin. // -Anh ấy đã ra đi, nhưng niềm tin của anh ấy vẫn còn. Nó nằm trong em, Ozin. Nó nằm trong viên đá này.
Ozin nhìn Kira, đôi mắt đẫm lệ, nhưng giờ đây không còn trống rỗng nữa.
Có một sự hỗn loạn trong ánh mắt cậu bé – nỗi đau, sự tức giận, nhưng cũng có một chút gì đó của sự thấu hiểu, như thể Kira đã chạm vào một vết thương mà cậu bé đã cố gắng giấu kín bấy lâu.
•_Ozin°ᰔ
•_Ozin°ᰔ
//Giọng khàn đặc, có chút cay đắng, nhưng không còn hoàn toàn thờ ơ. // -Anh ấy... anh ấy đã nói viên đá này sẽ mang lại may mắn. Nhưng nó không làm gì cả!
Kuro, đứng cạnh Kira, cảm nhận được sự đau đớn của Ozin, và cả sự mệt mỏi của Kira khi phải "đọc" những ký ức nặng nề như vậy.
Anh muốn làm gì đó để xoa dịu cả hai.
Anh đưa chiếc kèn lên môi, và giai điệu của anh chuyển từ nỗi buồn sang một bản nhạc nhẹ nhàng, an ủi, như một vòng tay vô hình ôm lấy Ozin và Kira.
•_Kuro°ᰔ
•_Kuro°ᰔ
//Ánh mắt đầy lo lắng nhìn Kira, rồi nhìn Ozin. // "Tôi sẽ chơi một bản nhạc cho em, Ozin. Một bản nhạc mà anh trai em sẽ thích."
Siro, với đôi mắt hai màu đặc biệt, cũng cảm nhận được sự thay đổi trong không khí.
Anh biết đây là lúc cần một phép màu hữu hình.
Anh nhẹ nhàng tiến đến bụi cây đang hồi sinh, khẽ chạm vào một nụ hoa vừa hé nở.
•_Siro°ᰔ
•_Siro°ᰔ
//Giọng nhẹ nhàng, nhưng đầy kiên định, nhìn Ozin. // - Này Ozin, hãy nhìn đây.
Nụ hoa trên bụi cây bỗng nở bung ra, khoe sắc rực rỡ, tỏa ra một mùi hương dịu nhẹ, xua đi một phần sương mù xung quanh. Kisa và Kijay há hốc mồm kinh ngạc, mắt không chớp.
Ozin nhìn bông hoa, đôi mắt cậu bé mở to.
Cậu bé đã thấy nó nở bung ra từ một bụi cây tưởng chừng đã chết, một điều không thể tin được.
Cậu bé đưa tay ra, khẽ chạm vào cánh hoa mềm mại.
•_Ozin°ᰔ
•_Ozin°ᰔ
//Giọng thì thầm, đầy kinh ngạc. // -Nó... nó thật.
Kisa và Kijay, hai cậu bé tò mò, đã hoàn toàn bị cuốn hút. Chúng không còn thì thầm nữa, mà đứng đó, mắt mở to, nhìn chằm chằm vào bông hoa và lắng nghe giai điệu của Kuro.
•_Kisa°ᰔ
•_Kisa°ᰔ
//Thì thầm, giọng run run, nước mắt rưng rưng. // -Anh... anh thấy không? Hoa... hoa thật! Nó... nó đang nở!
•_Kijay°ᰔ
•_Kijay°ᰔ
//Gật đầu lia lịa, đôi mắt lấp lánh, một nụ cười nhỏ xíu xuất hiện trên môi. // -Và tiếng kèn... nó thật đẹp.
Từ phía xa, Neyuq, với chiếc mặt nạ 0_0, khẽ mở tấm Bản Đồ Phản Chiếu Thời Gian.
Những đốm sáng yếu ớt bắt đầu xuất hiện trên bản đồ, tại những "điểm nút cảm xúc" của thị trấn, cho thấy những hạt giống hy vọng đầu tiên đã được gieo. Ông khẽ mỉm cười dưới lớp mặt nạ, một nụ cười ẩn chứa sự thấu hiểu sâu sắc.
•_Neyuq°ᰔ
•_Neyuq°ᰔ
"Anyway. Màn sương... đang dần tan rồi."
Kira nhìn Ozin, rồi nhìn Kisa và Kijay. Anh thấy những tia sáng nhỏ bé trong đôi mắt của chúng, những tia sáng mà anh đã khao khát được nhìn thấy. Anh biết, đây mới chỉ là khởi đầu, nhưng nó là một khởi đầu đầy hứa hẹn.
•_Kira°ᰔ
•_Kira°ᰔ
//Mỉm cười nhẹ, nụ cười hiếm hoi nhưng ấm áp, đôi mắt đỏ ánh lên một tia sáng dịu dàng. //
•_Kira°ᰔ
•_Kira°ᰔ
-Đó là câu chuyện của chiếc chuông gió. Nó vẫn ở đây, chờ đợi được ngân lên lần nữa.
•_Kira°ᰔ
•_Kira°ᰔ
-Và bông hoa này... nó là hy vọng của em, Ozin.
Ozin không nói gì. Cậu bé chỉ khẽ cúi đầu, rồi từ từ, rất chậm rãi, cậu bé ngồi thụp xuống bên cạnh bụi cây đang nở hoa, ánh mắt vẫn dán chặt vào nó.
Bàn tay nhỏ bé của cậu khẽ chạm vào cánh hoa mềm mại.
Đó không phải là sự tin tưởng hoàn toàn, nhưng là một dấu hiệu.
Một dấu hiệu cho thấy bức tường băng giá đã có một vết nứt, và một tia nắng yếu ớt đã len lỏi vào.
Kuro nhìn Kira, trái tim anh như được sưởi ấm.
Anh biết, Kira đã làm được điều mà không ai khác có thể làm.
Anh muốn ôm lấy Kira, muốn bảo vệ Kira khỏi mọi nỗi buồn trên thế giới này, muốn là nơi Kira có thể dựa vào khi anh mệt mỏi vì gánh vác quá nhiều câu chuyện.
•_Kuro°ᰔ
•_Kuro°ᰔ
//Giọng trầm ấm, khẽ nói với Kira, ánh mắt đầy tình cảm, một sự dịu dàng hiếm thấy. //
•_Kuro°ᰔ
•_Kuro°ᰔ
-Cậu... cậu thật tuyệt vời, Kira. Tôi chưa từng thấy ai như cậu.
Siro cũng tiến lại gần, ánh mắt cậu đầy sự ngưỡng mộ và một chút tinh nghịch.
•_Siro°ᰔ
•_Siro°ᰔ
//Nhẹ nhàng chạm vào vai Kira. // - Kira, em lại làm được rồi. Anh biết mà. Em luôn làm được.
Thị trấn Sương Mù vẫn chìm trong màn sương, nhưng một hạt giống hy vọng nhỏ bé vừa được gieo xuống.
Không chỉ trong trái tim Ozin, mà còn trong đôi mắt tò mò của Kisa và Kijay, và có lẽ, cả những người dân đang lén lút quan sát từ phía sau những cánh cửa đóng kín.
Tiếng kèn của Kuro vẫn vang vọng, nhẹ nhàng và xoa dịu, như một lời hứa về những điều tốt đẹp hơn.
Bông hoa của Siro vẫn tỏa sáng, một biểu tượng sống động của sự kiên cường. Gánh Xiếc Lạc Loài đã đến, và câu chuyện của họ, của những phép màu đời thường, chỉ mới bắt đầu.
Những tình cảm không tên, thơ mộng như chính những phép màu họ mang đến, cũng đang dần nảy nở trong màn sương ấy, hứa hẹn một tương lai không còn lạnh lẽo.
Hot

Comments

Rii_Sann💤

Rii_Sann💤

hnhu câu này phải là " em luôn làm được " mới đúng chứ nhỉ;-;

2025-06-08

5

💤🍛kima meo💭💢

💤🍛kima meo💭💢

trời oi tui đọc mà tui khóc theo luôn á trời
tg viết hay quá

2025-06-06

3

#AllKira|S_yeu.K💤

#AllKira|S_yeu.K💤

bình tĩnh thôi nào,Mọi thứ cũng sẽ qua đi thôi anh ơi?

2025-06-05

3

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play