[Tokyo Revengers ] Thương Và Yêu
Chap 1: Lúc Thành Phố Chưa Lên Đèn
Trong một thành phố lúc nào cũng bận rộn và chật chội, có một góc nhỏ vẫn giữ được sự yên lặng. Quán café “Nocturne” ở tầng 18, mở cửa từ chiều đến nửa đêm. Nơi ấy, hắn thường ngồi ở chiếc ghế góc cửa sổ, tay cầm ly rượu nhẹ, mắt lười nhác nhìn xuống phố xá. Hắn là Haitani Ran – cái tên khiến nhiều kẻ trong giới ngầm phải dè chừng. Và hôm nay, một cơn gió lạ thổi đến...
17:30 PM – Quán café Nocturne, tầng 18
Scarlett Kaytlyn
//Tiến lại quầy, gọi đồ//
Scarlett Kaytlyn
Một cappuccino. Ít đường. Mang ra bàn cửa sổ nhé.
nv phụ nữ
(Nhân viên): Vâng, chị chờ chút.
Scarlett ngẩng đầu, ánh mắt vô tình chạm phải một kẻ đang ngồi dựa lưng vào ghế, dáng vẻ như chẳng quan tâm cả thế giới có sụp xuống.
Haitani Ran
//Liếc mắt, chậm rãi nhếch môi//
Haitani Ran
Ghế đó có người rồi đấy
Scarlett Kaytlyn
//Đáp bằng giọng bình thản// Cửa sổ thì chỉ có một. Nếu anh ngại chia sẻ, tôi sẽ ngồi bàn bên.
Haitani Ran
Tùy em. Nhưng nếu em định trốn ai đó, thì chọn chỗ khác đi. Ở đây dễ bị nhìn thấy lắm.
Scarlett cười nhẹ, ánh mắt sắc như vừa nhìn thấu câu nói đùa nửa thật nửa hư kia.
Scarlett Kaytlyn
Tôi không trốn ai. Tôi theo dõi một người.
Haitani Ran
//Nghiêng đầu, khoé môi cong nhẹ// Liệu tôi có vinh dự được lọt vào tầm ngắm của em không?
Scarlett Kaytlyn
Chưa đủ thú vị để tôi theo dõi. Nhưng giờ thì có vẻ... bắt đầu được rồi đấy.
Hắn bật cười, nụ cười đặc trưng của một gã quen sống trong nguy hiểm. Nhưng cô gái kia — không hoảng, không né tránh. Ánh mắt màu xám khói của cô bình thản như hồ nước, phản chiếu mọi thứ mà không dính vào bất cứ điều gì.
Scarlett Kaytlyn
Scarlett Kaytly.
Scarlett Kaytlyn
Muốn biết đến tên người khác thì phải giới thiệu về mình đi chứ!?
Một cuộc gặp gỡ không hẹn trước. Không ai biết rằng khoảnh khắc ấy đã mở ra một chuỗi ngày mà cả hai không thể lùi lại. Giữa những ly rượu, ánh đèn thành phố và những bí mật không tên, chuyện tình giữa Haitani Ran – gã đàn ông sống ngoài lề luật pháp, và Scarlett Kaytly – cô gái mang trong mình quá khứ mờ mịt, bắt đầu chậm rãi như bản nhạc jazz dịu dàng trong đêm.
____________________________
Comments