4 • VỢ HIỀN NUÔI QUỶ – CHỒNG MÊ DẦN BÓNG TỐI

Đêm đã khuya. Gió từ sông thổi vào, mang theo hơi lạnh ẩm ướt. Duy ngồi đối diện Quang Anh trong căn phòng bí mật của cậu, nơi mà Quang Anh gọi là "chỗ thờ tự" của mình
Hương trầm thoang thoảng, quện với mùi đất và một thứ mùi khó tả, vừa ngai ngái vừa tanh nồng
Duy nhìn chằm chằm vào những vật phẩm kỳ lạ được đặt trên bàn thờ: những bát hương cổ kính, những lá bùa ố màu, và một chiếc hũ sành đen tuyền, nắp đậy kín mít
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nói đi. Cái hũ đó là gì?
Quang Anh đang đốt một nén hương trầm. Cậu đặt nó vào bát hương, rồi quay lại nhìn Duy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đó là nơi phong ấn, nơi tôi giữ những linh hồn đã được trấn yểm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Kẻ ác, kẻ thù của loài người
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đôi khi... cả những kẻ đã chết oan nhưng không chịu siêu thoát
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mày giữ chúng làm gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Để nuôi, để chúng không phá phách nhân gian và để chúng trở thành sức mạnh của tôi
Duy đứng dậy, tiến lại gần chiếc hũ sành. Anh ta đưa tay ra, định chạm vào. Quang Anh bất ngờ nắm lấy cổ tay anh ta, siết chặt
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không được chạm vào
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu không, cậu sẽ gặp nguy hiểm
Duy cười khẩy, giật tay ra
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nguy hiểm? Tao không sợ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mày dám phong ấn chúng, thì tao cũng dám chạm vào
Duy lại đưa tay ra. Quang Anh nhìn Duy, ánh mắt sắc bén. Cậu biết Duy đang cố tình khiêu khích. Cậu thở dài, rồi đột nhiên đứng thẳng dậy, nhìn thẳng vào Duy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu cả muốn xem?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy thì hãy xem cho kỹ, nhưng đừng hối hận
Quang Anh lùi lại một bước, rồi ngồi xuống. Cậu nhắm mắt lại, hai tay chắp lại trước ngực. Cậu bắt đầu lẩm bẩm những câu thần chú cổ xưa
Tiếng gió bên ngoài đột nhiên mạnh hơn, hú lên từng hồi. Căn phòng bắt đầu rung chuyển nhẹ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Âm khí ngưng tụ, Vô hình hiển hiện. Phàm trần nhãn khai, Nhìn thấy linh hồn. Huyết linh khai đạo, Quỷ lộ hiện thân. Vô thường chấp pháp, Thị hiện nhân gian!
Khi Quang Anh niệm chú, chiếc hũ sành đen tuyền bắt đầu rung lắc dữ dội. Duy lùi lại, mắt mở to
Một luồng khói đen đặc quánh bốc lên từ chiếc hũ, rồi từ từ lan tỏa khắp căn phòng. Mùi tử khí nồng nặc hơn bao giờ hết. Khói đen cuộn tròn, dần biến thành những hình dạng mờ ảo, gào thét không thành tiếng
Duy toát mồ hôi lạnh, lùi dần về phía cửa
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái... cái gì vậy?
Những bóng ma xuất hiện. Chúng không rõ ràng, chỉ là những hình thù mờ ảo, nhưng Duy có thể cảm nhận được sự hiện diện của chúng, sự lạnh lẽo, sự u uất
Chúng bay lượn quanh căn phòng, xuyên qua những bức tường, những vật dụng. Duy cảm thấy tóc gáy dựng đứng. Một bóng ma tiến lại gần Duy, đưa bàn tay xương xẩu ra, định chạm vào anh ta
Quang Anh đột nhiên mở mắt, ánh mắt đỏ rực. Cậu ta quát lên
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lùi lại! Chớ động phàm nhân!
Bóng ma đó rụt tay lại, gầm gừ một tiếng, rồi quay đi
Duy cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng. Anh ta nhìn Quang Anh, một sự kinh hãi dâng lên trong lòng
Quang Anh giờ đây không còn là Quang Anh yếu ớt mà anh ta từng biết nữa. Cậu ta là một kẻ khác, một kẻ mang trong mình sức mạnh kinh hoàng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đây là... những linh hồn đã bị trấn yểm?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đúng vậy. Chúng bị tôi phong ấn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chúng vẫn còn tồn tại
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng chúng phải tuân theo tôi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu không, tôi sẽ tiêu diệt chúng
Quang Anh lại nhắm mắt lại, hai tay chắp trước ngực. Cậu bắt đầu niệm chú lần nữa, lần này bằng một giọng điệu khác, nhẹ nhàng hơn, như một lời ru ngủ
Những bóng ma bắt đầu mờ dần, rồi từ từ bị hút trở lại vào chiếc hũ sành. Căn phòng trở lại yên tĩnh. Khói đen tan biến. Mùi tử khí cũng giảm đi
Duy ngồi phịch xuống đất, thở hổn hển. Anh ta nhìn Quang Anh, người vẫn đang ngồi đó, bình thản như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán Duy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mày...mày làm cái quái gì vậy?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi cho cậu cả thấy thế giới của tôi, thế giới của những linh hồn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu cả đã nhìn thấy rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng... chúng đáng sợ quá
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chúng thật sự là quỷ sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chúng là những linh hồn đã chết trong oan nghiệt, hoặc là những kẻ ác đã gây ra tội lỗi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chúng không thể siêu thoát
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chúng bị giam cầm trong hình hài đó
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Và tôi phải giữ chúng lại, bằng cách...—
Quang Anh nhìn vào chiếc hũ sành
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
—...cho chúng ăn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ăn? Ăn cái gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Huyết tế. Máu thịt. Của những kẻ đã gây tội ác, của những kẻ xứng đáng bị trừng phạt
Duy im lặng. Anh ta nhớ lại hình ảnh Quang Anh ăn khối thịt ghê tởm đêm hôm trước. Một cảm giác ghê tởm lại dâng lên, nhưng lần này, nó kèm theo một sự hưng phấn kỳ lạ. Anh ta đã nhìn thấy bằng chính mắt mình. Anh ta đã chạm vào thế giới đen tối đó
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy ra... đó là lý do mà mày thường xuyên ra ngoài vào buổi tối
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đúng vậy. Tôi phải tìm kiếm những kẻ đã gây tội ác
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Những kẻ đã chết mà linh hồn vẫn còn vương vấn chấp niệm hoặc những kẻ đang sống mà tội lỗi chất chồng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi phải trấn yểm chúng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu không, chúng sẽ quấy phá nhân gian, gây ra những tai họa khôn lường
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Và mày... mày ăn chúng?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không phải tôi ăn chúng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi phong ấn linh hồn chúng vào chiếc hũ này và tôi...—
Quang Anh đưa tay lên chạm vào môi mình
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
—...tôi phải hấp thụ một phần sức mạnh của chúng bằng máu thịt
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Để duy trì sức mạnh của mình, để tiếp tục gánh vác trách nhiệm diệt quỷ
Duy tiến lại gần Quang Anh, ánh mắt anh ta đầy vẻ tò mò, và cả một sự điên dại
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy thì... mày sẽ dạy tao cách làm điều đó chứ?
Quang Anh ngẩng đầu lên, nhìn Duy. Ánh mắt cậu trở nên lạnh lùng, và một chút kinh ngạc
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu cả muốn làm gì? Muốn trở thành một kẻ như tôi sao?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tại sao không? Mày đã cho tao thấy thế giới này
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thế giới của những linh hồn, của sức mạnh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao muốn có nó
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao muốn biết cách để làm điều đó
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao muốn... được như mày
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đó là một gánh nặng, một lời nguyền
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không phải là thứ để cậu cả theo đuổi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mày không có quyền quyết định
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mày là vợ tao và giờ đây, tao đã nhìn thấy bí mật của mày
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mày phải chia sẻ nó với tao, dạy tao
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hãy cho tao thấy cách để...—
Duy nhìn vào chiếc hũ sành, ánh mắt anh ta ánh lên vẻ tham lam
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
—...để có được sức mạnh đó
Quang Anh đứng dậy, đối mặt với Duy. Cậu lắc đầu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi không thể. Đó là bí mật của dòng tộc tôi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không thể truyền cho người ngoài
Duy cười nhạo
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Người ngoài? Giờ tao là chồng mày! Tao đã uống máu của mày! Tao đã thấy những gì mày thấy! Mày còn dám nói tao là người ngoài sao?
Duy tiến lại gần, ép sát Quang Anh vào tường. Anh ta đưa tay lên, nắm lấy cằm Quang Anh, buộc cậu phải ngẩng đầu lên. Ánh mắt Duy đầy vẻ chiếm hữu và cuồng loạn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạy tao đi, vợ hiền~
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạy tao cách để trở thành một kẻ như mày
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cách để... ăn những linh hồn đó
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cách để có được sức mạnh đó
Quang Anh nhìn Duy. Trong ánh mắt Duy, cậu thấy một sự điên loạn, một sự mê đắm vào bóng tối
Cậu biết, Duy đã hoàn toàn bị cuốn vào con đường này. Cậu thở dài. Có lẽ, đây là số phận của cậu. Và của cả Duy nữa
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu cả... sẽ hối hận
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không. Tao sẽ không bao giờ hối hận
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chỉ cần mày ở bên tao. Chỉ cần tao được nhìn thấy cái thế giới đó
Quang Anh khẽ gật đầu. Duy nở một nụ cười thỏa mãn. Anh ta thả cằm Quang Anh ra. Anh ta biết, mình đã thắng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy thì... bắt đầu từ đâu?
Quang Anh nhìn Duy. Ánh mắt cậu trở nên sắc lạnh, nhưng cũng đầy vẻ bi thương
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đầu tiên... cậu phải hiểu về huyết thuật
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Về cách dâng hiến và về sự trả giá
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Huyết thuật? Nghe thú vị đấy
Quang Anh bước đến bàn thờ, lấy ra một quyển sách da cũ kỹ
Quyển sách dày cộp, bìa đã ố vàng, nhưng chữ viết bên trong vẫn còn rõ nét. Đó là những ghi chép cổ xưa của dòng tộc Quang Anh, về các nghi lễ, thần chú và cách trấn yểm quỷ linh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Quyển sách này ghi lại tất cả
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng cậu phải tự mình tìm hiểu, phải tự mình trải nghiệm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Con đường này không dành cho kẻ yếu
Duy cầm lấy quyển sách, ánh mắt anh ta ánh lên vẻ hưng phấn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Yếu? Mày đang nói về tao sao? Tao đã từng đối mặt với hổ dữ, đã từng nhìn thấy máu me
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao không sợ bất cứ thứ gì
Quang Anh im lặng. Cậu nhìn Duy. Cậu biết, Duy đang bắt đầu một hành trình mà không ai có thể quay đầu lại được
Cậu đã cố gắng ngăn cản Duy, nhưng Duy đã quá mê muội. Và giờ đây, cậu ta sẽ phải chịu đựng hậu quả của chính mình
__________________________
Những đêm sau đó, Duy dành thời gian trong căn phòng bí mật của Quang Anh
Anh ta đọc quyển sách da cũ kỹ, tìm hiểu về huyết thuật, về các loại quỷ linh, về cách trấn yểm và dâng hiến
Quang Anh ngồi bên cạnh, thỉnh thoảng giải thích cho Duy những chỗ khó hiểu. Cậu ta dạy Duy về các loại thảo mộc, về cách pha chế huyết dịch, về cách niệm chú
Duy đọc một đoạn trong sách, giọng khàn khàn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
'Linh Huyết Sáp Phù. Dùng máu của chính mình, vẽ bùa chú trên da thịt linh hồn. Phù dĩ trấn yểm, Vĩnh viễn quy phục'
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái này có nghĩa là gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nghĩa là phải dùng máu của mình để trấn yểm linh hồn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Máu của người trấn yểm có năng lượng đặc biệt, có thể ràng buộc linh hồn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng nó cũng rất nguy hiểm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu không cẩn thận, linh hồn đó có thể phản lại, hoặc thậm chí...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
...nuốt chửng cả người trấn yểm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy thì... có cách nào để không bị nuốt chửng không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Phải mạnh mẽ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Phải có ý chí kiên định
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Và phải hiểu rõ bản chất của linh hồn đó
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Phải biết cách kiểm soát chúng
Duy nhếch mép cười. Anh ta nhìn vào những hình vẽ phức tạp trong quyển sách. Anh ta cảm thấy một sự thôi thúc kỳ lạ. Anh ta muốn thử. Muốn thử sức mạnh của bản thân
__________________________
Một đêm nọ, Quang Anh đang thực hiện một nghi lễ dâng hiến. Cậu đã tìm được một kẻ xấu xa, một tên trộm cướp vừa bị dân làng bắt được và ném xuống sông
Linh hồn hắn vẫn còn vương vấn. Quang Anh muốn trấn yểm nó
Quang Anh giọng trầm thấp, lẩm bẩm những câu chú
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tà linh ám phách, Vô hình phiêu bạt. Thiên địa bất dung, Càn khôn bất hóa. Huyết dẫn chiêu mộ, Linh hồn quy phục. Dĩ huyết vi giới, Dĩ cốt vi lao!
Quang Anh dùng một chiếc dao nhỏ, rạch một đường vào lòng bàn tay mình. Máu nhỏ xuống một chiếc bát đồng. Sau đó, cậu ta đặt một phần xương cốt của tên trộm cướp đó vào chiếc bát
Máu và xương cốt bắt đầu hòa quyện, tạo ra một thứ chất lỏng sền sệt, đen ngòm
Duy đứng bên cạnh, quan sát từng cử chỉ của Quang Anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đây là cách mày cho quỷ ăn sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đây là cách tôi trấn yểm linh hồn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Biến chúng thành một phần của mình
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Để chúng không còn có thể làm hại ai nữa
Quang Anh đưa chiếc bát lên môi. Cậu ta bắt đầu uống thứ chất lỏng đen ngòm đó. Duy nhìn chằm chằm
Anh ta thấy rõ sự ghê tởm trong hành động đó, nhưng đồng thời, anh ta cũng thấy một sự mạnh mẽ, một sự quyết đoán từ Quang Anh. Anh ta cảm thấy một sự thôi thúc muốn thử
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cho tao thử đi!
Quang Anh ngừng uống, nhìn Duy. Ánh mắt cậu trở nên sắc lạnh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu cả chưa đủ mạnh mẽ, chưa đủ ý chí
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu cậu uống nó, linh hồn đó sẽ nuốt chửng cậu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không! Tao sẽ không bị nuốt chửng! Tao muốn có sức mạnh đó! Cho tao uống đi!
Duy giật lấy chiếc bát từ tay Quang Anh. Anh ta đưa nó lên môi, không chút do dự, uống cạn thứ chất lỏng đen ngòm
Mùi máu tanh, mùi tử khí, và một thứ vị ghê tởm xộc vào cổ họng Duy. Anh ta nhíu mày, nhưng không hề dừng lại. Sau khi uống cạn, Duy ném chiếc bát xuống đất
Duy thở hổn hển
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái... cái gì vậy?
Một cảm giác nóng bỏng lan tỏa khắp cơ thể Duy. Anh ta cảm thấy một luồng năng lượng mạnh mẽ đang cuộn trào trong huyết quản
Nhưng cùng lúc đó, anh ta cũng cảm thấy một sự hỗn loạn trong đầu. Những tiếng nói thì thầm, những hình ảnh ghê tởm lướt qua tâm trí anh ta. Anh ta cảm thấy một sức nặng đè lên linh hồn mình
Quang Anh nhìn Duy, ánh mắt cậu trở nên lo lắng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu cả... cậu có sao không?
Duy cười điên dại
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao cảm thấy... mạnh mẽ hơn bao giờ hết!
Anh ta đưa tay lên, nắm chặt tay Quang Anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao đã có được nó! Sức mạnh của quỷ! Sức mạnh của linh hồn!
Quang Anh lắc đầu, ánh mắt cậu đầy vẻ bi thương
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không phải. Cậu chỉ đang bị linh hồn đó thao túng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu cả chưa đủ mạnh mẽ để kiểm soát nó
Đột nhiên, Duy ôm đầu. Anh ta cảm thấy đầu óc mình như muốn nổ tung
Những tiếng nói thì thầm trở nên to hơn, rõ ràng hơn. Những hình ảnh ghê tởm hiện rõ ràng trước mắt anh ta: những cảnh giết chóc, những cảnh máu me, những cảnh tội lỗi mà tên trộm cướp đó đã gây ra. Duy bắt đầu run rẩy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không! Dừng lại! Dừng lại đi!
Quang Anh tiến lại gần Duy, nắm lấy tay anh ta. Cậu ta nhắm mắt lại, đặt tay lên trán Duy, lẩm bẩm những câu chú trấn an
Quang Anh giọng khẽ, trầm ấm, như một lời ru
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tịnh hóa trần duyên, Thân tâm an lạc. Linh hồn quy vị, Tà khí tiêu tan. Thượng ứng thiên tinh, Hạ thông địa mạch. Quỷ linh quy phục, Tà niệm bất sinh!
Khi Quang Anh niệm chú, những tiếng nói trong đầu Duy dần lắng xuống. Những hình ảnh ghê tởm cũng mờ đi
Duy cảm thấy một luồng khí mát lạnh từ tay Quang Anh truyền sang, làm dịu đi sự hỗn loạn trong đầu anh ta
Duy thở dốc
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mày... mày đã làm gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi đã trấn an linh hồn đó
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nó không còn thao túng cậu cả nữa
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng nó vẫn ở trong cậu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nó đã trở thành một phần của cậu
Duy mắt mở to, nhìn Quang Anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Trong tao? Mày nói cái gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Máu của tôi đã kết nối linh hồn đó với cậu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Giờ đây, cậu đã có được sức mạnh của nó
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng cũng phải chịu đựng gánh nặng của nó
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu... đã trở thành một kẻ như tôi
Duy nhìn Quang Anh, một cảm giác hỗn loạn dâng lên trong lòng. Anh ta đã có được sức mạnh. Anh ta đã trở thành một phần của thế giới đen tối đó. Nhưng cái giá phải trả... liệu anh ta có chịu nổi không?
Quang Anh nhìn Duy, ánh mắt cậu đầy vẻ bi thương. Cậu biết, Duy đã bước chân vào con đường này, và không thể quay đầu lại được nữa. Cậu đã cố gắng ngăn cản anh ta, nhưng sự mê muội của Duy quá lớn. Và giờ đây, họ sẽ phải cùng nhau gánh vác số phận này
Số phận của những kẻ sống giữa ranh giới của người và quỷ. Số phận của những kẻ bị ruồng bỏ bởi cả trần gian và địa ngục
Duy ngẩng đầu lên, ánh mắt anh ta ánh lên một tia sáng điên dại
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy thì... chúng ta hãy cùng nhau khám phá thế giới này đi, vợ~
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thế giới của những linh hồn. Thế giới của máu và bóng tối
Quang Anh không nói gì, chỉ khẽ gật đầu. Cậu biết, từ giờ trở đi, cuộc sống của họ sẽ không bao giờ còn bình thường nữa
Mối quan hệ của họ, giờ đây, không chỉ là vợ chồng, mà còn là những kẻ đồng hành trên con đường tăm tối, trên con đường của huyết tế và quỷ linh
Và một sự mê đắm bệnh hoạn, một tình yêu méo mó, đã bắt đầu nảy nở trong lòng Duy. Một tình yêu được xây dựng trên máu, thịt, và sự điên loạn
_HẾT_
Cá
Fic này được cái con vợ không phải người mà thằng chồng còn bị điên... 🤡
Hot

Comments

Sahi Hoshino

Sahi Hoshino

2 vợ chồng ko ai bình thường =))

2025-06-03

3

chìu ong cụa pé Quanh🦦

chìu ong cụa pé Quanh🦦

trộm vía được cả đôi kh ai bình thường🤡

2025-06-03

1

chìu ong cụa pé Quanh🦦

chìu ong cụa pé Quanh🦦

hồi thì đ chịu cưới giờ mở miệng ra là vợ=))))

2025-06-03

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play