/ Tokyo Revengers / Gió Đứng Lặng Ở Cuối Mùa Hoa
Chap 3 – Những lời buộc tội
Có những lúc... em đã từng tin rằng, chỉ cần em ngoan ngoãn, dịu dàng, thì mọi người sẽ yêu quý em.
Nhưng cuối cùng... thứ em nhận lại chỉ là sự nghi ngờ, ghẻ lạnh, và cái tát nặng như định kiến.
Sáng hôm đó, trời u ám lạ thường.
Yuri đến trường với gương mặt mệt mỏi.
Chị gái em, Yui, đêm qua bị ngất trong phòng, bác sĩ nói chị bị sốc thuốc nhẹ — không nặng, nhưng tạm thời nằm phòng y tế để theo dõi.
Em là người cuối cùng ở bên chị tối qua.
Và em cũng là người… bị nghi ngờ đầu tiên
Tại phòng sinh hoạt chung, gần như tất cả đều có mặt.
Chifuyu, Takemichi, Mitsuya, Pah-chin, Hakkai…
Cả những người từng cười đùa thân thiết với em.
Bây giờ... ai cũng nhìn em như kẻ phạm tội.
Mitsuya Takashi
/ Mitsuya trầm giọng / Em có biết Yui bị gì không?
Riushei Yuri
Dạ… em biết… chị ấy bị ngất. Nhưng em không..
Hakkai Shiba
/ Hakkai đập mạnh lên bàn / Đừng vòng vo nữa.
Hakkai Shiba
Em là người cuối cùng ở với Yui. Vết trầy trên tay chị ấy là sao hả!?
Yuri bối rối, mắt rưng rưng.
Riushei Yuri
Lúc đó em chỉ định lấy thuốc… em không cố ý, thật sự…
Haruki Hayashida ( Pah - chin )
/ bật cười khẩy / Cố ý?
Haruki Hayashida ( Pah - chin )
Vậy là mày có đụng vào chị mày đúng không?
Riushei Yuri
/ Yuri bật thốt, gần như van nài / KHÔNG!
Riushei Yuri
Em không làm gì cả... em chỉ... chỉ muốn chị ấy đừng mệt…
Một cái tát giáng xuống.
Từ Chifuyu.
Bàn tay run rẩy… nhưng ánh mắt lại lạnh hơn bao giờ hết.
Chifuyu Matsuno
Yuri à… tao từng tin mày lắm đấy. Nhưng giờ nhìn mày… tao thấy sợ.
Yuri đứng chết lặng.
Em không khóc.
Không phản kháng.
Chỉ lặng người… như đang rơi vào một giấc mơ xám xịt.
Em đứng như chết lặng , lặng thing lắng nghe từng lời của những người xung quanh
"Từ đầu tao đã thấy con bé này không giống Yui rồi". – Một người lạ trong lớp nói.
“Yui thì ai cũng thương… còn con này thì chả ai nhớ nó tồn tại cả.”
Mọi lời nói… như dao cứa vào tai Yuri.
“Tao biết mà,” – Một nữ sinh thì thầm – “con bé này ghen với chị mình đấy.”
“Cũng đúng ha. Lúc nào Yui cũng được quan tâm… chắc nó ganh tị lâu rồi.”
Yuri muốn gào lên.
Muốn nói rằng em chưa từng ghét chị mình.
Muốn nói rằng em yêu Yui… rất nhiều.
Nhưng cổ họng nghẹn ứ.Em không thể mở lời.
Chỉ còn lại Rindou… là người duy nhất bước đến.
Rindou Haitani
Dừng lại đi.
Mọi người quay sang.
Rindou nhíu mày, giọng trầm:
Rindou Haitani
Không ai có bằng chứng gì cả, đúng không? Chỉ là suy đoán.
Rindou Haitani
Và các người đang kết tội một đứa con gái nhỏ, bằng lời lẽ độc ác như vậy à?
Mitsuya Takashi
/ mặt lạnh / Rindou, tránh ra. Đây là chuyện nội bộ.
Rindou Haitani
/ cười khẽ / Nội bộ?
Rindou Haitani
Chắc từ 'gia đình' của các người định nghĩa là: khi có chuyện, thì cùng nhau đạp một người xuống đáy.
Mọi người bắt đầu lặng đi... nhưng chưa ai lên tiếng xin lỗi.
Không ai bước tới bảo vệ Yuri…
Chỉ có Rindou, lặng lẽ chắn trước em.
Yuri lúc này không còn gào lên nữa…
Em quá mệt rồi chỉ thì thầm
Riushei Yuri
Lẽ ra em không nên sinh ra…
Ngay khoảnh khắc ấy — cửa bật mở.
Yui lao vào, mặt vẫn nhợt nhạt, chân run vì thuốc vẫn còn tác dụng…
Nhưng ánh mắt chị đầy hoảng hốt.
Yui Riushei
DỪNG LẠI HẾT CHO TÔI!!
Cả phòng quay lại.
Yui... gào lên:
Yui Riushei
TẤT CẢ MỌI NGƯỜI ĐANG LÀM CÁI GÌ VẬY!? SAO DÁM NÓI EM TÔI NHƯ THẾ!?
Takeimichi Hanagaki
/ lắp bắp / Nhưng… Yui… vết trầy đó… là do—
Yui Riushei
Do tôi. Tôi vấp ngã. TÔI TỰ MÌNH LÀM BỊ THƯƠNG!!
Em tôi… còn lấy khăn lau cho tôi nữa!!
Cả căn phòng chết lặng.
Yui nhìn sang Yuri — em đang ngồi ôm gối, khóc không thành tiếng.
Yui Riushei
Em… em tha lỗi cho chị… chị đã im lặng… vì quá mệt…
Nhưng không ngờ… người ta lại đối xử với em như thế này…
Takemichi, Chifuyu, Mitsuya, Hakkai… tất cả như sụp đổ trong im lặng.
Còn Rindou…
Anh nhẹ nhàng đỡ Yuri đứng dậy.
Rindou Haitani
/ thì thầm / Thấy chưa?
Rindou Haitani
Thế giới này… tàn nhẫn thật. Nhưng ít ra, sự thật… vẫn tìm được đường để sống.
Yuri nấc lên, nước mắt rơi trong tay Rindou.
Em không biết… mình còn có thể tin vào ai
Nhưng hôm nay,
Trong căn phòng đầy cay đắng ấy,
Em đã biết một điều:
Có người thấy em. Có người tin em. Và có người… chạy đến bên em.
tác giả
cảm ơn mọi người vì đã đọc
Comments