[TOKYO REVENGERS] Khi Trái Tim Vẫn Còn Thở
Đơn giản là sống chung
[Buổi sáng đầu tiên. Trời lạnh, ánh nắng mờ mịt xuyên qua tấm rèm rách. Căn nhà nhỏ vẫn ẩm mốc, nhưng lạ là… không còn trống trải như trước.]
Không có tiếng la mắng. Không có tiếng cửa sập. Không có tiếng vỡ của ly, đĩa, hay giọng đàn ông chửi thề lúc nửa đêm.
Hyori Kanzaki (Haitani)
/vươn vai , mắt vẫn còn cay/
Hyori Kanzaki (Haitani)
"...có người đang thở kế bên"
[Sanzu đang ngủ. Tay ôm chặt cái cặp cũ, đầu gối lên áo khoác. Không chăn, không gối, nhưng nhịp thở đều hơn.]
Hyori Kanzaki (Haitani)
Hôm qua chắc cậu mệt lắm .../ngồi dậy , thì thầm/
Hyori Kanzaki (Haitani)
"...ngủ như vậy hoài chắc mai bệnh mất"
[Buổi trưa. Nắng gắt chiếu xuyên qua mái tôn, căn nhà trở nên ngột ngạt.]
Hyori Kanzaki (Haitani)
Cậu thích ăn trứng chiên không?
Haruchyo Sanzu (Akashi)
Không phải đồ sống là được. /gật nhẹ/
Hyori Kanzaki (Haitani)
Yên tâm đi ,tôi không có ý định đầu độc cậu đâu .
🍳 [Em loay hoay với chảo trứng cũ. Sanzu ngồi ở góc nhà, lặng lẽ lau lại mấy cái chén. Không ai bảo ai, nhưng cả hai đều tự giác. Không khí... nhẹ hơn.]
Hyori Kanzaki (Haitani)
Mỗi người làm một chút, vậy mới đủ ăn sống qua ngày ha?
Haruchyo Sanzu (Akashi)
Tao không giỏi việc gì hết.
Hyori Kanzaki (Haitani)
Giỏi giống sót là được.
[Buổi chiều – Hai đứa phơi đồ ở sân sau, lặng lẽ. Đồ không nhiều, phần lớn đã sờn. Gió lùa qua hàng dây phơi đứt khúc.]
Hyori Kanzaki (Haitani)
Áo cậu rách vài chỗ kìa /nhìn thấy/
Haruchyo Sanzu (Akashi)
Ừ mặc quen rồi /ngó xuống/
Hyori Kanzaki (Haitani)
Tối đưa cho tôi đi.
Hyori Kanzaki (Haitani)
Tôi vá cho
Haruchyo Sanzu (Akashi)
/nhìn cô không nói/...
[Đêm – Hai đứa nằm đối lưng nhau, mỗi người một góc trên tấm chiếu rách. Không nói nhiều. Chỉ có tiếng côn trùng kêu và tiếng gió luồn qua mái.]
Hyori Kanzaki (Haitani)
Hồi đó tôi hay nghĩ nếu có anh chị thì tốt biết mấy...
Haruchyo Sanzu (Akashi)
Không tốt như cô nghĩ đâu.
Hyori Kanzaki (Haitani)
Bộ cậu có à?
Haruchyo Sanzu (Akashi)
Ừ..
Haruchyo Sanzu (Akashi)
Nhưng họ không cần tao..
Hyori Kanzaki (Haitani)
.....
Haruchyo Sanzu (Akashi)
Mày thì sao?
Haruchyo Sanzu (Akashi)
có ai không?
Hyori Kanzaki (Haitani)
/nhắm mắt/
Hyori Kanzaki (Haitani)
nghe nói tôi có 2 người anh .
Hyori Kanzaki (Haitani)
Nhưng tôi chưa từng gặp họ
Haruchyo Sanzu (Akashi)
Chắc họ cũng bỏ đi rồi.
Hyori Kanzaki (Haitani)
Ừ, chắc vậy.
Haruchyo Sanzu (Akashi)
.....
Hyori Kanzaki (Haitani)
....
[Sự im lặng lần này không nặng nề. Nó giống như một kiểu đồng cảm không cần lời.]
[Buổi sáng. Ánh nắng chiếu xiên qua mái tôn cũ. Trong căn nhà ọp ẹp, một mùi nhẹ thơm của gạo mới nấu bốc lên. Gió lùa khe khẽ, lay động mảnh rèm rách.]
Hyori Kanzaki (Haitani)
/ngồi xổm trước nồi cơm , mở nắp/
Hyori Kanzaki (Haitani)
Sáng rồi dậy đi.
Hyori Kanzaki (Haitani)
Bôn tính trốn học hay gì ?
Haruchyo Sanzu (Akashi)
/chui ra khỏi chăn, tóc rối mù/
Haruchyo Sanzu (Akashi)
Tao không có đồng phục
Haruchyo Sanzu (Akashi)
Với cũng chả muốn đi
Hyori Kanzaki (Haitani)
Không cần đồng phục cũng được. Tôi từng đi học suốt ba tháng bằng đồ mượn từ tiệm giặt là đấy.
Haruchyo Sanzu (Akashi)
/ngồi dậy xoa mặt/
Haruchyo Sanzu (Akashi)
...Nhưng tôi ghét ở trường
Hyori Kanzaki (Haitani)
Tôi biết.
Hyori Kanzaki (Haitani)
Nhưng ghét cũng phải đi.
Hyori Kanzaki (Haitani)
Ở đó có giấy chứng nhận...
Hyori Kanzaki (Haitani)
Không có thì chúng ta sẽ gặp rắc rối đấy ...
Haruchyo Sanzu (Akashi)
....
Hyori Kanzaki (Haitani)
/nhìn sang/
Hyori Kanzaki (Haitani)
Cậu muốn ở lại đây đúng không?
Haruchyo Sanzu (Akashi)
ừ..
Hyori Kanzaki (Haitani)
/mỉm cười đứng dậy/
Hyori Kanzaki (Haitani)
Vậy thì đi học.
Hyori Kanzaki (Haitani)
Tạm thời thôi.
Hyori Kanzaki (Haitani)
Tôi không ép cậu kết bạn nên cứ bình thường đi /liếc sang/
[Hai đứa ra khỏi nhà lúc trời vẫn mát. Em đi trước, Sanzu lặng lẽ theo sau. Cậu mang một chiếc cặp cũ sờn vai, đôi giày rách gót, mắt nhìn chằm chằm xuống đất.]
Haruchyo Sanzu (Akashi)
“Ánh mắt người ta luôn rất phiền. Ở đâu cũng thế. Ở trường cũng thế.”
[Trường tiểu học. Cổng trường cũ kỹ, học sinh ồn ào. Vừa đến nơi, ánh mắt tụi nhỏ bắt đầu hướng về phía Sanzu.]
1
Ê, cái thằng miệng bị rách kìa.
2
Nó quay lại trường hả? ghê quá...
Haruchyo Sanzu (Akashi)
/siết chặt quai cặp/
Hyori Kanzaki (Haitani)
/bước đến chắn cho cậu/
Hyori Kanzaki (Haitani)
Chỗ này cấm chó sủa , đi ra chỗ khác! /giọng lạnh lùng/
[Phòng giáo viên. Cô giáo cũ của Sanzu ngỡ ngàng khi thấy cậu quay lại.]
cô giáo cũ
Em Haruchyo...Em ... muốn đi học lại sao?
Haruchyo Sanzu (Akashi)
/gật nhẹ/
cô giáo cũ
Chúng tôi sẽ cố gắng giúp em hoà nhập lại. Nhưng nếu có điều gì khiến em khó chịu… cứ nói nhé.
Hyori Kanzaki (Haitani)
/nhẹ nhàng xen vào/
Hyori Kanzaki (Haitani)
Cậu ấy không cần hòa nhập. Chỉ cần học bình thường là đủ.
cô giáo cũ
À vậy cô hiểu rồi
[Giờ ra chơi. Sanzu ngồi một mình trong lớp, cằm gác lên tay, mắt nhìn ra sân trường. Không ai lại gần, không ai hỏi chuyện. Nhưng… không ai ném giấy hay xô đẩy cậu nữa.]
“Vì có ai đó ở ngoài cửa lớp. Tay cầm hộp cơm, mắt liếc vào.”
[Giờ trưa,em lén đưa hộp cơm qua khe cửa lớp.]
Hyori Kanzaki (Haitani)
Cậu ăn đi
Hyori Kanzaki (Haitani)
Tôi có làm một phần thôi , không có hộp đựng.
Hyori Kanzaki (Haitani)
Tôi ăn mì gói là được.
Haruchyo Sanzu (Akashi)
/khẽ cau mày/
Haruchyo Sanzu (Akashi)
Tao đâu có nhờ mày làm.
Hyori Kanzaki (Haitani)
Ừ, tôi cũng đâu cần cậu cám ơn đâu./không giận/
Haruchyo Sanzu (Akashi)
.....
Haruchyo Sanzu (Akashi)
"...người kì lạ"
[Tan học. Hai đứa đi bộ về nhà. Trên đường về, Sanzu vẫn im lặng như mọi ngày. Nhưng chân không còn lùi lại phía sau. Cậu đi song song với em.]
Hyori Kanzaki (Haitani)
Cậu biết không? /nhẹ nhàng nói/
Haruchyo Sanzu (Akashi)
Gì?
Hyori Kanzaki (Haitani)
Tôi từng ghét trường học đến mức tôi muốn đốt nó.
Hyori Kanzaki (Haitani)
Nhưng tôi vẫn đi...
Hyori Kanzaki (Haitani)
Vì học...
Hyori Kanzaki (Haitani)
Nghĩa là mình có hy vọng.
Haruchyo Sanzu (Akashi)
Hy vọng là thứ dễ vỡ nhất /llầm bầm/
Hyori Kanzaki (Haitani)
/cười nhạt/
Hyori Kanzaki (Haitani)
Nên tôi mới học cách vá nó lại từng chút một.
Hyori Kanzaki (Haitani)
Cậu cũng nên thử, biết đâu có kết quả thì sao .
[Sanzu không trả lời. Nhưng khi về tới nhà, cậu là người mở cửa trước. Đặt cặp xuống nhẹ hơn hôm qua.]
Comments