[HungAn] Hoa Tàn Lệ Ngược
Chap 1 hình dung
Genus deptrai
t phải mất tầm 2 tháng để nghĩ chuyện nên là bây ủng hộ đêeee
Gia môn bi thảm, lửa đỏ thiêu trời. Cậu thiếu niên 10 tuổi ôm thi thể mẫu thân, gào thét giữa biển máu. Trong hoảng loạn, cậu chỉ kịp thấy lá cờ Vân Đạo Môn tung bay. Cậu được một ẩn sĩ cứu sống, dạy võ công, khắc sâu thù hận, đời chẳng như mơ, vào một hôm khi cậu lên núi, một gã sĩ đã tiếp cận cậu ra tay vào đúng lúc cậu không phòng bị. Trong khoảnh khắc cuối cùng, cậu được trùng sinh về thời điểm cậu bước chân vào núi Bạch Tam Mai. Lần này, cậu không còn là kẻ ngu ngốc nữa,mà sẽ là kẻ trả thù trong tình yêu
Trời chiều âm u, từng cơn gió lạnh lẽo lùa qua khe núi Bạch Tam Mai, như tiếng khóc than của những linh hồn xưa cũ. Thành An, An Đặng tên cậu thiếu niên năm nào đứng trước cổng đá phủ rêu, ánh mắt không còn non dại mà thâm sâu như vực thẳm.
Đặng Thành An
"Ba năm... không, là hai đời người"
Cậu lẩm bẩm, siết chặt bàn tay, cảm nhận được từng dòng chân khí vận chuyển theo tâm pháp mà kiếp trước phải trả giá bằng máu mới lĩnh ngộ được.Lần đầu đặt chân lên núi này, cậu mang theo niềm háo hức của một kẻ mù mờ về thế sự. Lần này, mỗi bước đi đều tính toán, mỗi ánh nhìn đều ẩn chứa hàn ý. Trong lòng An Đặng, hai cái tên khắc cốt ghi tâm – Trả Thù và Hùng Lê
Một người là kẻ cậu muốn lợi dụng để trả thù bằng tình yêu, kẻ vô tình dính dáng đến mối hận máu của gia tộc cậu năm xưa.Một người là hung thủ thật sự, khoác áo sư huynh, từng thân thiết như ruột thịt, nhưng chính tay đã đẩy cả nhà cậu vào biển lửa.An Đặng bước từng bước trên con đường cũ, nơi từng khắc ghi những giấc mơ tuổi trẻ. Nhưng lần này, cậu không còn mộng mơ. Tim đã hoá sắt đá, ánh mắt chẳng còn trong veo. Cậu đến gần Hùng Lê với nụ cười dịu dàng, từng cử chỉ đều ngọt ngào và chân thành, nhưng chỉ là tất cả đều nằm trong kế hoạch.Nhưng trớ trêu thay, giữa những ngày tháng lừa dối, cậu lại thực sự rung động. Hùng Lê người chưa từng làm hại cậu đã dùng chính sự ấm áp và chân thành để phá vỡ bức tường băng trong tim An Đặng.Cậu hoảng sợ. Cậu tức giận. Bởi cậu không cho phép mình yêu kẻ liên quan đến quá khứ tàn khốc ấy.Nhưng tình yêu vốn chẳng theo lẽ thường. Càng gần nhau, cậu càng không thể dứt ra. Và rồi đến khoảnh khắc cuối cùng,khi Hùng Lê đổ gục dưới chân cậu, đôi mắt đầy sự yêu thương chèn lẫn chiều mến, rưng rưng nhìn An Đặng. An Đặng chỉ lặng lẽ đứng đó không cười, không khóc nhưng lòng đau và hối hận lắm, và rồi Hùng Lê tan biến khỏi tầm mắt cậu
Đặng Thành An
“Báo thù rồi… nhưng sao lòng lại đau như vậy?”
Cậu quay lưng, nơi ánh chiều đang phủ bóng lên Hùng Lê người vẫn đứng đợi cậu như năm ấy, không hận, không oán.An Đặng như dần hiểu ra vấn đề mà lao về phía Hùng Lê và bật khóc, Hùng Lê không trách móc chỉ dỗ dành An Đặng.An Đặng gục đầu vào ngực Hùng Lê như đứa trẻ lạc mất cả thế giới, tiếng nức nở kìm nén bao lâu nay giờ trào ra
Đặng Thành An
Xin lỗi..là em sai rồi.. em đáng lẽ không nên lợi dụng chàng, không nên để trái tim mình rung động rồi lại tổn thương chàng như vậy..Hùng Lê, tha thứ cho em
Hùng Lê, vẫn đứng đó như chưa từng ngã gục, ánh mắt dịu dàng như ngày đầu tiên họ gặp nhau dưới gốc phượng hạ, đưa tay vuốt tóc An Đặng
Lê Quang Hùng
An Đặng… em có biết điều khiến ta đau nhất không phải là bị lợi dụng mà là thấy em tự dằn vặt, không cho phép bản thân được hạnh phúc không?
Đặng Thành An
Em đã để quá khứ điều khiển mình đã để thù hận che mờ mắt… Chàng không đáng phải chịu tất cả những điều này. Em sợ lắm, Hùng Lê à. Em sợ một ngày mất chàng nhưng giờ đây
Cậu ngẩng đầu lên, nhìn sâu vào mắt Hùng Lê đôi mắt từng làm cậu dao động giữa muôn vàn dối trá giờ đây lại là nơi duy nhất cậu muốn tin tưởng
Đặng Thành An
Giờ đây, Em chỉ muốn giữ lấy chàng,không cần báo thù, không cần dối trá…chỉ cần chàng
Hùng Lê cười nhẹ, nụ cười dịu dàng nhưng mang theo chút buồn bã
Lê Quang Hùng
Vậy thì đừng khóc nữa, An Đặng. Quá khứ không thể thay đổi… nhưng hiện tại, tương lai vẫn còn kịp để ta nắm lấy tay nhau
Gió chiều lặng lẽ thổi qua, từng cánh hoa xoay tròn trong ánh nắng cuối ngày. An Đặng siết chặt lấy Hùng Lê, như sợ chỉ cần buông ra là mọi thứ sẽ lại tan biến
Đặng Thành An
Nếu có kiếp sau em không muốn báo thù nữa… em chỉ muốn được yêu chàng, trọn vẹn, không dối trá
Lê Quang Hùng
Nêu có kiếp sau, thì chúng ta sẽ yêu trọn vẹn nhé!
Lê Quang Hùng
còn bây giờ thì phải nói lời tạm biệt rồi // tan biến //
Đặng Thành An
Hùng Lê! Không! Đừng đi… Chàng đã hứa… đã hứa kiếp sau yêu lại mà
Chàng mỉm cười, nụ cười cuối cùng ấy khắc sâu vào tim em như một dấu ấn vĩnh hằng.
Lê Quang Hùng
Vậy thì đợi ta… kiếp sau
Và rồi chàng biến mất. Giữa không gian lặng như tờ, em ngã quỵ, ánh mắt trống rỗng nhìn vào khoảng không nơi chàng vừa đứng. Tay em vẫn còn giơ ra như muốn giữ lại điều gì đó, nhưng chỉ chạm vào hư vô
Genus deptrai
cái này là để cho bây hình dung ra thôi còn chap sau mới là khởi đầu😈
Comments