[ Misan] Một Người Đã Từng Là Nhà

[ Misan] Một Người Đã Từng Là Nhà

những điều không bao giờ gọi thành tên

nhj
nhj
he lo mọi người nha
nhj
nhj
Hong phải lần đầu viết truyện, nhưng cũng sai sót nhiều lắm
nhj
nhj
Nếu có thể tui rất mong dc sự yêu quý của mấy bà, một chút thoi cũng dcc hhe
nhj
nhj
😘😘😘
nhj
nhj
tui viết truyện này vì hè tui rảnh. Phần lớn là tình yêu siu to bự của tui dành cho mikey và haru hê hê, yêu 2 đứa này thật sự. Phần lớn lớn hơn nữa, người đưa tui biết đến và đu cái cặp kh nổi bật hay được nhiều người để ý và nổi trội như những cặp khác, nhưng cũng là một otp đáng yêu màa.
nhj
nhj
khong có nói tên, nhưng bà này là cái người mà không quen không biết, không dính líu gì tới nhau hết á, nhưng tui biết bà là một người có tâm hồn độc lạ và đầy màu, bà viết truyện siu hay, từng câu từng chữ bà viết tui đều đọc và hiểu yêu chúng hết áaa, nói chung là tuyệt vờii. Tui từ đầu biết 2 người kia qua truyện nhưng không có ý định simp hay ship, nắng đẹp tui lướt thấy truyện bà hời ơi tui đắm đuối bà ngay từ cái truyện đầu tay của bà đóoo. Nhờ bàa mà tui mới có cái tình yêu với haru và mikey nèe cả bà nữa 👯
nhj
nhj
hong có cớ gì để khi không ib với bả mà nói chuyện tào lao hết á, nếu dc bà biết đến tui một chút xíu thoi cũng đủ làm tui vui nhiều lắmm
nhj
nhj
Cả mọi người ở đây nữa nhaaa
Không ai nói ra, nhưng ai cũng biết — họ đã từng rất gần. Gần đến mức, chỉ một cái ngoái nhìn thôi, mọi điều chưa kịp nói ra đều hóa thành điều đã thấu. Mikey. Haru. Hai cái tên không cần viết cạnh nhau cũng vẫn hiện lên cùng một dòng. Ngày đó, thế giới còn nhỏ. Nhỏ đến mức chỉ vừa đủ cho một băng xe đạp lao qua chiều hạ, cho vài trận cười khan bên vệ đường, và vài câu thề thốt không rõ sẽ giữ được đến bao giờ. Không ai nghĩ mọi thứ sẽ tàn. Bởi vì thanh xuân mà — người ta cứ nghĩ sẽ mãi rực rỡ như hôm nay. Vậy mà rồi có một mùa hè, tất cả trở thành những điều không bao giờ gọi thành tên. Không phải vì quên. Mà vì nhớ quá hiều
Manjiro lúc mười bảy tuổi là ánh sáng. Không thứ gì khiến cậu ta cúi đầu, không ai trong đám bạn từng thấy Mikey yếu đuối, ngoại trừ một người. Haruchiyo — cái tên sau này nhuốm đầy máu và hoang dại — từng là thằng nhóc cười nhiều nhất khi Mikey còn hay cúp học ngủ trưa trong nhà kho. Cậu là kẻ duy nhất không quay đầu đi khi Mikey gục xuống lần đầu tiên. Là kẻ duy nhất nhìn thấy sự trống rỗng ấy sớm hơn bất kỳ ai.
Tình cảm mà Haru dành cho Mikey không có hình dạng. Không gọi là bạn. Không gọi là yêu. Cũng chẳng phải lòng trung thành thuần túy. Nó chỉ đơn giản là tồn tại — như nhịp thở của người đã sống vì một người khác quá lâu. --- Ngày mọi thứ tan ra, trời cũng mưa. Haru không khóc. Mikey không nói lời nào. Giữa họ là khoảng lặng không ai lấp nổi, là những câu chưa từng được nói, là cả một tuổi trẻ chẳng thể quay về. --- Có những điều mãi mãi không thể gọi thành tên. Giống như tình cảm giữa Mikey và Haru. Giống như vết thương không còn rỉ máu, nhưng đau thì chưa từng ngừng lại. --- > Nếu một ngày nào đó có ai hỏi: "Hai người từng là gì của nhau?" Có lẽ, họ sẽ chỉ im lặng. Bởi vì không có định nghĩa nào vừa đủ cho những gì đã mất.
nhj
nhj
Có vài lời thoại hay lời dẫn trong truyện tui lấy cảm hứng từ những câu từng đọc ở đâu đó, nhưng t chỉ giữ cảm xúc, không giữ nguyên câu từ. t viết lại theo cách tự nhiên nhất với nhân vật của toi , dù gì thì cũng đâu đáng gọi là chuyện xấu đúng khog, mình kh có lấy của tác giả nào trên mgt hết áa, nếu có thì tui sẽ xin phép, ngoài ra thì chỉ có trên al thoi.
💗💗🥰🥰

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play