[DuongHung] Tuyệt Vọng

[DuongHung] Tuyệt Vọng

Ngày mưa đầu hạ

Trời đang nắng gắt như thiêu như đốt. Trần Đăng Dương bước nhanh dọc theo vỉa hè, vẻ mặt bực dọc thấy rõ.
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Chết tiệt, đúng là cái nhà điên...
Hắn càu nhàu, nới lỏng chiếc cà vạt mỏng đang siết cổ, điện thoại trong tay vừa tắt phụp sau một cuộc gọi đầy cãi vã.
Hôm nay hắn lại bị kéo vào một buổi họp gia đình nhàm chán, nơi toàn những khuôn mặt già nua nói mãi một bài
Trần Minh Tùng
Trần Minh Tùng
Dương, con cần nghiêm túc hơn với vị trí thừa kế.
Cười. Hắn cười khẩy.
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Làm sao mà nghiêm túc nổi khi sống giữa một rừng người tính toán như vậy?
Bất chợt, trời tối sầm.
Từ nền trời trong vắt, mây đen như ai đổ mực tràn qua. Chưa kịp phản ứng, cơn mưa ào xuống như thác. Dương chửi thề, tay đưa lên che đầu, mắt quét nhanh xung quanh.
NovelToon
[Mang tính chất minh họa]
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Cafe...?
Một tấm biển gỗ treo lủng lẳng trước mái hiên nhỏ, ánh đèn vàng hắt ra từ trong quán. Hắn không suy nghĩ nhiều, lập tức chạy vào.
Bước chân hắn còn chưa khô nước thì một giọng nói vang lên
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
Chào anh~ Mời anh vào ạ!
Dương ngẩng đầu.
Đập vào mắt hắn là một chàng trai nhỏ nhắn, tóc ngố lòa xòa hơi ướt vì chắc mới chạy ra lấy hàng, khuôn mặt tròn bầu bĩnh với làn da trắng ửng hồng, nụ cười cong cong như mặt trăng lưỡi liềm.
Đáng yêu... đến mức khiến hắn khựng lại.
Cậu trai ngẩng đầu nhẹ, giọng nói mềm mại
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
Anh muốn gọi món gì ạ?
Dương chưa kịp nói gì, tay đã vô thức nhấc lên định xoa đầu cậu, nhưng bị đôi mắt đen láy nghiêng lên nhìn, đầy ngơ ngác và lễ phép, khiến hắn... giật mình.
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
À... ờ... Cho anh một ly... ừm...
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Sữa tươi trân châu đường đen, ít đá, ít ngọt.
Hắn gãi đầu, bật cười ngượng ngùng như chính mình vừa làm chuyện ngốc.
Cậu trai cũng cười khẽ, đôi môi mỏng mím lại thành hình trăng non
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
Dạ, vậy anh chờ chút nha.
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
Số bàn của anh là B4.
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
Em sẽ mang ra sau.
Dương gật đầu, đi về phía bàn mà không quên liếc lại phía sau. Cậu bé ấy... khiến tim hắn đập hơi nhanh hơn thường lệ.
__________
Từ trong kho, một chàng trai khác bước ra cao hơn, mái tóc undercut, đeo khuyên tai. Thấy Hùng đang gãi đầu nhìn theo bóng khách lạ, cậu ta nhướng mày
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Ơ kìa, ai làm gì mà mặt ngố vậy?
Hùng chớp mắt quay sang
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
Khách vừa nãy ấy... cứ nhìn em chằm chằm, rồi còn cười nữa.
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
Còn tưởng mặt em bị dính gì...
Khang bật cười, không nói không rằng giơ tay bẹo má Hùng một cái rõ đau
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Dính chứ.
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Dính sự dễ thương đấy.
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
Mệt anh ghê...
Hùng đỏ mặt quay đi, hai vành tai cũng nhuộm hồng.
_____________
Phía góc quán, Trần Đăng Dương ngồi bắt chéo chân, tay chống cằm nhìn về phía quầy. Mắt hắn dừng lại ở cậu trai vừa rồi, lúc này đang cười híp mắt với bạn mình, tay thoăn thoắt pha trà.
Mái tóc lòa xòa rung theo nhịp gió từ máy lạnh, đôi mắt long lanh như biết cười, nụ cười cậu nhẹ như gió mát đầu hạ, thứ mà hắn chưa từng nghĩ mình lại để tâm đến.
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Dễ thương thật đấy... Mình chưa từng thấy ai như thế.
Hắn nhấc điện thoại, không suy nghĩ quá nhiều, mở camera, bấm. Một tấm ảnh cậu nhóc cười nhẹ lọt vào khung hình. Hắn ngắm nhìn, môi bất giác nhếch lên
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Thỏ con à... nhìn em một cái thôi, mà anh tiêu rồi.
15p sau
Cốc trà sữa cuối cùng cũng được mang ra, đặt nhẹ nhàng xuống bàn. Nhưng người phục vụ lại không phải “thỏ con” như anh mong chờ, mà là một chàng trai khác, cao ráo, cười nửa miệng, ánh mắt lém lỉnh.
Dương ngẩng lên, nhìn rõ gương mặt ấy liền bất ngờ bật ra
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Ủa? Phạm Khang?
Người kia cũng tròn mắt nhìn lại
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Ơ? Dương?
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Gì kỳ vậy, sáng còn nhắn ‘bận việc gia đình’ không đi chơi được
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Giờ ngồi trà sữa chill thế này?
Dương chép miệng, nhíu mày ngả người tựa ghế
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Đừng nhắc nữa!
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Cả nhà cứ như muốn nhốt tao trong lồng son ấy.
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Họp hành gì mà chán ngắt
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Suốt ngày ép tao học hành nghiêm túc rồi nói chuyện thừa kế
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Trách móc sao tao ăn chơi phá phách.
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Mới nghe tới chữ 'trách nhiệm' là nổi da gà rồi!
Khang bật cười, đưa tay vỗ vai thằng bạn một cái rõ lực
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Thôi, đen thôi đỏ quên đi!
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Ráng sống sót qua mùa giông bão đi nha, Thái tử Trần gia!
Dương hừ mũi một tiếng rồi liếc nhìn Khang, hỏi
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Nhưng mà mày... làm thêm ở đây à?
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Nhà mày thiếu tiền à?
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Tao nhớ rõ cậu út nhà họ Phạm, không thiếu gì đâu ha?
Khang cười bí ẩn, nhếch môi
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Thật ra thì... tao thích ông chủ quán này nên mới tìm cớ xin làm phục vụ
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Được ở gần người ta cũng vui.
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Chứ không thì giờ đang ngồi ở biệt thự chơi đàn rồi.
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
//cười// Má ơi, đúng là có đầu tư!
Cả hai cùng cười, nhưng ánh mắt Dương lại vô thức liếc về phía quầy nơi “thỏ con” đang vừa pha trà vừa cười khẽ nói gì đó với khách. Nét mặt chăm chú, tay chân thoăn thoắt, dù ánh mắt thỉnh thoảng vẫn liếc về phía bàn của hắn. Đôi tai cậu ửng đỏ nhẹ, như thể đang biết có người nào đó nhìn mình chăm chăm.
Khang bắt trọn ánh mắt đó liền huých vai Dương, nhướng mày
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Ây~ Thích rồi phải không?
Dương cười, tay gác sau đầu, ngả người ra ghế
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Chưa chắc... nhưng có chút hứng thú.
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Ừ, tao hiểu mà.
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Cậu ấy đúng gu mày luôn ấy
Khang gật gù rồi hạ giọng, nghiêng người nói nhỏ
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Cậu ấy học cùng trường với tụi mình đấy
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Nghe nói là nam thần năm hai khoa Thiết kế.
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Nhìn vậy thôi chứ ít nói với người lạ lắm
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Gặp ai không quen là đỏ mặt, ngại thí mồ.
Dương ngẩng lên, hơi nhướng mày
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Thật không? Mày biết cậu ấy à?
Khang cười tự tin, tựa người vào thành ghế
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Biết chứ.
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Tao gặp cậu ấy từ hồi năm nhất.
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Lúc đó mới tới xin việc
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Còn thấy cậu ấy bị khách mắng oan vì nhầm topping... mà chẳng cãi lại câu nào
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Cứ đứng cúi đầu để người ta xối xả.
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Nhìn tội dã man.
Dương nghe vậy thì nhếch môi, ánh mắt lóe lên hứng thú
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Thế... cho tao info đi?
Khang nhìn hắn bằng ánh mắt hiểu quá rõ bạn mình, chép miệng
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Dương à... nếu mày thật sự thích người ta thì theo đuổi đàng hoàng.
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Tch...Đừng có giỡn mặt.
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Cậu ấy nhìn ngốc vậy thôi chứ nghĩ nhiều lắm đó
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Tổn thương phát là không ai cứu được đâu.
Dương cười gật đầu chắc nịch
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Tao biết.
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Tao không định giỡn...
Khang nhìn một lát, thấy thằng bạn không có vẻ đùa giỡn thật thì mới lấy điện thoại ra, tìm kiếm rồi đưa cho Dương
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Đây, Facebook cậu ấy.
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Tên thật là Lê Quang Hùng.
Dương nhìn cái tên trên màn hình, miệng lặp lại
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Hùng... Lê Quang Hùng...
Một nụ cười chậm rãi lan ra trên môi hắn.
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Cái tên nghe cũng dễ thương thật.
Khang cười lắc đầu, vỗ vai hắn lần nữa rồi đứng dậy
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Thôi, tao về quầy đây
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Chứ cậu ấy mà thấy tao đứng lâu chắc ngại chết.
________
Dương vừa nhấp ngụm cuối cùng trong ly trà sữa vừa nhàn nhã ngắm nhìn dáng hình nhỏ nhắn kia đang loay hoay lau bàn. Cậu ấy mặc đồng phục của quán: áo phông với chiếc tạp dề màu caramel nhạt, tóc hơi rối vì vội, đôi tai thỏ nhỏ khẽ run lên mỗi khi có ai đi ngang. Dương bật cười khẽ, chống cằm lẩm bẩm
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Không biết lúc khóc sẽ trông như nào nhỉ... chắc dễ thương chết mất.
Nghĩ vậy thôi mà hắn cũng thấy lòng ngứa ngáy.
Uống xong, Dương chậm rãi bước ra quầy thanh toán. Hùng đang đứng ở đó, thấy Dương lại gần thì hơi khựng, mắt cụp xuống.
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Cho anh tính tiền bàn số bốn
Dương nói, cố tình để giọng trầm và chậm rãi hơn thường lệ.
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
V-Vâng...
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
Anh ơi… Hết-ờ-em, à… anh quét mã nha?
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Ừm
Dương gật đầu, mở điện thoại quét mã. Ngón tay vẫn nghịch điện thoại, nhưng ánh mắt thì không rời khỏi gương mặt đang đỏ dần lên trước mặt mình.
Dương ngả người về phía quầy, ánh mắt cong cong như đang cười.
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Cậu tên gì nhỉ?
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Đáng yêu vậy mà giấu tên hoài, anh đâu nhớ nổi…
Hùng ngẩng lên một chút, đôi tai thỏ bất giác động đậy, hai má ửng đỏ
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
E-em… Hùng…
Dương cười khẽ, ghé sát hơn một chút
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Hùng à... cái tên dễ thương như người vậy.
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Nhìn em quen quen, học Đại học Y à?
Hùng lập tức đỏ mặt, lắc đầu
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
Dạ… em học Thiết kế... năm hai…
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Ồ~ vậy mà anh cứ tưởng ngành Điều dưỡng
Dương chớp mắt tinh quái
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Vì em nhìn giống... thuốc an thần quá
Hùng mở to mắt một chút, sau đó đỏ bừng cả mặt. Cậu cúi đầu, né ánh mắt hắn
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
Anh… nói gì kỳ vậy ạ…
Dương bật cười vì phản ứng đáng yêu đó. Hắn khẽ cúi người, làm ra vẻ trịnh trọng
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Cảm ơn ‘thuốc an thần’ đã phục vụ~
Hùng suýt thì nghẹn, đỏ mặt cúi gằm, lí nhí không ra chữ. Lúc Dương quay lưng chuẩn bị rời đi, hắn còn cố tình quay lại… và hôn gió một cái rõ kêu về phía cậu.
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
𝚃𝚛𝚊̂̀𝚗 Đ𝚊̆𝚗𝚐 𝙳𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐
Anh đi nhé, bé Hùng.
Chụt.
Hùng sững người, mặt đỏ bừng như bị nắng táp. Cái đuôi thỏ trắng nhỏ vốn được giấu dưới tạp dề lúc này lại lộ ra, run run vì xấu hổ. Cậu vội quay lưng giấu mặt, nhưng đã muộn, Khang đứng kế bên cười to, không buông tha
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
///
Hùng tròn mắt. Mặt vốn đã hồng giờ thì đỏ như quả cà chua chín. Đôi tai cậu cũng đỏ luôn rồi, tay cầm hóa đơn mà cứ muốn chui xuống gầm quầy trốn.
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Trời đất, ngày bị khách trêu chắc cũng năm bảy lần rồi
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Mà sao vẫn đỏ mặt vậy hả?
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
Anh Khang!!
Hùng hét nhỏ, xấu hổ đẩy Khang ra
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
Đi pha chế giùm em đi, đừng nói nữa!!
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
Toàn chọc ghẹo em thôi…
Khang vừa cười vừa xoa đầu Hùng như dỗ em bé
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Rồi rồi, anh đi...
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Vì em dễ thương nên mới bị trêu á.
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Cơ mà cẩn thận cái anh hồi nãy nha, nhìn ánh mắt ảnh là thấy nguy hiểm lắm rồi.
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
𝙇𝙚̂ 𝙌𝙪𝙖𝙣𝙜 𝙃𝙪̀𝙣𝙜
Ơ? Ảnh là bạn anh còn gì!
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Thì bạn nhưng vẫn là nguy hiểm, vì anh hiểu bạn anh//nháy mắt//
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Nguy hiểm hơn em nghĩ nhiều~
Hùng chu môi, rõ là không biết nên sợ hay nên bối rối trước lời cảnh báo đó. Nhưng tim cậu lại đập nhanh hơn một nhịp… nhớ lại nụ hôn gió vừa rồi
Sao mà trêu người ta vậy trời!
__________________
Zin thích ngủ 💤
Zin thích ngủ 💤
Hế lô các vk
Zin thích ngủ 💤
Zin thích ngủ 💤
Sau mấy ngày nghỉ hè
Zin thích ngủ 💤
Zin thích ngủ 💤
Ăn chơi quậy phá
Zin thích ngủ 💤
Zin thích ngủ 💤
Thì
Zin thích ngủ 💤
Zin thích ngủ 💤
T ngoi lên viết tiếp bộ này
Zin thích ngủ 💤
Zin thích ngủ 💤
Đảm bảo với các em
Zin thích ngủ 💤
Zin thích ngủ 💤
bộ này nhẹ nhàng ngọt ngào, đáng yêu
Zin thích ngủ 💤
Zin thích ngủ 💤
Oce nha
Zin thích ngủ 💤
Zin thích ngủ 💤
Giờ thì
________________
End
Hot

Comments

Hoa lưu ly

Hoa lưu ly

tên truyện cx cx nha có ngọt thật ko đó shop nghi ngờ nha

2025-06-05

0

𐙚

𐙚

15 bông , 1 vote mừng fic ms nhoo

2025-06-05

0

𝐡𝐮𝐧𝐥𝐞𝐞.

𝐡𝐮𝐧𝐥𝐞𝐞.

chồng có thương em chưa? em chưa cày xong Hoa Trong Lồng mà em bay qua đây rồi nèe😏💖

2025-06-06

0

Toàn bộ
Chapter
1 Ngày mưa đầu hạ
2 Mắc cỡ
3 Ngờ Vực
4 Mập mờ
5 Mệt
6 Ba tháng sau buổi photobooth...
7 Vườn hoa định mệnh.
8 Ghen, nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh... được không!?
9 Đói bụng? Ăn anh nha, bé thỏ ngốc…
10 Bé thỏ vào bếp lần 1: Mất máu. Lần 2: Mất tỉnh táo.
11 Cưới
12 Nấm mồ
13 1 người khóc để 2 người cười^^
14 ^^
15 ^^
16 Muốn được yêu...
17 Yêu!?
18 Lạc Lõng
19 PHIM BA NGƯỜI
20 Chưa từng yêu!!
21 Rỗng??
22 Giấc mơ của em^^
23 Đường thẳng
24 chap sau có set
25 Séc không che
26 Ký rồi đấy, theo đúng ý anh
27 Nhà Chung
28 Thân Phận??
29 Hận
30 Hết Cãi
31 Muốn cưới sao?? Được thôi...
32 Ly hôn!! Đường ai lấy đi
33 Vở kịch của Anh
34 Chết
35 Thay đổi
36 Đổi tộc - đổi đời
37 NHIỆM VỤ
38 Học sao?? không cần bản năng tôi có...
39 Đứa nào ghen tị cấm đọc, không lại tap tớ
40 Tg bận chơi phai phai ra lâu
41 Zin mất chuỗi 10 rồi. Bắt đền đấy!!
42 Nhớ Vợ Cũ
43 Làm mất Hứng
44 Ảo thuật
45 Cái chợ
46 Ám sát
47 .
48 Ngõ cụt
49 Nghi ngờ??
50 Hối hận?? Xin lỗi ngài, tôi không phải phu nhân của ngài!!
51 Điều chuyển???
52 Chọn đi???
53 Bẫy
54 Chưa đủ điên sao!?
55 Hoàn thành nhiệm vụ!
56 Lần Này Tôi Làm chủ!
57 Khóc cái gì vậy trời!!!
58 Yêu lại!?
59 Đã bảo tôi không phải vợ anh!!!
60 Yên bình
61 Yên bình pặc 2
62 Thủ Lĩnh U/Q...
63 Ổn rồi...
64 không còn dựa vào anh nữa...
65 Tuân Lệnh Thiếu chủ
66 Ngoan ngoãn đi
67 Vui
68 Sở thích riêng??
69 Hư thật đấy!
70 Bỏ tí mật ong
71 Vở kịch Trần tổng và vị Trợ lý lạnh lùng
72 Em được lắm
73 Chap Nhảm nhí
74 Tình yêu như món quà
75 Không ngọt thì trả tiền!!
76 Zin bán mật ong đây
77 Ngân Huyết
78 Về
79 <3
80 Rác
81 ...
82 Nhà?
83 -
84 Quỹ đạo lệch
85 ^^
86 Ngu
87 Chào em nha
88 Hi!
89 Mất
90 không đến
91 Nhạt
92 Đồng Cảm
93 Mẹ...!
94 Ảo giác
95 Lật mặt
96 Ba tiếng "vợ đừng giận"
97 Không ngọt lắm
98 Lợi dụng vừa thôi
99 Anh đừng thoại nữa
100 Thiếu Hơi
101 Ngủ ngon
102 Hiểu lầm!?
103 Văn dài thoại ít, bớt ý kiến:3
104 Chồng!?
105
106 Sao mẹ hôn vợ con!
107 :(((
108 Người lạ?
109 Lời hứa?
110 Hừ
111 Secret
112 Giận cá chém thớt!
113 Bất ngờ cái gì?
114 Dỗi rồi đấy!
115 Nhạt nhẽo
116 Nghịch
117 Nghi ngờ?
118 Cãi nhau
119 ~
120 Theo dõi
121 Chết
122 Đừng chia tay…
123 Không thấy
124 Trò chơi
125 ...
126 Nhẹ nhàng
127 Ngày mai
128 Tim anh hay ghen
129 Phát hiện
130 Bí mật
131 Nhạt nhẽo p1
132 Oh
133 !Ngoan
134 No Cap
135 Ai mới là kẻ đáng thương?
136 Chẳng còn cơ hội nữa!
137 Tạm biệt
138 Bạn
139 ...!
140 Buồn
141 Lặng
142 Nhẹ nhàng
143 ...
144 ?!
145 ... ^^...
146 -
147 Món quà cuối cùng
148 Kết thúc
Chapter

Updated 148 Episodes

1
Ngày mưa đầu hạ
2
Mắc cỡ
3
Ngờ Vực
4
Mập mờ
5
Mệt
6
Ba tháng sau buổi photobooth...
7
Vườn hoa định mệnh.
8
Ghen, nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh... được không!?
9
Đói bụng? Ăn anh nha, bé thỏ ngốc…
10
Bé thỏ vào bếp lần 1: Mất máu. Lần 2: Mất tỉnh táo.
11
Cưới
12
Nấm mồ
13
1 người khóc để 2 người cười^^
14
^^
15
^^
16
Muốn được yêu...
17
Yêu!?
18
Lạc Lõng
19
PHIM BA NGƯỜI
20
Chưa từng yêu!!
21
Rỗng??
22
Giấc mơ của em^^
23
Đường thẳng
24
chap sau có set
25
Séc không che
26
Ký rồi đấy, theo đúng ý anh
27
Nhà Chung
28
Thân Phận??
29
Hận
30
Hết Cãi
31
Muốn cưới sao?? Được thôi...
32
Ly hôn!! Đường ai lấy đi
33
Vở kịch của Anh
34
Chết
35
Thay đổi
36
Đổi tộc - đổi đời
37
NHIỆM VỤ
38
Học sao?? không cần bản năng tôi có...
39
Đứa nào ghen tị cấm đọc, không lại tap tớ
40
Tg bận chơi phai phai ra lâu
41
Zin mất chuỗi 10 rồi. Bắt đền đấy!!
42
Nhớ Vợ Cũ
43
Làm mất Hứng
44
Ảo thuật
45
Cái chợ
46
Ám sát
47
.
48
Ngõ cụt
49
Nghi ngờ??
50
Hối hận?? Xin lỗi ngài, tôi không phải phu nhân của ngài!!
51
Điều chuyển???
52
Chọn đi???
53
Bẫy
54
Chưa đủ điên sao!?
55
Hoàn thành nhiệm vụ!
56
Lần Này Tôi Làm chủ!
57
Khóc cái gì vậy trời!!!
58
Yêu lại!?
59
Đã bảo tôi không phải vợ anh!!!
60
Yên bình
61
Yên bình pặc 2
62
Thủ Lĩnh U/Q...
63
Ổn rồi...
64
không còn dựa vào anh nữa...
65
Tuân Lệnh Thiếu chủ
66
Ngoan ngoãn đi
67
Vui
68
Sở thích riêng??
69
Hư thật đấy!
70
Bỏ tí mật ong
71
Vở kịch Trần tổng và vị Trợ lý lạnh lùng
72
Em được lắm
73
Chap Nhảm nhí
74
Tình yêu như món quà
75
Không ngọt thì trả tiền!!
76
Zin bán mật ong đây
77
Ngân Huyết
78
Về
79
<3
80
Rác
81
...
82
Nhà?
83
-
84
Quỹ đạo lệch
85
^^
86
Ngu
87
Chào em nha
88
Hi!
89
Mất
90
không đến
91
Nhạt
92
Đồng Cảm
93
Mẹ...!
94
Ảo giác
95
Lật mặt
96
Ba tiếng "vợ đừng giận"
97
Không ngọt lắm
98
Lợi dụng vừa thôi
99
Anh đừng thoại nữa
100
Thiếu Hơi
101
Ngủ ngon
102
Hiểu lầm!?
103
Văn dài thoại ít, bớt ý kiến:3
104
Chồng!?
105
106
Sao mẹ hôn vợ con!
107
:(((
108
Người lạ?
109
Lời hứa?
110
Hừ
111
Secret
112
Giận cá chém thớt!
113
Bất ngờ cái gì?
114
Dỗi rồi đấy!
115
Nhạt nhẽo
116
Nghịch
117
Nghi ngờ?
118
Cãi nhau
119
~
120
Theo dõi
121
Chết
122
Đừng chia tay…
123
Không thấy
124
Trò chơi
125
...
126
Nhẹ nhàng
127
Ngày mai
128
Tim anh hay ghen
129
Phát hiện
130
Bí mật
131
Nhạt nhẽo p1
132
Oh
133
!Ngoan
134
No Cap
135
Ai mới là kẻ đáng thương?
136
Chẳng còn cơ hội nữa!
137
Tạm biệt
138
Bạn
139
...!
140
Buồn
141
Lặng
142
Nhẹ nhàng
143
...
144
?!
145
... ^^...
146
-
147
Món quà cuối cùng
148
Kết thúc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play