Chiếc Váy Dạ Hội

Ba ngày sau đám cưới. Dạ Tịch Lam lần đầu thấy mình đứng giữa những người mà ánh mắt có thể giết người không cần súng. Một buổi dạ tiệc dưới danh nghĩa “giao lưu thương nghiệp”, nhưng cô biết rõ – đây là nơi những cái bắt tay có thể đổi bằng máu. Cô khoác lên người chiếc váy dạ hội lưng trần, gam đỏ rượu vang. Lãnh Kỳ Dạ đưa cô đến đây không vì hình thức, mà là... tuyên bố.
Tuyên bố với thế giới ngầm rằng: Người Phụ Nữ Này Là Của Anh
Dạ Tịch Lam
Dạ Tịch Lam
Anh chắc tôi phải xuất hiện?
cô hỏi nhỏ, giọng dịu nhưng có chút cứng đầu
Anh nhìn cô qua gương chiếu hậu của xe
Lãnh Kỳ Dạ
Lãnh Kỳ Dạ
Em là Vợ anh, Lam. Vị trí ấy không chỉ để ký tên trong sổ hộ khẩu
Dạ Tịch Lam
Dạ Tịch Lam
Hay để trở thành con tin mặc váy đẹp
Anh cười nhẹ _ nụ cười hiếm hoi, nhưng không mang theo giận dữ. Ngược lại, nó khiến tim cô lệch nhịp
Lãnh Kỳ Dạ
Lãnh Kỳ Dạ
Em không phải con tin. Em là...mồi
Cô quay ngoắt lại, ánh mắt sắc lạnh
Dạ Tịch Lam
Dạ Tịch Lam
Anh bị điên à
Lãnh Kỳ Dạ
Lãnh Kỳ Dạ
Bọn họ nghĩ em là điểm yếu của anh
Anh rời mắt khỏi đường, nhìn thẳng vào cô
Lãnh Kỳ Dạ
Lãnh Kỳ Dạ
Vậy thì để anh cho họ thấy: Ai chạm vào em, anh sẽ cắt từng ngón tay của họ mà không chớp mắt.
Cô lặng đi. Câu nói ấy… không phải lời đe dọa. Mà là lời hứa. Bữa tiệc tổ chức trong dinh thự cũ phong cách châu Âu. Ánh đèn vàng rọi xuống mái tóc cô, tôn lên làn da trắng như sứ. Tất cả những người đàn ông có mặt đều nhìn cô với ánh mắt tò mò pha lẫn dè chừng. Bởi lẽ... cô là vợ của Lãnh Kỳ Dạ.
Và Lãnh Kỳ Dạ không phải kiểu đàn ông biết yêu. Cho đến tối nay.
NVP
NVP
Dạ tổng
Một người đàn ông từ phía sau bước tới, nâng ly, ánh mắt liếc qua Tịch Lam. Gương mặt hắn có sẹo dài kéo từ thái dương xuống cổ, trông vừa đáng sợ, vừa bệnh hoạn.
NVP
NVP
Đây là món quà mới à
Hắn hỏi, không thèm giữ ý
Cô siết chặt tay
Nhưng Kỳ Dạ không nổi giận. Anh chỉ kéo nhẹ eo cô, giọng trầm mà tàn nhẫn
Lãnh Kỳ Dạ
Lãnh Kỳ Dạ
Anh từng có một con chó. Nó cắn người lạ mỗi khi thấy tôi ôm ai. Đêm đó, tôi bắn nát đầu nó
Không gian xung quanh đột ngột tĩnh lặng. Người đàn ông kia cười gượng, lui ra. Tịch Lam nhìn anh. Trong mắt cô không còn bướng bỉnh hay khiêu khích như trước — mà là thứ cảm xúc... phức tạp hơn. Cô đang thấy một Lãnh Kỳ Dạ rất thật — nguy hiểm, sắc lạnh, nhưng khi đứng bên cô… lại như một tường thành bất khả xâm phạm. Đêm tiệc kết thúc bằng một cuộc xả súng ở tầng hầm.
Khi tiếng đạn dừng lại, mùi máu tràn ngập, và cô – lần đầu tiên – thấy anh đứng giữa những xác người, áo dính máu, tay vẫn giữ chặt cổ tay cô, không để một vết bẩn chạm vào da cô.
Lãnh Kỳ Dạ
Lãnh Kỳ Dạ
Lam
Anh gọi khẽ. Giọng trầm đục vì hơi thở nặng nề, nhưng đôi mắt vẫn tĩnh lặng
Lãnh Kỳ Dạ
Lãnh Kỳ Dạ
Đây là thế giới của anh. Nếu em muốn rút lui, bây giờ vẫn còn kịp.
Cô nhìn anh. Màu vương trên cổ áo, mùi thuốc súng, ánh mắt kiên định.
Rút lui
Không
Vì lần đầu tiên, cô thấy một người... Dù nhuốm máu, vẫn chọn che chắn cho cô bằng cả thân xát
Dạ Tịch Lam
Dạ Tịch Lam
Tôi không sợ máu
Cô thì thầm
Dạ Tịch Lam
Dạ Tịch Lam
Tôi chỉ sợ... không còn ai đứng giữa máu để nắm tay tôi như anh đang làm
Anh không nói gì thêm. Chỉ cúi đầu xuống, khẽ đặt một nụ hôn lên trán cô – nhẹ nhàng, dịu dàng, trái ngược hoàn toàn với cảnh tượng xung quanh.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play