Tôi Đã Chôn Cậu Ở Tuổi 17...[DuongHung] [DomicMasterD]
#2 : Cái Tên Bị Xóa Khỏi Danh Sách Sống
Surri
K muốn viết truyện nx😔
Trần Minh Hiếu
Lê Quang Hùng?
Minh Hiếu – giám thị – cau mày nhìn tờ danh sách học sinh vừa được cập nhật từ văn phòng. Anh rút bút, gõ nhẹ lên mặt bàn
Dưới hàng chữ “10A2 – Danh sách học sinh chính thức năm học mới” là cái tên thứ 15 : Lê Quang Hùng
Không ai yêu cầu thêm. Không ai gửi hồ sơ. Không ai trong văn phòng biết gì về cậu ta. Nhưng hệ thống đã xác nhận: hồ sơ hợp lệ, điểm chuyển trường đạt chuẩn, ảnh học sinh đúng chuẩn quốc gia
Học sinh đó đã chết ba năm trước
Sân trường 8 giờ sáng – giờ ra chơi
"Ê mày ơi, có đứa mới chuyển vô mà lạ cực kỳ"
"Ờ, đẹp trai dễ sợ. Nhưng mà...tao nghe nói cậu đó từng học trường này rồi mất tích..."
"Không phải mất tích...là CHẾT!"
Tiếng bàn tán mỗi lúc một to. Những lời đồn văng vẳng như sóng vỗ tường đá. Hùng vẫn bước giữa sân trường như không nghe thấy gì. Mặt cậu không cảm xúc. Lạnh đến mức khiến đám con gái phía sau run nhẹ
Đức Duy chạy theo, kéo vai Hùng lại
Hoàng Đức Duy
Ê! Cậu là ai?
Hùng quay đầu, ánh mắt như có sương
Hoàng Đức Duy
Đừng đùa. Hùng bạn tôi...mất rồi
Duy gằn giọng, tay siết chặt cổ tay Hùng – nhưng ngay khi chạm vào, mặt cậu tái hẳn
Hùng nhích người ra, tay vẫn bỏ vào túi áo khoác
Lê Quang Hùng
Vậy cậu tưởng đang nói chuyện với ai?
Tôi ngồi đối diện Minh Hiếu. Mắt anh dán chặt vào màn hình máy tính. Ảnh Hùng hiện rõ – là hình cậu năm lớp 10, tấm ảnh tôi từng chụp hộ. Giấy tờ đầy đủ. Giọng anh khàn lại
Trần Minh Hiếu
Dương...em biết cậu ta phải không?
Hiếu nhìn tôi, thật lâu, rồi nói
Trần Minh Hiếu
Em có nhớ...3 năm trước, cậu là người cuối cùng đi tuần quanh hồ sau?
Trần Minh Hiếu
Hôm ấy, là hôm Hùng mất tích
Chiều hôm đó, trời bắt đầu đổ mưa
Cơn mưa đầu hè kéo dài rả rích
Hùng bước vào lớp tôi đúng lúc tôi đang viết bảng. Giữa khung cửa mờ hơi nước, cậu đứng yên. Đám học sinh lặng thinh
Trần Đăng Dương
Muộn tiết rồi. Em ra ngoài-
Lê Quang Hùng
Hôm nay thầy mặc áo sơ mi trắng
Trần Đăng Dương
Liên quan gì?
Cậu mỉm cười, ánh mắt sâu như vực
Lê Quang Hùng
Thầy quên rồi sao?
Lê Quang Hùng
Lần cuối cùng thầy đẩy em xuống hồ...cũng là ngày thầy mặc áo sơ mi trắng
Sau giờ học, tôi lao về phía hồ sau. Nơi tôi từng đứng, ba năm trước, khi trời mưa như trút
Cơn mưa hôm nay cũng nặng hạt không kém
Mọi thứ tưởng đã bị chôn vùi
Nhưng trong thoáng chốc, phản chiếu trên mặt hồ, tôi thấy Hùng – đang đứng cạnh tôi – và mỉm cười
Lê Quang Hùng
Thầy sẽ còn giết em thêm 1 lần nữa không?
Và tiếng tim tôi đập loạn
Comments
skibidi--MUZIK 🐼🐟
eeeeeeeeeeee đừng bạn ơi mình dỗi đấy
2025-06-07
1
zxoos
eee motip lẹ nha bà tui thícccc hóng chap tiếp theo
2025-06-07
0