Chương 4

Biệt thự nhà họ Nguyễn.
Một chiếc ô tô màu xám bạc vừa đỗ lại trước cổng.
Cánh cửa xe mở ra, một người đàn ông bước xuống, áo blouse trắng được gấp gọn cẩn thận đặt trong tay, quầng mắt hơi thâm nhưng dáng người vẫn giữ thẳng, vững chãi.
Anh cả của Quang Anh vừa kết thúc ca trực tại phòng khám thú y của mình.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
/đưa tay lên xoa nhẹ gáy, khẽ xoay cổ vài cái để giảm mỏi/
Rồi hắn bước nhanh vào trong.
Cánh cửa lớn bật mở, tiếng giày da chạm nền đá vang khẽ.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Mẹ, con về rồi.
Từ phòng khách, bà ngẩng đầu lên, ánh mắt dịu lại khi thấy con trai cả.
Lê Ngọc Thư
Lê Ngọc Thư
Mới xong ca trực à con?
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
/mỉm cười/ vâng, hơi muộn một chút.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Ba đâu rồi ạ?
Lê Ngọc Thư
Lê Ngọc Thư
Trong thư phòng, hình như đang gọi điện bàn chuyện hôn lễ của Quang Anh đấy.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Nhanh thật, con còn chưa biết mặt em dâu.
Lê Ngọc Thư
Lê Ngọc Thư
Xinh lắm.
Lê Ngọc Thư
Lê Ngọc Thư
Lát nữa lên phòng em con xem sao /nhấp một ngụm trà/
Lê Ngọc Thư
Lê Ngọc Thư
Nó về sớm mà chẳng thèm xuống ăn cơm, từ lúc vị hôn phu của nó về thì gương mặt cứ khó chịu như bị ai chọc giận.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Thế ạ?
Hắn chào mẹ vài câu trước khi bước lên tầng.
Lối cầu thang gỗ vẫn quen thuộc như bao năm qua, nhưng hôm nay, không hiểu sao bước chân hắn lại chậm hơn thường lệ.
Có lẽ vì mệt, cũng có lẽ vì một cảm giác mơ hồ nào đó chưa gọi tên được.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
/gõ cửa phòng nhẹ vài tiếng/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/nói vọng ra/ vào đi.
Thái Sơn mở cửa bước vào phòng vẫn như xưa, nhưng tiếc là mọi thứ xung quanh đều bị xáo trộn, nhiều món đồ còn nằm lăn lóc trên sàn.
Người ngồi trên ghế lại là một phiên bản khác của Quang Anh, trầm mặc, cau có, ánh mắt lơ đãng nhìn ra cửa sổ.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Nhìn em là biết có chuyện rồi.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
/tiến tới, khoanh tay đứng sau lưng ghế/
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Mất ngủ hay cãi nhau?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/lườm/ anh nhiều chuyện quá.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
/bật cười/ nhiều chuyện thì sao chứ? Anh là anh trai mà, không hỏi được thì ai hỏi?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cứ giả ngây giả ngô nữa là em đuổi anh ra rồi khóa trái cửa đấy.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Ừ ừ, anh xin.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
/giơ tay đầu hàng rồi kéo ghế ngồi đối diện/
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Chỉ là thấy sắc mặt em tệ quá thôi, em dâu tương lai khó ưa à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh chưa gặp cậu ta đúng không?
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Chưa.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Nhưng mẹ khen xinh, ba bảo dễ bảo. Thế mà sao em như mới nuốt cả cục đá vào họng vậy?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vì em không thích mấy thứ sắp đặt.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Anh hiểu.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Nhưng nếu không thể thay đổi, thì ít ra đừng tổn thương chính mình.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/nhìn anh trai một lúc, rồi quay đi không đáp/
Gương mặt anh vẫn đanh lại, nhưng không giấu được tia dao động lướt qua đáy mắt.
Thái Sơn vốn định nói gì đó thêm, thì điện thoại hắn rung lên trong túi áo.
Hắn lấy ra, màn hình hiện cái tên quen thuộc đến mức khiến lòng hắn xao xuyến.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
/lập tức đứng bật dậy/ anh nghe máy đã.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/nhìn lướt qua, khẽ chau mày/ ai đấy?
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Khách quen, có vẻ gấp /vừa nói vừa áp điện thoại lên tai/
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Alo, tôi nghe.
Đầu dây bên kia là một giọng nam trẻ.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
- Bác sĩ Sơn phải không? Con mèo của tôi hình như bị thương, nó không chịu ăn gì cả, cứ rên rỉ suốt…
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
/lập tức thay đổi giọng điệu/ anh có thể mang bé đến phòng khám ngay không? Hoặc cho tôi địa chỉ, tôi đến tận nơi.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
- Gần đây tôi không có xe. Nếu được, cậu tới giúp được không? Tôi ở gần phố X…
Hắn không đắn đo.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
/nhanh chóng ghi lại địa chỉ rồi quay sang phía em trai/
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
/khoác lại áo/ anh phải đi ngay.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đi đi.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Giữ cái mặt vui vẻ lên một chút, không thì cậu kia chạy mất đấy /nháy mắt trêu ghẹo/
Sau đó hắn tạm biệt ba mẹ rồi rời khỏi nhà.
Chiếc xe nhanh chóng nổ máy và lao đi.
_____
Ở một nơi khác của thành phố, Đức Duy bước xuống từ chiếc xe đắt tiền, tay ôm túi giấy đựng hoa quả và vài món đồ ăn lặt vặt.
Em không về thẳng nhà mà ghé sang bệnh viện với mẹ luôn.
Gió từ hành lang bệnh viện thổi lồng lộng. Nhưng trong lòng em vẫn còn vướng lại dư âm từ nhà họ Nguyễn, từ người con trai ấy, từ ánh mắt lạnh buốt đến những câu nói như xát muối vào lòng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chỉ vì tiền…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/siết chặt quai túi/
Không phải, không bao giờ là vì tiền.
Em bước lên cầu thang bệnh viện, qua dãy hành lang trắng lạnh. Những bước chân nặng trĩu đưa em về phía căn phòng quen thuộc.
Cửa phòng bệnh mẹ em khép hờ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/nhíu mày/
Không giống thường ngày. Phòng mẹ em luôn sẽ được đóng cửa kỹ lại.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/bước tới, nhẹ đẩy cửa ra/
Ánh đèn vàng mờ rọi ra từ trong phòng.
Và trong khoảnh khắc ấy, em khựng lại.
Có người.
Một người đang ngồi trên chiếc ghế gấp bên cạnh giường bệnh.
?
?
/hơi khom, dường như đang đặt lại chăn cho mẹ em/
Hot

Comments

Anonymous

Anonymous

Wren ơi ra chưa zọ đợi nguyên ngày rùi 🥺

2025-06-10

1

Anonymous

Anonymous

Truyện hay quá à cứ từ từ mà ra em đợi đc hehe💗💗

2025-06-09

1

✮𝒔𝓾_ᡣ𐭩|©® or w×o| ⋆𐙚 ֶֶָָ֢

✮𝒔𝓾_ᡣ𐭩|©® or w×o| ⋆𐙚 ֶֶָָ֢

ra nhanh lên vk oi

2025-06-09

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play