[HiếuQuan] Mùa Đông Không Lạnh
Chương 1: Gặp Gỡ Định Mệnh
Hôm nay là những ngày đầu tiên của mùa đông.
Gió lạnh nhè nhẹ thổi qua, làm những cành cây trơ trụi khẽ rung mình, như đang tìm cách thích nghi với cái lạnh đầu mùa.
Trời không mưa, nhưng những đám mây xám kéo đến khiến bầu trời mang theo một màu u buồn kỳ lạ.
Tôi đứng cạnh cửa sổ, đôi tay vòng ra sau lưng, mắt lặng nhìn những chiếc lá cuối cùng rụng xuống sân. Không hiểu sao, tôi lại cảm thấy lòng mình ấm lên - một cảm giác mâu thuẫn so với cái lạnh ngoài kia.
Mùa đông năm nay khác mọi năm.
Tôi cảm nhận rõ điều đó – dù chưa biết chính xác lý do là gì. Cho đến khi tiếng chuông cửa bất chợt vang lên, kéo tôi ra khỏi mớ suy nghĩ mơ hồ.
Tôi bước ra, và trước mặt mình là một cậu bé trạc tuổi, dáng người cao dong dỏng, tay ôm một chiếc bánh còn nghi ngút khói.
Thoạt nhìn, cậu ấy mang dáng vẻ của một đứa trẻ quê – làn da rám nắng, mái tóc đen nhánh phủ gần chạm tai, có lẽ vì lâu rồi chưa được cắt.
Ánh mắt cậu to, trong veo nhưng ánh lên sự rắn rỏi – như một người đã quen với những thay đổi bất ngờ.
Trên trán còn đọng lại vài giọt mồ hôi, có lẽ vì vừa phụ người lớn chuyển đồ lên thành phố.
Cậu ấy cười, một nụ cười mộc mạc nhưng chân thành.
Thái Lê Minh Hiếu
Chào cậu! Tớ là Thái Lê Minh Hiếu, năm tuổi. Mới chuyển từ dưới quê lên. Hân hạnh được gặp cậu!
Hồ Đông Quan
Chào cậu. Hồ Đông Quan, bằng tuổi. Hân hạnh.//giọng có đôi chút rụt rè//
Thái Lê Minh Hiếu
Bà tớ mới làm xong mẻ bánh, bảo đem sang biếu nhà cậu như quà ra mắt đó//đưa bánh cho Quan, giọng nhẹ nhàng//
Đó là lần đầu tiên thấy ấm lòng vì một người xa lạ như vậy.
__________________________
Mùi bánh thơm lừng tỏa ra, quyện cùng mùi gió lạnh, làm tôi thấy tim mình đập chậm lại.
Tôi nhìn cậu - người bạn hàng xóm mới - và tự hỏi:
"Chắc hẳn mùa đông sẽ không còn lạnh như trước kia nữa, phải không?"
_________________________
Thái Lê Minh Hiếu
Ngoại ơi, con qua nhà bạn đưa bánh về rồi nè ngoại!
Bà Ngoại
Về rồi hả con? Vô đây ăn cơm nè
Giọng bà khẽ run. Vì tuổi già và cả trời rét buốt nữa.
Thái Lê Minh Hiếu
Vâng ạ! Để con phụ ngoại bới cơm, dọn đồ ăn ạ
Cá kho - hương vị đậm đà mang trọn tinh túy của người dân miền Tây. Cá được chọn lựa một cách kĩ càng, mềm nhưng không bở. Vị ngọt nhẹ, mặn mà của món cá hoà lại tạo nên món ăn không thể nào quên được trong tiềm thức của những người con xa xứ.
Canh chua có vị chua và ngọt khi nếm thử. Nào là bông xoa đũa, giá tươi, bạc hà, khóm, cà chua cùng một ít rau nêm đã hình thành được một "đặc sản" của người dân nông thôn. Ai ai cũng mê tít hương vị của canh chua mà thôi!
Ăn cùng là hai bát cơm trắng thơm lừng do các bác nông dân cực khổ làm ra. Thật hấp dẫn biết bao
Bữa ăn cứ thế trôi qua trong tiếng cười nói của hai bà cháu.
__________________________
Khi nhận bánh của Hiếu xong, Quan cũng quay vào nhà.
Sàn nhà lát đá hoa cương sang trọng, trần nhà là đèn chùm lộng lẫy, kiêu sa. Nội thất bố trí đầy bài bản.
Trên bàn ăn gồm món chính: Cua hoàng đế hấp và sashimi cá ngừ đại dương hấp dẫn được chế biển bởi những đầu bếp có tay nghề "lão luyện".
Tinh bột là bánh mì đen sốt thảo nguyên thơm lừng, bắt mắt.
Món ăn kèm là súp kem được nấu với vị ngọt nấm truffle đã tạo nên món súp.
Ăn tráng miệng cùng bánh pana cotta lành lạnh, béo béo, mịn mịn núng na núng nính.
Nhưng vẻ ngoài tráng lệ chỉ là vỏ bọc. Bố mẹ đi công tác và chỉ chú tâm vào công việc nên thường xuyên vắng bóng.
Không khí ảm đạm và tĩnh lặng, đến nỗi có thể nghe thấy nhịp đập của trái tim nhỏ bé.
___________________________
_________________________
Tác giả
Đây là một tác phẩm mới của tác giả trong kì nghỉ hè, tại tác giả chán, mưa nhiều nên không có ai hốt tác giả đi chơi
Tác giả
Và tác giả xem chương trình Tân Binh Toàn Năng 2025, tác giả pick bé Cún iu(Hồ Đông Quan). Sau đó, tui đu otp này
Tác giả
Mà tìm nhiều quá ít thấy ai viết nên phải tự thân vận động nè
Tác giả
Mong các bạn ủng hộ
Truyện không có thật nha!
Comments
T_VS2H
Tự nhiên nhớ tiểu phẩm nàng tiên cá ngang 😊
2025-06-11
1