Bầu Trời Ngày Mưa

Bầu Trời Ngày Mưa

#Chap 1: Em 17 Anh 18

Thanh Nhã
Thanh Nhã
Em không thích mưa, bởi vì mưa rất buồn
Thanh Nhã
Thanh Nhã
Em cũng không muốn thích anh, bởi vì đơn phương anh rất mệt....
Thanh Nhã
Thanh Nhã
Năm em 7t còn anh thì 8t, chỉ vì anh bảo sau này lớn lên nhất định sẽ cưới em, em liền vì vậy mà tin vào lời nói của năm ấy
Thanh Nhã được gia đình nhà họ Trần nhận nuôi từ bé, cùng lớn lên với Trần Tuân một người vô cùng ưu tú. Thanh Nhã cũng được nhà họ Trần ưu ái mà lựa chọn làm con dâu.
Chỉ là quan hệ của Thanh Nhã và Trần Tuân không được tốt, bản thân cô cũng không biết vì sao họ lại trở nên như vậy. Mọi thứ cũng phải bắt nguồn từ việc năm cuối của trung học phổ thông. Trần Tuân có thích một cô gái, lúc ấy bố Trần và mẹ Hạ đều không đồng ý. Mọi chuyện rất dài.
Đến năm em 17t còn anh đã 18t
Trần Tuân
Trần Tuân
Nhã này, em biết mà phải không? Ba mẹ muốn sau này chúng ta trở thành một đôi. Nhưng làm sao có thể được, chúng ta như anh em ruột thịt. Em nói với mẹ Hà được không, anh thích chị ấy lắm *nhìn cô bằng đôi mắt buồn*
Thanh Nhã
Thanh Nhã
Vâng, em sẽ nói với bố và mẹ...*gáng gượng một nụ cười *
Đối diện với sự năn nỉ của anh, cô đã không thể nói ra tình cảm của mình. Vì thương anh, Thanh Nhã đã gặp riêng mẹ Hà để giải bày. Hy vọng mẹ có thể tác hợp cho anh. Nhưng cuối cùng lại khiến Trần Tuân hiểu nhầm, là cô tìm mẹ rồi mách tội anh. Khiến cho mẹ Hà tìm gặp chị ấy.
Cũng vào đêm mưa tâm tã của ngày hôm ấy, Trần Tuân trở về nhà rất muộn lúc đó cũng đã là 12h đêm.
Trần Tuân
Trần Tuân
Tại sao vậy Nhã? Tại sao em lại làm thế với anh? Anh đã nhìn lầm em rồi, em nghe cho rõ đây anh sẽ bao giờ thích em. Em giỏi lắm. Rất giỏi, đồ hai mặt. * anh ép cô vào tường bấu chặt bã vai của cô, đôi mắt anh gằng đỏ*
Thanh Nhã
Thanh Nhã
Em không làm vậy
Thanh Nhã
Thanh Nhã
Sao anh ko tin em
Trong ánh đèn mờ ảo, bóng anh đã đi rất xa
Thanh Nhã
Thanh Nhã
Em đã mười bảy tuổi, đơn phương anh từ lúc bảy tuổi. Cũng là lần đầu tiên em ôm gối khóc suốt một đêm như vậy. Anh có bao giờ quay lại phía em ko. * cô khóc nức nở trong phòng*
Ngày anh tốt nghiệp, anh ra nước ngoài du học. Khoảng cách của họ bây giờ đã không còn như trước, anh nhìn cô bằng một đôi mắt tĩnh lặng.
Thanh Nhã
Thanh Nhã
Thời gian trôi nhanh thật anh nhỉ mới đây đã 10 năm trôi qua rồi, lây hoay đã đến ngày anh phải đi
Thanh Nhã
Thanh Nhã
Em chúc...*chưa kịp nói dứt lời*
Trần Tuân
Trần Tuân
Mong rằng sau này khi anh trở về, em sẽ không còn xuất hiện trước mặt anh nữa. *nói nhỏ vừa đủ cô nghe thấy*
Lại một lần nữa cô đứng bất động nhìn theo bóng lưng của người ấy. Lúc bóng anh khuất hẳn, cũng là lúc cô ôm mặt bật khóc.
Bố Trần
Bố Trần
Con đừng buồn rồi nó cũng sẽ về thôi
Mẹ Hạ
Mẹ Hạ
Năm sau con tốt nghiệp bố mẹ sẽ đưa con sang đấy với Tuân được không. Ngoan đừng khóc nữa, nếu nhớ nó con có thể gọi điện thoại cho nó mỗi ngày mà.
Thanh Nhã
Thanh Nhã
Dạ con biết rồi ạ con cảm ơn ba mẹ *gượng cười*
Thanh Nhã
Thanh Nhã
* Lại một lần nữa em tổn thương vì anh*
Thanh Nhã
Thanh Nhã
* Chúc anh nơi ấy an yên*
...

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play