ĐỢI (Special Version)

Sáng khai giảng mà ướt như chuột lột.
Sau màn rượt đuổi tàn khốc bởi Quang Hùng (vì tội “phản bội tình anh em giữa bão giông”), cuối cùng tôi cũng ngồi yên vị trong lớp — tóc vẫn nhỏ nước
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
/đang soi gương bằng cam trước điện thoại/ “Duy ơi... Duy à, đầu mày nhìn như tổ quạ đó.”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
“Ừa... hồi nãy gặp người lạ, không dám nép sát nên ướt.”
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
/cười khành khạch, như biết chuyện gì đó/: “Dù đỏ ấy hả? Quá trời người có dù mà phải chọn đúng cái đang cầm bởi đứa học khối 12, đẹp trai, lạnh lùng, không cười cái nào?”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/đỏ mặt, lảng sang chuyện khác/: “Ủa... giáo viên chủ nhiệm lớp mình chưa tới à?”
Ngay lúc đó, cửa lớp mở. Một cô giáo trẻ bước vào, theo sau là một học sinh mặc đồng phục chỉnh tề- vẫn là cậu ấy.
Cả lớp xôn xao
"Cậu kia là cậu ấm nhà Nguyễn không phải sao?"
"Ê , học sinh mới lớp mình kìa"
"Mà tao nghe nói là cậu ta phải học lại đấy mày-"
cô giáo
cô giáo
/đập bàn/ “Mọi người im lặng nào. Đây là Quang Anh, vừa từ nước ngoài trở về, chuyển về học tại lớp mình năm nay. Các em giúp bạn hòa nhập nhé.”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
“…Ủa, chung lớp???”
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
/cười khẩy/ “Trùng hợp thật ha?”
Tôi bước ra hành lang, thấy Quang Anh đang đứng dựa lan can. Tôi vội núp sau chiếc cột gần đó, ngó đầu nhìn cậu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/thầm nghĩ/ “Nhìn mặt ảnh có chút quen... ra làm quen chắc cũng chẳng mất gì.”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
“Chào anh... gọi vậy đúng không?”
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/gỡ tai nghe/ “Cậu gọi tôi đấy à?”
Tôi gật nhẹ, có vẻ cậu ấy không thích kiểu xưng hô đó nhỉ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
“À, tớ là Hoàng Đức Duy, học cùng lớp với cậu đấy. Năm ngoái tớ đã học ở đây rồi, nên nếu cậu cần biết gì về trường thì có thể hỏi tớ.”
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/giọng trầm, ngắn gọn/: “Tớ biết tên cậu rồi. Không cần giới thiệu.”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/bối rối nhẹ/: “Vậy á? Tớ thấy mặt cậu có chút quen... chúng ta gặp nhau lần nào chưa nhỉ?”
Tôi thấy cậu ấy khựng lại ,gần như đông cứng vài giây. Biểu cảm khó tả lướt qua mắt cậu — như kiểu thất vọng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Nhìn đi nơi khác/
Duy, cậu ấy không nhớ. Tôi nên làm gì đây? TẠI SAO CẬU LẠI QUÊN TÔI CHỨ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/giọng khẽ lạnh/ “sao cậu... ,làm ơn đừng cố cư xử thân thiết với tôi chỉ vì chúng ta học chung 1 lớp”
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
ý tôi là.. PHIỀN CHẾT ĐI ĐƯỢC
đó là một ánh mắt , một biểu cảm mà tôi chẳng thể diễn đạt được , nó dữ dội và phũ phàng như thể tôi mới được tạt cho 1 gáo nước mưa
Tôi gần như đóng băng tại thời điểm đó , cổ họng tôi như ghẹt lại- cảm giác này thật quen thuộc đến kì lạ
Dương (xuất hiện từ đâu không biết)
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
“Nè! Tao tìm mày nãy giờ. ra ngoài sân sếp ghế đi”
Tiếng trống khai trường vang lên phía xa. Tôi ngoái đầu lại -Quang Anh vẫn đứng đó, mắt nhìn tôi, không rõ là cảm xúc gì
---------------------------------------
Sú lì Phan
Sú lì Phan
hey!!! lại là sú lì đâyyy
Sú lì Phan
Sú lì Phan
📌lưu ý nhỏ : để nâng tầm quá trình đọc của các tềnh yêu , tớ đã để tên các bài hát để các cậu có thể nghe trong lúc đọc nè
Sú lì Phan
Sú lì Phan
dù ko đọc truyện các cậu cũng có cho mình 1 playlist nghe nhạc cực đã luôn đó nhaaa
Sú lì Phan
Sú lì Phan
cảm ơn các tềnh yêu đã đọc hết <3

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play