[RhyCap] 8 Năm Cho 1 Mối Tình
rainyday
Ngày khai giảng 5/9, trời mưa tầm tã. Bầu trời xám xịt, mưa rơi như trút nước.
Tôi, Dương và Quang Hùng đội mưa chạy từ cổng trường đến bãi xe, chiếc cặp đẫm nước như mới vớt từ bể lên.
Trần Đăng Dương
/gào lên giữa mưa/ “Cái đệttt, mưa làm tóc tao bết hết rồi!”
Lê Quang Hùng
/lắc đầu, nước bắn tung tóe/
Hoàng Đức Duy
/Bật cười, thầm ước/ "Oa , mưa to gớm , nếu có ai để mình đi ké dù thì tốt biết mấy"
Vừa nghĩ xong, từ xa, tôi thấy một chiếc ô đỏ đô nổi bật dưới màn mưa.
Không kịp nghĩ gì thêm, tôi phi ra như bay, nắm mép dù kéo nhẹ
Hoàng Đức Duy
“Xin lỗi cậu, phiền cho mình đi ké với được không?”
Cậu ta im lặng. Không nói gì, cũng chẳng quay lại. Trông có vẻ phiền thì phải…
Tôi biết điều, không chen sát mà chỉ dám bám vào mép dù. Nước mưa tạt ướt cả vai , nhưng thôi kệ, còn hơn ướt hết.
/Đến sảnh toà nhà gần lớp học, tôi rút vai, cười nhẹ/
“Cảm ơn cậu nhé!”
Nguyễn Quang Anh
?? /không đáp, chỉ lặng lẽ rời đi/
Tôi dõi theo… cậu ấy rẽ vào tòa bên cạnh — khu khối 12.vậy phải gọi là anh mới phải chứ nhỉ?
Tôi vẫn chưa kịp hoàn hồn thì Quang Hùng ,đầu tóc xù như nhím, mặt cau có, xuất hiện sau lưng.
Lê Quang Hùng
“Cậu ngon đấy.”
Hoàng Đức Duy
/lắp bắp/
“X-xin… cậu đấyy”
Chưa kịp nói hết câu, hắn đã nhào tới rượt tôi như phim hành động.
--------------------------------
Sú lì Phan
tuy chap này hơi nhạt nhẽo và dòng này chỉ để cho đủ chữ cho việc đăng chap thou
Sú lì Phan
nhưng mà cảm ơn các cậu đã đọc hết và nếu không phiền thì cho tớ xin 1 nút like để tích cực đăng chap cực mạnh nhaaa
Sú lì Phan
cảm ơn các tềnh yêu <3
Comments