[Nguyên Thụy] Ánh Mắt Không Biết Nói Dối.
chương 2 : một chiều có nhau
Chiều muộn. Ánh nắng đổ dài trên sân trường. Hai bóng người một cao một thấp đi cùng nhau. Người thấp đi trước, ca hát vui đùa. Người cao đằng sau, theo dõi bước đi.
Cậu đung đưa balo có móc khóa hình con mèo và con rồng sau lưng, vừa đi vừa quay đầu lại.
Trương Hàm Thụy_cậu
rồng nước thúi, đi nhanh lên coi, tớ muốn uống trà sữa nạp năng lượng sau 3 tiết toán chiều
Quế Nguyên chẳng đáp. Chỉ lặng lẽ đút tay túi quần, bước đều theo sau một đoạn, ánh mắt dừng lại nơi bóng lưng hơi nghiêng của cậu bạn nhỏ đang nhảy chân sáo trên vỉa hè.
Trung tâm thương mại tầng hai:
Mùi hương caramel ngọt lan ra từ cửa hàng trà sữa, hương bạc hà thoáng thảng trong ly trong ly của Thụy khiến không khí dễ chịu.
Thụy ngồi đối diện, hai tay ôm ly trà sữa tấm tắc khen ngon.
Trương Hàm Thụy_cậu
trân trâu mềm dẻo, đậm vị bạc hà luôn, thử chút không Nguyên Nguyên
Trương Quế Nguyên_anh
//không nói gì chỉ hút một ngụm//
Trương Hàm Thụy_cậu
sao sao, thấy được không //mong chờ//
Trương Quế Nguyên_anh
uống ít thôi, ngọt
Trương Hàm Thụy_cậu
//bĩu môi, phồng má lên như bánh bao hấp//
Trương Hàm Thụy_cậu
biết rồi, Long máu lạnh,nhưng cậu vẫn uống nốt nửa ly của tớ lần trước còn gì~
Quế Nguyên không đáp, chỉ liếc nhẹ. Nhưng bàn tay cậu lại vươn ra, kéo cái ống hút trên ly Thụy, uống một ngụm — như thói quen quen thuộc không cần hỏi ý.
Trương Hàm Thụy_cậu
ơ, của tớ mà
Trương Quế Nguyên_anh
đằng nào chả bỏ cho tôi hộ
Ăn uống no nê xong hai người định đi ngắm cảnh, ai ngờ mắt cậu va phải cửa hàng gắp gấu nằm ngay cạnh lối rẽ cạnh rạp chiếu phim.
Trương Hàm Thụy_cậu
Quế Quế, gắp gấu cho tớ đi //kéo tay áo anh//
Trương Quế Nguyên_anh
trò con nít //lạnh mặt//
Trương Hàm Thụy_cậu
thì tớ vẫn là con nít màa, mới 1,7 tủi
Trương Quế Nguyên_anh
haiz //bất lực đi về phía máy gắp gấu//
Trương Quế Nguyên_anh
//di chuyển máy gắp//
Trương Hàm Thụy_cậu
con bên góc kia kìa //chỉ//
Trương Hàm Thụy_cậu
đó đó nó đó
Một con gấu rồng xanh đang uống sữa rơi xuống.
Trương Quế Nguyên_anh
//cầm lên đưa Thụy//
Trương Hàm Thụy_cậu
oaa, tớ cảm ơn //nhận lấy//
Trương Quế Nguyên_anh
//nhìn thấy gì đó//
Trương Quế Nguyên_anh
//quay lại cho xu vào gắp tiếp//
Trương Hàm Thụy_cậu
ơ thôi không cần nữa đâu
Trương Hàm Thụy_cậu
một con là đủ rồi
Trương Hàm Thụy_cậu
//gật// ở nhà tớ có nhiều rồi
Trương Quế Nguyên_anh
//đưa nốt con gấu mèo cam đang uống sữa cho Thụy//
Trương Hàm Thụy_cậu
ủaa, nó là một cặp nè
Trương Hàm Thụy_cậu
//cười tít mắt//
Trương Quế Nguyên_anh
//say mê nhìn nụ cười ấy//
Trương Quế Nguyên_anh
ừ, như 2 ta //nói nhỏ//
Trương Hàm Thụy_cậu
hả, gì
Trương Quế Nguyên_anh
không
Trương Hàm Thụy_cậu
cậu con rồng
Trương Hàm Thụy_cậu
tớ con mèo
Trương Quế Nguyên_anh
giữ lại mà chơi, tôi không trẻ con
Miệng thì từ chối nhưng tay lại phản chủ.
Thụy nằm cuộn trong chăn, ôm con gấu mèo gắp được vào lòng, cười như đứa ngốc.
Trương Hàm Thụy_cậu
tên Quế Long thúi lạnh thật, mà cũng dễ thương nữa..
Bên kia, Quế Nguyên ngồi trên giường, ánh đèn mờ ảo từ bóng ngủ hắt vào.
Trong vòng tay anh là con gấu rồng cặp với gấu mèo của cậu.
Anh ôm nó vào lòng, đôi mắt dừng lại nơi khung cửa sổ nhà đối diện.
Ánh mắt ấy vẫn vậy, vẫn dõi theo một người chưa từng rời khỏi.
Comments