[Nguyên Thụy] Ánh Mắt Không Biết Nói Dối.

[Nguyên Thụy] Ánh Mắt Không Biết Nói Dối.

chương 1: đừng có overlinhtinh

Tiếng chuông trường vang lên đều đều giữa cái nắng sớm nhẹ nhàng của tháng mười. Râm ran tiếng trò chuyện, tiếng cười đùa không dứt ở sân trường.
Trương Hàm Thụy ôm cặp, tung tăng chạy dọc hành lang như một con mèo nhỏ vừa thấy nắng. Mái tóc bồng bềnh theo từng bước chạy, khuôn mặt rạng rỡ sẵn sàng muốn chinh phục cả thế giới.
Trương Hàm Thụy_cậu
Trương Hàm Thụy_cậu
Quế Long thúi, chờ tớ vớii!
Cậu gọi to, giọng ngọt như viên kẹo nho. Có vài người ngoảnh đầu lại nhìn, cũng có vài người thở dài - đã quen rồi, sáng nào con mèo nhỏ lớp 11A1 cũng thế.
Phía cuối hành lang, trước cửa lớp 11A1, Trương Quế Nguyên đứng tựa vào tường, tay đút túi quần, mắt hờ hững lướt nhìn học sinh đi ngang. Gương mặt lạnh băng, ngoại hình cao ráo, đường nét sắc sảo, khí chất khó gần khiến anh luôn là tâm điểm của mọi ánh nhìn.
Thấy Thụy đang lao về phía mình như một cơn gió cấp độ..hơi nguy hiểm, có thể là trượt phát sấp mặt liền, anh khẽ chau mày:
Trương Quế Nguyên_anh
Trương Quế Nguyên_anh
chậm thôi không ngã
Trương Hàm Thụy_cậu
Trương Hàm Thụy_cậu
không ngã được đâu, tớ đã tập luyện để đuổi kịp cậu đó
Trương Hàm Thụy_cậu
Trương Hàm Thụy_cậu
mà mỗi tội, tớ không dậy sớm được //gãi đầu//
Trương Quế Nguyên_anh
Trương Quế Nguyên_anh
ngốc
Trương Hàm Thụy_cậu
Trương Hàm Thụy_cậu
cậu đứng đây làm gì vậy, sao không vào lớp //nghiêng đầu//
Trương Quế Nguyên_anh
Trương Quế Nguyên_anh
đợi một con mèo
Câu trả lời khiến Hàm Thụy đứng ngây mất vài giây. Rồi cậu cười toe, đôi mắt cong cong biết cười.
Trương Hàm Thụy_cậu
Trương Hàm Thụy_cậu
tớ biết mà, Quế Quế của tớ siêu dễ thương luôn
Trương Quế Nguyên_anh
Trương Quế Nguyên_anh
phiền
Lời đáp tát một gáo nước lạnh vào mặt Thụy, nhưng tay Trương Quế Nguyên đã tự động cầm lấy quai cặp của Thụy, kéo cậu đi vào lớp. Không ít ánh mắt rơi lên 2 người - người lạnh như băng, người ấm như nắng, nhưng lại dính nhau như hình với bóng.
Trong lớp học:
Trương Hàm Thụy kéo nhẹ tay áo Trương Quế Nguyên, nói với giọng lí nhí sợ ai nghe thấy:
Trương Quế Nguyên_anh
Trương Quế Nguyên_anh
hửm?
Trương Hàm Thụy_cậu
Trương Hàm Thụy_cậu
hôm qua tớ nhắn cho cậu ba tin, mà cậu không trả lời. Quế Quế còn hứa dẫn tớ đi mua trà sữa mà, làm tớ đợi muốn xỉu mà chắng thấy đâu //phồng má//
Trương Quế Nguyên_anh
Trương Quế Nguyên_anh
//khựng lại// có việc đột suất, xin lỗi
Trương Hàm Thụy_cậu
Trương Hàm Thụy_cậu
việc gì vậy? có nghiêm trọng lắm không? làm tớ lo muốn chết
Trương Quế Nguyên_anh
Trương Quế Nguyên_anh
là do phải đưa ông nội đi kiểm tra định kì
Trương Hàm Thụy_cậu
Trương Hàm Thụy_cậu
ông có sao không? nào tớ qua thăm nhá, cậu cũng không nói sớm, làm tớ tưởng... cậu ghét tớ rồi
Cậu cúi đầu, giọng nói nhỏ thấp, ý nghĩ tiêu cực cứ lặp lại trong đầu:
Trương Hàm Thụy_cậu
Trương Hàm Thụy_cậu
"Hay là mình nói nhiều quá khiến cậu ấy phiền? Hay là hôm qua mình lỡ nhắn câu nào không đúng? Hay là cậu ấy bắt đầu chán ghét mình rồi...?”
Quế Nguyên quay sang nhìn Thụy, ánh mắt sâu thẳm. Nhìn thấy dáng vẻ ấy, tự nhiên lồng ngực anh nhói lên chút.
Anh đưa tay xoa đầu em, dịu giọng lại:
Trương Quế Nguyên_anh
Trương Quế Nguyên_anh
đừng có overlinhtinh nữa, tôi đâu phải loại người dỗi vớ vẩn, cũng không chán ghét cậu
Trương Hàm Thụy_cậu
Trương Hàm Thụy_cậu
thế hả, tại tớ hay nghĩ tiêu cực, cậu cũng biết mà //giọng nhỏ dần//
Trương Quế Nguyên_anh
Trương Quế Nguyên_anh
tôi biết //cười khẽ//
Trương Quế Nguyên_anh
Trương Quế Nguyên_anh
mèo hay lo âu, tôi quen rồi
Trương Hàm Thụy_cậu
Trương Hàm Thụy_cậu
ò...
Trương Quế Nguyên_anh
Trương Quế Nguyên_anh
haiz //thở dài//
Trương Quế Nguyên_anh
Trương Quế Nguyên_anh
không nghĩ bậy, vẫn nhớ hẹn trà sữa, sau giờ học, tôi đưa cậu đi
Hàm Thụy che miệng cười khúc khích, lòng đang nở pháo hoa.
Giờ ra chơi:
Trương Hàm Thụy_cậu
Trương Hàm Thụy_cậu
Long thúi, cậu có thấy...tớ phiền không?
Trương Quế Nguyên_anh
Trương Quế Nguyên_anh
cậu phiền từ nhỏ rồi, giờ mới nhận ra à?
Nghe tới đó, Thụy cụp mắt, im thin thít.
Trương Quế Nguyên_anh
Trương Quế Nguyên_anh
//véo má Thụy//
Trương Quế Nguyên_anh
Trương Quế Nguyên_anh
mèo sắp xịt nước mắt rồi
Trương Quế Nguyên_anh
Trương Quế Nguyên_anh
nhú cái đầu khỏi lên mây giùm, lúc nào cũng suy diễn mệt chết
Trương Hàm Thụy_cậu
Trương Hàm Thụy_cậu
cậu vẫn để ý tớ hả //mắt long lanh//
Trương Quế Nguyên_anh
Trương Quế Nguyên_anh
không để ý thì ai để ý
Trương Hàm Thụy_cậu
Trương Hàm Thụy_cậu
vậy phiền thật hả
Trương Quế Nguyên_anh
Trương Quế Nguyên_anh
phiền, nhưng lỡ nuôi rồi
Trương Quế Nguyên_anh
Trương Quế Nguyên_anh
mèo ngốc
Cuối tiết học:
Khi tiếng trống tan học vang lên, cả lớp ùa ra như ong vỡ tổ. Nhưng Trương Hàm Thụy lại lặng lẽ ngồi nán lại, viết gì đó trong cuốn sổ nhỏ màu xanh nhạt. > “Note: 9/10/202? Quế Quế không giận mình. Cậu ấy chỉ bận nên không rep tin nhắn. Đừng suy nghĩ linh tinh nữa, mèo ơi.
Phía ngoài cửa lớp, một bóng người cao lớn tựa vào hành lang đang đợi ai đó. Anh nhìn vào, ánh mắt dừng lại ở cậu bé đang cắm cúi viết với nụ cười ngốc nghếch trên môi. Không ai để ý, khoé môi kia đã khẽ cong lên một chút.
Trương Quế Nguyên khoanh tay đứng dựa vào tường, ngước mắt nhìn trời xanh, đắm chìm trong suy tư.
Trương Quế Nguyên_anh
Trương Quế Nguyên_anh
"Cậu nhóc đó… đúng là phiền. Nhưng… không có nhóc ấy thì thật sự thấy khó thở."
_______________
cat đẹp zai
cat đẹp zai
ha lô mng
cat đẹp zai
cat đẹp zai
đây là bộ mới của cat
cat đẹp zai
cat đẹp zai
mong mng ủng hộ nhiều ạ
cat đẹp zai
cat đẹp zai
trong bộ này cat ít xuất hiện hơn bộ Kiệt Hằng
cat đẹp zai
cat đẹp zai
cat vẫn viết bộ kia nha, kh có bỏ đâu
cat đẹp zai
cat đẹp zai
cảm ơn mng
cat đẹp zai
cat đẹp zai
baiii
cat đẹp zai
cat đẹp zai
NovelToon
Hot

Comments

🗯️cọc tính kệ bà💢

🗯️cọc tính kệ bà💢

truyện mới nên bị ế rồi, flop ải chỉa luôn/Frown//Sob//Cry/

2025-06-09

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play