第3章

_
Tiết ngữ văn, thầy đang giảng bài trên bảng mà Tả Kỳ Hàm cứ thấy anh gật gù buồn ngủ.
Thật ra chỉ lâu lâu cậu mới thấy anh như thế, nhìn trông rất mệt mỏi.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Này tên ngốc kia, cậu khi tối không ngủ hả?
Dương Bác Văn nghe vậy liền muốn bật cười, xoa mặt để tỉnh táo hơn rồi đáp lại lời cậu.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Hàm Hàm đang quan tâm tôi hả?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Hơ...Tên điên...
Tả Kỳ Hàm giận dỗi quay mặt đi chỗ khác, giọng lại phát ra mấy âm thanh lí nhí.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Lỡ cậu bị gì thì sao chứ...
Dương Bác Văn nghe thấy
Anh liền thở dài, ánh mắt bỗng trùng xuống
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Tôi thì bị làm sao được chứ
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Tập trung học đi Hàm Hàm của tôi
Tả Kỳ Hàm bĩu môi, nói cái gì đó không rõ rồi quay lại học.
Cái nắng hè bắt đầu đến gần
Tâm trí đâu mà nghĩ cho nhiều thứ.
Hết năm sau là thi đại học rồi
_
Dương Bác Văn bước vào nhà với tâm trạng mệt mỏi, khi tối cậu đã phải thức đến 2 giờ sáng để học bài.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Con về rồi ạ
...
...
Dương Chí Hoà: Về rồi thì tắm rửa rồi ăn cơm còn học bài.
Anh nhíu mày, chưa bước được nửa bước vào phòng khách đã bị nhắc đến chuyện học làm anh rất đau đầu.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Vâng ạ
Người ta thường nói, Dương Bác Văn thật sự sung sướng khi là con của một bác sĩ nổi tiếng, gia đình giàu có, học hành giỏi giang.
Nhiều lúc anh chỉ cười nhạt nghĩ, nếu thấy ngưỡng mộ thì sống thay anh đi.
...
...
Dương Chí Hoà: Kì thi thử của con đứng nhất đúng không?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Đúng rồi ạ
Dương Bác Văn vừa ăn cơm vừa đáp
...
...
Dương Chí Hoà: Học thì nhớ cẩn thận, sau này còn nối nghiệp bố, đừng sa vào mấy tình yêu vớ vẩn.
Ông Dương vừa ăn vừa nghiêm nghị nói.
Mẹ của anh ngồi bên cạnh cũng chỉ biết gật gù theo chứ chẳng nói lời nào, Dương Bác Văn chỉ im lặng mà chẳng nói gì.
...
...
Dương Chí Hoà: Nhìn anh con đó mà học, bây giờ cũng sắp rạng danh rồi
Đồ ăn trong miệng anh chưa kịp nuốt xuống bụng đã nghẹn lại trong cổ họng.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Anh ấy còn không cảm thấy hạnh phúc...”
Dương Bác Văn chỉ ước rằng, khi nào mình đủ mạnh mẽ để chống lại bố mẹ, anh sẽ nói ra hết những điều trong lòng.
Ăn cơm xong, anh liền quay về phòng để học, dù bề ngoài thế nào, cuộc sống cũng chưa bao giờ là dễ dàng.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
hửn?
@//zqh//
@//zqh//
Tên ngốc kia, đang làm gì đó?
@-ybw-
@-ybw-
Đang nhớ cậu
Tả Kỳ Hàm bên này thấy tin nhắn từ anh mà mặt đỏ bừng
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tên điên
@//zqh//
@//zqh//
Tôi không
@-ybw-
@-ybw-
Một mình tôi nhớ cậu là đủ rồi
@//zqh//
@//zqh//
!?
Tả Kỳ Hàm liền ném điện thoại mình qua một bên, tâm trí rối bời quay lại học bài.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Cứ nhắn mấy thứ vớ vẩn//lẩm bẩm//
Dương Bác Văn bên này vừa nhìn nhãn dán cậu gửi vừa cười thầm.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Đáng yêu quá...
Ở cái tuổi đang yêu, không được yêu mới là đau khổ.
_
Căn hộ của chú dì cậu thuê rất nhỏ, cuộc sống rất túng thiếu và khó khăn.
Tả Kỳ Hàm luôn cảm thấy, mình là gánh nặng của người khác vậy.
_
•Tháng 6/ 2012•
Tả Kỳ Hàm năm ấy đã từng sống ở một huyện nhỏ tại phía Bắc
...
...
Tả Vân Nam: Kỳ Hàm à..bố xin lỗi, bố không thể đưa con đi cùng được, cô không chấp nhận con...
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Bố là bố của con đấy!! Tại sao có thể nói vậy được chứ !!??
Tả Kỳ Hàm hét lên với người đàn ông trước mặt mình, người mà mình gọi là bố chính thức mở miệng bỏ rơi cậu
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Con phải làm sao đây hả??
...
...
Bố cũng có nỗi khổ riêng...
Mắt cậu đỏ bừng, Tả Kỳ Hàm không khóc, chỉ là cậu đã chịu quá nhiều ấm ức rồi.
Cậu cần người cần cậu
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tại sao chứ...
...
...
Hãy tha lỗi cho bố
Nói rồi, người đàn ông rời đi, đi mà không bao giờ ngoảnh lại.
Bố có hạnh phúc của bố
Mẹ có hạnh phúc của mẹ
Chỉ là họ chưa bao giờ làm tròn trách nhiệm của người làm cha làm mẹ.
Tả Kỳ Hàm được đẩy đến cho bà nội chăm sóc, trong năm cậu học lớp 9, cậu đã nhận hết toàn bộ sự yêu thương của bà.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Bà ơi...
Nhà bà cũng nghèo, chỉ là cái gì ngon cái gì đẹp bà đều nhường hết cho cậu, chẳng chừa lại cho bản thân mình thứ gì.
Bà khó khăn kiếm từng đồng tiền lẻ cho cậu đi học.
Chỉ là...đôi khi cuộc đời này khắc nghiệt quá, mạng sống cũng chỉ là một thứ mỏng manh.
Cái ngày bà cậu qua đời, đó là lần đầu tiên khi trưởng thành cậu khóc, cậu khóc đến nỗi ruột gan muốn nứt ra.
Câu nói cuối cùng trước khi bà cậu qua đời mà đến bây giờ cậu vẫn nhớ và mãi về sau vẫn vậy là:
...
...
Bà nội: Cuộc đời này vốn dĩ rất khổ cực, con hãy cứ sống, đừng để ý ánh mắt người khác, đừng nản lòng trước sự gièm pha của thiên hạ
...
...
Bà nội: Hãy vươn lên con nhé? Hãy để bản thân mình tỏa sáng, bà vẫn sẽ ở đây theo dõi con.
...
...
Bà nội: Hàm Hàm à...rồi con sẽ tìm được một người...một người cần con, một người nguyện che chở con cả đời...
Khi nói xong, bà qua đời vì bệnh
Bà vốn ít nói, không ngờ khi đến cuối, bà lại nói nhiều đến vậy.
Hàm Hàm...Hàm Hàm..
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
//Giật mình//
Tả Kỳ Hàm tỉnh dậy với dòng kí ức không mấy tốt đẹp.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Bà ơi...con không biết nữa, hình như là đã có người cần con rồi...
Nước mắt cậu rơi, cậu vội lấy tay gạt nó đi.
Sự yêu thương đến từ con tim, Tả Kỳ Hàm đã rất nhiều lần nghi ngờ tình cảm của Dương Bác Văn, nhưng rồi...
Sự nhẹ nhàng và ân cần ấy, không ai có thể diễn được.
_________________
End Chap3
Hot

Comments

𝙅𝙖𝙨𝙢𝙞𝙣𝙚🥹

𝙅𝙖𝙨𝙢𝙞𝙣𝙚🥹

Dương Chí Hoà t đọc thành Dương Chí Hào :))

2025-06-12

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play