[Jsol×Nicky] Trăng Trên Lũy Tre
Xuyên sách?!!
Chú ý:
"abc": thoại nội tâm
Trong một căn phòng trọ nhỏ nằm lọt thỏm giữa con hẻm tối tăm, giữa lòng thành phố xa hoa, Trần Phong Hào ngán ngẩm đóng sầm cuốn tiểu thuyết dày cộp trước mặt lại. Cuốn sách có đủ sức để đánh người bất tỉnh — nếu không vì chữ nghĩa trong đó thì là vì sức nặng của nó.
“Tình Yêu Thời Chiến.” Chỉ nghe cái tên thôi là biết kiểu gì cũng sẽ đầy nước mắt, lãng mạn và mùi mẫn. Một chuyện tình vượt qua bom đạn, khói lửa, và hàng chục chương lảm nhảm. Hào vốn nghe nói cuốn này đang nổi, nên mới tiện tay mua đọc. Ai ngờ đọc xong lại chỉ thấy… ngán.
Trần Phong Hào
Trời ạ, lại một cuốn ngôn tình thiếu nữ đội lốt lịch sử
Trần Phong Hào
Phí thời gian chết mất...
Vừa lầm bầm, Hào vừa ngửa đầu thở dài. Nhưng chưa kịp chửi tiếp thì tim anh đột nhiên đập loạn. Hơi thở gấp gáp, đầu óc quay cuồng. Định đứng dậy đi lấy nước, chân anh bỗng mềm nhũn, cả người đổ về phía trước.
Mọi thứ trước mắt tối sầm. Chỉ còn lại một mảng đen.
Trần Phong Hào
"Rồi xong… Mình ngỏm thật rồi hả? Bao nhiêu việc còn chưa làm mà..."
Tiếng chim hót líu lo buổi sớm vang lên, trong trẻo và dai dẳng hơn cả chuông báo thức.
Trần Phong Hào
"Gì vậy? Tiếng chim à?… Mình xuống âm phủ rồi hả?"
Hào từ từ mở mắt, đầu còn hơi ong ong. Trước mặt anh là một căn phòng hoàn toàn xa lạ — mọi thứ đều được làm bằng gỗ quý, nội thất được chạm khắc tỉ mỉ, tinh xảo. Bên giường là một chiếc bàn tròn và trên ghế có vắt một chiếc áo dài cách tân kiểu Pháp.
Trần Phong Hào
/ngơ ngác/"Cái gì đây?... Mình chưa chết sao?"
Chưa kịp định hình thì cửa mở. Một cô hầu gái tầm mười sáu, mười bảy tuổi bước vào, giật mình khi thấy anh đang ngồi dậy.
Lựu
/hốt hoảng/ Ấy trời! Cậu cả dậy rồi ạ? Thầy lang dặn cậu phải nghỉ ngơi mà.
Lựu
Mấy ngày qua lo tang sự cho lão gia, cậu mệt lắm đúng không?
Trần Phong Hào
"Khoan đã... Cậu cả? Lão gia? Tang sự?... Cái quái gì đang xảy ra vậy?"
Lựu
Cậu để em lau tay cho cậu nhé?
Trần Phong Hào
/hốt hoảng/Ê ê! Không cần! Không cần đâu!
Trần Phong Hào
"Người này gọi mình là Cậu cả... Không lẽ mình xuyên không rồi?!"
Trần Phong Hào
Này, cho tôi… à, Cậu hỏi chút được không?
Trần Phong Hào
Đây là thời kỳ nào? Cậu là ai? Bao nhiêu tuổi? Thân phận thế nào?
Lựu
/ngạc nhiên/Cậu hỏi gì lạ vậy? Đây là thời kỳ kháng chiến chống Pháp mà.
Lựu
Cậu là Trần Phong Hào, năm nay mười bốn tuổi, là con trai nhà họ Trần danh giá.
Trần Phong Hào
"Xong rồi… Mình thực sự đã xuyên không."
Lựu
Em xin phép lui xuống ạ.
Trần Phong Hào
Hả?... Ờ...
Căn phòng lại rơi vào yên tĩnh. Hào ngồi thẫn thờ. Đầu óc anh như đang phải xử lý hàng GB dữ liệu mới tải về. Anh đứng dậy, dò dẫm quanh phòng rồi dừng lại trước tấm gương lớn.
Trần Phong Hào
/nhíu mày/Chà, cậu cả này nhìn cũng điển trai đấy chứ...
Khuôn mặt trong gương có đến bảy phần giống anh ngoài đời, chỉ là... sáng sủa hơn, không có quầng thâm, không có vẻ mệt mỏi của một sinh viên năm ba sống nhờ mì gói.
Trần Phong Hào
Trông cũng tri thức đấy. Đúng là con nhà gia giáo có khác...
Anh mở tủ quần áo ra, bất ngờ phát hiện một cuốn nhật ký da sẫm màu. Đọc lướt vài dòng, anh biết được phần nào thân phận mình đang mượn: Trần Phong Hào, mồ côi mẹ từ nhỏ, bà nội mất một năm trước, còn cha mới qua đời mấy ngày nay.
Bỗng nhiên một cái tên đập vào mắt anh: Hạ Kiều Vy - nữ chính trong " Tình Yêu Thời Chiến"
Trần Phong Hào
/rùng mình/Không thể nào... Nữ chính “Tình Yêu Thời Chiến”? Cô ấy làm gì ở đây?!
Cô hầu khi nãy quay trở lại, trên tay bưng một bát cháo nghi ngút khói.
Lựu
Cậu cả, em đem cháo đến cho cậu đây.
Hào ngồi xuống, tay cầm thìa cháo mà đầu thì xoay như chong chóng.
Trần Phong Hào
Này… À… Cậu hỏi, Cậu và… Hạ Kiều Vy có quan hệ thế nào?
Lựu
/bối rối/Cậu cả… Cậu quên rồi sao? Cũng phải… Có chuyện nên nhớ, cũng có cái nên quên đi
Trần Phong Hào
/nghiêm giọng/Nói cho Cậu nghe.
Trần Phong Hào
"Ra dáng Cậu cả xíu"
Lựu
Dạ… Cậu và cô Vy là anh em cùng cha khác mẹ. Cô ấy là con của lão gia và một nữ gia nhân.
Lựu
Nhưng sau đó, mẹ cô Vy bệnh nặng mà mất. Bà nội Cậu — phu nhân nhà họ Trần — đã đuổi cô ấy đi từ lâu rồi.
Hào đang ăn mà sặc cả cháo. Mắt trợn tròn.
Trần Phong Hào
/la hét/CÁI GÌ??!!! Không phải mình xuyên về quá khứ… mà là xuyên thẳng vào Tình Yêu Thời Chiến á?!
Làm sao anh nhận ra được, khi trong suốt cả truyện, nhân vật “anh trai cùng cha khác mẹ của nữ chính” chỉ được tác giả nhắc thoáng qua đúng… ba lần! Không tên, không thoại, không số phận!
Trần Phong Hào
/mất bình tĩnh/Tức chết mất!!!
Comments
thyn
giờ có số phận rồi
2025-06-11
2
thyn
anh tỉnh táo lên coii
2025-06-11
1