Chương 5: Tin nhắn bị xoá, người gửi chưa từng biến mất

Ba ngày sau, trời vẫn mưa lất phất
Màn hình trong phòng điều tra hiện lên ánh sáng nhợt nhạt, phản chiếu khuôn mặt của em và hắn đang cùng chăm chú nhìn vào bảng phân tích từ bộ phận kỹ thuật số.
Công tác viên
Công tác viên
Chiếc điện thoại của nạn nhân không còn sim gốc. Danh bạ trống. Lịch sử trình duyệt đã bị xóa hoàn toàn bằng một phần mềm xóa sâu
Công tác viên
Công tác viên
Tuy nhiên, chúng tôi khôi phục được một vài tập tin bộ nhớ tạm — trong đó có đoạn văn bản tin nhắn mà các anh đã phát hiện.”
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Có gì khác ngoài dòng ‘Anh vẫn sống’ không?
Công tác viên
Công tác viên
Có một đoạn nữa, nhưng bị mã hóa. Có vẻ như người gửi đã dùng app chat riêng, rồi gõ dòng mã hóa dưới dạng ký hiệu.
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
// Tiến lại gần, cau mày //
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Ký hiệu dạng nào?
Người kỹ thuật viên phóng to màn hình. Trên nền đen là một đoạn mã nhìn như tổ hợp các ký hiệu Unicode không rõ nghĩa, nhưng… Em đột ngột siết chặt mép bàn.
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Cho tôi bản sao mã này.
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Cậu nhận ra gì sao?
Em không trả lời ngay. Cậu rút trong túi một quyển sổ da cũ, mở đến trang gần cuối, nơi có một bảng mã mà cậu từng viết tay từ nhiều năm trước. Là ký hiệu được vẽ nguệch ngoạc từ hồi ở trại trẻ — vốn không ai hiểu.
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Mã này giống hệ thống mật ký mà tôi và anh trai từng nghĩ ra để ghi chép những chuyện xảy ra quanh nhà. Lúc đó tôi còn nhỏ, chỉ coi như trò chơi.
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
// Đưa quyển sổ cho Đăng //
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh ấy từng dặn: nếu một ngày nào đó không thể tin ai, hãy viết cho nhau bằng thứ không ai hiểu.
Hắn nhìn đoạn mã rồi nhìn Minh. Một cảm giác kỳ lạ len vào lòng anh — giữa những vết cắt của tử thi, lại tồn tại một thứ ấm áp như ngọn đèn chờ người về.
Tối hôm đó, trong căn hộ nhỏ của hắn, cả hai ngồi bên nhau, giữa tường là những tấm hình nạn nhân, sơ đồ vụ án, bản đồ thành phố, và giờ đây — dòng mã lạ được in to giữa trung tâm.
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Cậu có chắc mình giải mã được không?”
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Tôi không chắc. Nhưng tôi phải thử.
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
// Cầm bút, tay run nhẹ //
Một giờ trôi qua.
Rồi hai.
Cuối cùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
// Khựng lại //
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
// Viết ra một dòng //
“Đừng quay về nhà cũ. Có kẻ đang đợi em ở đó. Không phải anh.
Không khí trong phòng đặc quánh lại. Hắn siết chặt tay, cả người dội lên một cảm giác bất an.
Em nhìn anh, lần đầu có vẻ bối rối.
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Có người… biết tôi sẽ lần lại dấu vết. Biết tôi sẽ về đó.
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Cậu từng quay lại ngôi nhà cũ chưa?
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Chưa một lần.
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Tôi không dám.
Dương đứng dậy, rút khẩu súng từ trong tủ, kiểm tra đạn.
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Chúng ta đi
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
// Sững người //
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh định….?
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Dù có ai đang đợi, thì kẻ đó không phải anh cậu
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
// Giọng trầm nhưng dứt khoát //
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Và nếu là một cái bẫy, thì tôi sẽ đi cùng cậu. Không để cậu một mình nữa.
Trên đường đến nhà cũ, trời bắt đầu tối hẳn. Không chỉ là màn đêm. Mà là cái bóng của sự thật đang đến gần.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play