Chap 3: Sự ảo tưởng

Đã một năm sau khi mẹ Ah Rin mất, cô đã theo bố đến một thành phố khác bắt đầu quay lại với cuộc sống vốn có ban đầu. Ah Rin chuyển đến trường đại học mới , trường đại học HwaYeon nơi cô đã khó khăn lắm mới có thể đặt chân đến.
Tiếng chuông vang lên giữa sân trường đại học Hwayeon – một ngôi trường danh giá bậc nhất thành phố. Sinh viên tấp nập đi lại, không khí đầu học kỳ mới đầy năng lượng, tiếng cười nói rộn ràng khắp nơi. Nhưng giữa tất cả… Chỉ có một người lặng lẽ giữa sân trường gương mặt ủ rũ không cảm xúc , đôi mắt cụp xuống như sợ những ánh mắt sẽ nhìn thấy vết thương chưa kịp lành trên cơ thể cô và đánh giá hay soi mói.
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
Đến rồi.. nơi này sẽ không ai biết mình là ai. Và thực ra chẳng cần ai biết đến, tốt nhất là đừng để ý đến người như mình là được.
NovelToon
Cô bước lặng lẽ qua hành lang khu B3, tay cầm theo lịch học vừa được nhận tại phòng giáo vụ. Tờ giấy in mờ:
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
Lớp: Năm nhất – Lớp 1-3 Giảng đường: B3-206… là ở đây phải không nhỉ??
Trong lớp giáo viên đã đứng sẵn trên bục giảng, ánh mắt hướng về phía cô. Cô hít một hơi sâu rồi khẽ mở cửa bước vào trong căn phòng , mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cô. Lúc này là lúc cô lo lắng, hồi hộp hơn bất kì thời khắc nào trước đây.
Giáo viên chủ nhiệm
Giáo viên chủ nhiệm
Ồ, em là sinh viên chuyển đến đúng không? Hôm nay lớp chúng ta có thêm bạn mới. Mời em giới thiệu bản thân với cả lớp!
Ah Rin đứng trước gần 40 bạn mới đang nhìn chằm chằm. Mồ hôi đổ từng giọt, giọng cô hơi run nhưng vẫn cố để nói thật rõ ràng cho các bạn cùng nghe.
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
Tôi là Cho Ah Rin. Chuyển từ trường Daehan. Thời gian tới mong được mọi người giúp đỡ!!
Tiếng xì xào bắt đầu vang lên khiến cô càng thêm lo lắng
Đám đông trong lớp
Đám đông trong lớp
Tưởng thế nào cơ
Đám đông trong lớp
Đám đông trong lớp
Trông bình thường ghê
Đám đông trong lớp
Đám đông trong lớp
Ê mày trông nó cứ quê quê thế nào ấy nhỉ
Đám đông trong lớp
Đám đông trong lớp
Ngồi đâu né né chỗ tao ra nhé con kia
Đám đông trong lớp
Đám đông trong lớp
…/ ồn ào ồn ào/
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
/ cúi đầu đi thẳng xuống góc lớp nơi có hai bàn trống cạnh cửa sổ /
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
*Mình đã thật sự bắt đầu lại rồi sao… mẹ ơi con sợ quá*
NovelToon
Giờ nghỉ trưa tới, suốt khoảng thời gian trong lớp cô cảm thấy thật là ngột ngạt nên đã ra ngoài hóng gió một chút. Cô đứng lặng lẽ gần góc sân trường, tay siết chặt chân váy. Bộ đồng phục trên người hơi nhàu, giày càng khiến cô dễ dàng trở thành người ngoài cuộc giữa những sinh viên khác trong trường.
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
Giờ có nên mở lời làm quen với các bạn không nhỉ? Nhưng mình sợ họ sẽ làm ngơ mình .. như vậy thì thà chẳng làm gì thì hơn.
Park Seo Ah
Park Seo Ah
/ nở nụ cười , một tay xoắn lấy lọn tóc toả nắng giữa đám đông nhẹ nhàng bước tới cùng với đám bạn thân của cô ta /
Park Seo Ah
Park Seo Ah
Chào Ah Ri ? Ah không Ah Rin nhỉ?
Park Seo Ah
Park Seo Ah
Mình gọi đúng tên cậu chưa? Nếu chưa thì cho mình xin lỗi nhé!!
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
/ gật đầu , nhỏ giọng nói/
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
Ừm… Mình tên là Ah Rin. Mình mới chuyển đến hôm nay.. cậu tên là?
Park Seo Ah
Park Seo Ah
/ vẻ ngạc nhiên pha chút thích thú /
Park Seo Ah
Park Seo Ah
Ồ, dễ thương ghê! Lần đầu mình nghe cái tên này đó.. Mình là Seo Ah rất vui được gặp cậu nhé!
Cô đưa tay ra, mắt long lanh như phát sáng dưới nắng. Nhưng trong ánh nhìn ấy có một điều gì đó khó nắm bắt. Thứ gì đó khiến Ah Rin vô thức lùi lại một chút rồi mới đưa tay ra bắt nhẹ.
Park Seo Ah
Park Seo Ah
/Liếc nhanh xuống chiếc váy cũ dài quá đầu gối của Ah Rin, giọng vẫn dịu dàng/
Park Seo Ah
Park Seo Ah
Để mình giới thiệu cậu với mọi người trong lớp. Họ đều là những người đặc biệt cả đó. Cậu sẽ không bị bỏ lại phía sau đâu đừng lo!!
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
/bối rối, tay khẽ vuốt nhẹ tóc/
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
Cảm ơn… Mình hơi lo vì… đây là môi trường mới. Nếu có thể thì đành nhờ cậu vậy .
Park Seo Ah
Park Seo Ah
/ khoác vai Ah Rin đầy thân mật /
Park Seo Ah
Park Seo Ah
Đừng lo. Có mình ở đây Ah Rin sẽ ổn thôi. À, sau giờ học, nếu rảnh mình có thể giúp cậu trang điểm nhẹ một chút không? Vẻ đẹp này mà để tự nhiên hơi uổng. Phải thật xinh đẹp thì mới kết được nhiều bạn mới đúng không nè!!
Cậu chắc chắn sẽ thích thôi yên tâm đi!
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
/ ánh mắt cô có chút bối rối vì tự nhiên lại nhiệt tình như vậy có chút ngượng/
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
Mình… không rành mấy cái đó… Nhưng nếu cậu không phiền…
Park Seo Ah
Park Seo Ah
/ cười tươi /
Park Seo Ah
Park Seo Ah
Tuyệt vời! Vậy hẹn gặp sau giờ học nha~
Cô quay đi, cùng hai cô bạn bước về phía lớp học. Một trong hai cô bạn liếc nhìn Ah Rin rồi cười mỉa, nhưng khi Ah Rin nhìn lên, nụ cười ấy biến mất như chưa từng tồn tại.
NovelToon
Cuối buổi học đầu tiên,Ah Rin thu dọn sách vở, lòng vẫn còn vui vì cảm giác lạ lẫm nhưng ấm áp từ cuộc trò chuyện với Seo Ah. Cô gái đó cười tươi, nhẹ nhàng chạm vào cánh tay Ah Rin như một người chị
Park Seo Ah
Park Seo Ah
Ah Rin à~ Chuẩn bị dọn sách rồi lên phòng nhạc đợi tớ một chút nhé!!
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
Tớ.. tớ biết rồi . Tớ sẽ đến đó ngay .
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
* Cậu ấy nhớ tên mình ?? Thật sự luôn?*
/ Nhanh chóng dọn dẹp rồi chạy vội đến cửa hàng mua hai hộp sữa dâu , một hộp cho mình một hộp cho Seo Ah /
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
Hình như cậu ấy thích sữa dâu, một hộp cho cậu ấy cũng được nhỉ ..
Cô bước nhanh đến phòng nhạc tầng 3 nơi Seo Ah đã hẹn sẽ giúp cô “trông rạng rỡ hơn” chút. Lần đầu tiên…Có người nhớ tên cô. Có người cười với cô.. thật hạnh phúc
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
/ Đứng nép phía cửa sổ chờ Seo Ah đến /
5 phút… 10 phút… 1 tiếng qua rồi. Thời gian trôi đi trong im lặng, chỉ còn tiếng nhỏ nước tí tách và ánh nắng của hoàng hôn nhợt nhạt phản chiếu khuôn mặt Ah Rin qua tấm kính cửa sổ. Cô đứng đó, hai tay siết chặt quai cặp, môi khẽ mím lại. Vẫn không có ai đến..
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
.. Gì thế này? 1 tiếng rồi sao không có ai đến? Mình không có số cậu ấy.. nhưng có thì mình cũng đâu dám gọi cho cậu ấy để hỏi đâu.
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
Bức bối thật, mình bị cho leo cây à?
Điện thoại rung lên bất ngờ khiến Ah Rin giật mình suýt chút nữa làm rớt mất điện thoại từ tầng 3 xuống.
Tin nhắn của Seo Ah tới
Park Seo Ah
Park Seo Ah
Ah Rin ơi, xin lỗi cậu nhiều lắm… Tớ vừa có việc đột xuất, phải về gấp .. Sáng mai tớ đến lớp sớm nhé, tớ sẽ trang điểm cho cậu xinh thật xinh luôn!
Ah Rin quên mất mình có thể tìm thấy tài khoản Kakaotalk của Seo Ah qua nhóm lớp.
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
Tớ… tớ không sao!
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
Cậu không cần phải xin lỗi tớ đâu..
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
Vậy hẹn cậu sáng mai ở lớp nhé!!!
Park Seo Ah
Park Seo Ah
Gì chứ trời?
Park Seo Ah
Park Seo Ah
Ah Rin của chúng ta dễ thương quá đi ~~
Park Seo Ah
Park Seo Ah
Tớ tưởng cậu sẽ giận tớ mất cơ T . T
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
Tớ không có vậy đâu
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
Tớ.. không sao mà
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
Cậu cứ làm việc của cậu đi . Tớ cũng ohair về nhà rồi
Park Seo Ah
Park Seo Ah
Sáng mai ở trên lớp nhé tớ sẽ đợi!!
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
Umm.. tớ biết rồi!!
NovelToon
Ngay lúc đó, ở lan can tầng thượng, Seo Ah đang cười khẩy cùng nhóm bạn thân. Một đứa nhìn xuống dưới sân, thấy Arin bước chậm ra khỏi tòa nhà, vai hơi rung như đang cố nuốt nước mắt vào trong.
Yoo Ra
Yoo Ra
Trời ơi nó chờ thật kìa? Vãi
So Jin
So Jin
Không, nhìn kiểu đó là vẫn tin thiệt đó.
Na Yin
Na Yin
Haha lại còn mua cả sữa dâu cho Seo Ah, nó định làm thân với mày luôn kìa
Yoo Ra
Yoo Ra
Tao cứ nghĩ con này sẽ tự biết thân phận của mình chứ nhỉ ? Haha ngu vãi
So Jin
So Jin
Cứ để nó ảo tưởng thêm đi
Seo Ah nhún vai, giọng điệu lười biếng
Park Seo Ah
Park Seo Ah
Cuối giờ học rồi, có ai đâu mà làm trò vui. Tao chỉ muốn xem thử cảm giác thất vọng về ảo tưởng của nó như thế nào thôi
Park Seo Ah
Park Seo Ah
/Cười nhếch, ngón tay lướt nhanh trên điện thoại rồi đưa cho bạn xem/
Park Seo Ah
Park Seo Ah
Tao còn tử tế xin lỗi nó cơ
Park Seo Ah
Park Seo Ah
Để mai có trò vui thì cứ diễn một chút cũng không tồi
So Jin
So Jin
Haha tao biết mày quá mà
Na Yin
Na Yin
Mày không giỏi diễn kịch thì còn ai nữa haha
Yoo Ra
Yoo Ra
Mày định dùng đống đồ make up xịn xò của mày để makeup cho nó á?
So Jin
So Jin
Ờ tiếc vl
Park Seo Ah
Park Seo Ah
Đầu tư một chút cũng không sao mà ~
Park Seo Ah
Park Seo Ah
Thứ tao cần là kịch hay cơ
Còn Ah Rin.. Cô rảo bước qua sân trường, bóng mình kéo dài dưới nắng chiều. Tin nhắn của Seo Ah vẫn còn sáng trên màn hình điện thoại, dù cho lý trí bảo cô nên nghi ngờ… nhưng trái tim cô vẫn thấy đau như thể mất đi một điều gì đó mà chưa từng thực sự có.
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
Chắc là cậu ấy không làm vậy đâu nhỉ?
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
Mình cũng đâu đả động đến ai
Cho Ah Rin
Cho Ah Rin
Chắc mình sẽ không tự nhiên bị ghét đâu nhỉ
Một đống suy nghĩ trong đầu cô trên cả đoạn đường về nhà. Trời đã tối lúc nào không hay
Hot

Comments

Cá con(^O^)

Cá con(^O^)

Cj tự vẽ hẻ?

2025-06-15

0

cá biết bơi

cá biết bơi

cj tự vẽ hả

2025-06-14

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play