Chương 3: Em Không Tán Đâu, Em Tấn Công Luôn Đấy

___
Một tuần sau buổi gặp ở thư viện, mọi thứ trong trường dường như không có gì thay đổi – ngoài một điều
Han Sara… cứ xuất hiện như ma
Không phải kiểu bất chợt đi ngang qua rồi chào nhẹ. Mà là kiểu: sáng ngồi quán nước trước cổng trường, trưa lảng vảng ở căn-tin, chiều “vô tình” đọc sách đúng giờ Lyhan học tự học ở thư viện
Và đặc biệt, sáng nay Lyhan vừa mở ngăn bàn – một hộp sữa dâu và một tờ giấy gấp gọn nằm bên trong
> Sữa dâu cho người cũ người mới vẫn đang apply
Lyhan cầm hộp sữa, cười khẽ, quay sang hỏi nhỏ bạn kế bên
Lyhan
Lyhan
Có ai thấy người nào lạ lạ thả đồ vô bàn tui không?
???
???
Ờ hớ, sáng nay tao thấy nhỏ tóc dài đứng trước lớp, giả bộ lộn phòng á. Mà dễ thương, có lú lú kiểu gì…
Lyhan lắc đầu, cất hộp sữa vào balo
Thứ duy nhất đáng sợ hơn ma là… Han Sara khi đã quyết tâm cưa crush cũ
___
Trưa hôm đó, Lyhan ra căn-tin mua đồ ăn. Vừa xếp hàng xong, chuẩn bị lấy phần thì có một giọng quen vang lên
Han Sara
Han Sara
Chị ăn cơm chiên cá mặn đúng không?
Sara đứng ngay sau lưng, tóc buộc nửa đầu, đeo tai nghe một bên, áo sơ mi trắng và nụ cười không biết ngượng
Sao em biết chị ăn gì?
Lyhan hơi nhíu mày, nhưng tay vẫn nhận phần cơm được đưa tới
Han Sara
Han Sara
Thì chị ăn món này ba lần một tuần. Mỗi lần ăn là nhíu mày, nói hơi mặn nhưng vẫn ăn hết. Em mà không nhớ thì làm người yêu lại kiểu gì?
Lyhan
Lyhan
*suýt sặc cơm*
Lyhan
Lyhan
Ủa, ai cho phép làm người yêu lại?
Han Sara
Han Sara
Thì… em tự xin, rồi tự duyệt luôn
Sara cười toe, bưng phần cơm của mình theo Lyhan ra bàn ngồi
Lyhan ngồi xuống, không đuổi, cũng không chào đón. Cô chỉ ăn cơm, nhưng không giấu được khóe môi khẽ cong vì kiểu mặt dày của ai kia
Lyhan
Lyhan
Em định làm vậy bao lâu nữa?
Han Sara
Han Sara
Cho đến khi chị chịu tha lỗi
Lyhan
Lyhan
Chị đã nói là làm bạn lại rồi mà
Han Sara
Han Sara
Bạn gì mà chị ăn cơm, em cũng phải xin phép ngồi cùng mới được?
Lyhan
Lyhan
Bạn thân
Han Sara
Han Sara
*cười nham nhở*Bạn thân thì có được nắm tay không chị?
Lyhan
Lyhan
*lườm*em thử nắm đi
Sara đưa tay tới, ngón tay gần sát mu bàn tay Lyhan. Nhưng trước khi chạm, Lyhan đã gõ “cốc” một phát lên tay Sara bằng thìa
Lyhan
Lyhan
Đụng nữa là mất quyền apply nha
Sara rút tay lại, mặt nhăn nhó nhưng mắt sáng lấp lánh. Có vẻ bị đánh cũng đáng
___
Chiều hôm đó, khi tan học, Lyhan ra bãi xe thì thấy xe mình có một túi giấy nhỏ treo ở tay lái. Bên trong là một chiếc kẹp tóc đơn giản màu bạc
Cùng một tờ giấy: >Chị có biết là tóc chị khi buộc lên cao sẽ để lộ gáy không? Mà cái gáy đó đẹp đến mức em không học được bài
Lyhan
Lyhan
*đỏ mặt, lẩm bẩm*Con nhỏ này…
Cô nhét chiếc kẹp vào balo, nhưng không ném. Cũng không trả. Cũng không nhắn gì lại. Cô chỉ… mang nó ngày hôm sau
Và Sara thấy. Thấy rõ.
___
Tối hôm đó, tin nhắn từ Sara gửi đến
Han Sara
Han Sara
[Han Sara]: Em nhớ hồi trước, chị nói thích những thứ chậm rãi. Như pha trà, như đọc sách, như mùa thu
Han Sara
Han Sara
[Han Sara]:Vậy nếu em tán chị cũng chậm chậm, từng chút một có được không?
Lyhan
Lyhan
[Lyhan]:Em tán kiểu chậm đó mà ngày nào cũng thấy mặt thì gọi là gì?
Han Sara
Han Sara
[Han Sara]:Gọi là “chậm nhưng đều đặn”, giống nhịp tim mỗi lần thấy chị
Lyhan tắt màn hình. Mặt nóng ran
Lyhan
Lyhan
Tại sao con nhỏ đó… giờ lại bạo thế này?
___
Cuối tuần, trường tổ chức buổi hội thao nội bộ – mấy game chơi cho vui giữa các lớp. Sara không học ở đây, nhưng vì nhóm của Atus vẫn hợp tác truyền thông với trường nên được mời quay vlog
Và tất nhiên, Sara có mặt Dương Domic loay hoay với flycam, Quang Hùng phát bánh cho tình nguyện viên, Atus… đi khè với nhóm nữ sinh bên sân bóng
Sara thì… mặc áo đồng phục trường (không biết chôm từ đâu), đi lòng vòng quanh khu trò chơi
Và như đúng kế hoạch cô tự vẽ ra, cô “vô tình” gặp Lyhan đang đứng xếp hàng chờ đến lượt chơi ném vòng vào chai nước
Han Sara
Han Sara
Ủa chị cũng chơi trò này hả?
Lyhan
Lyhan
Em nghĩ chị tới đây để làm gì? Tập múa à?
Han Sara
Han Sara
Không… em nghĩ chị tới để thắng, như cái cách chị từng thắng tim em năm lớp 10
Lyhan
Lyhan
Sara, em mà nói mấy câu kiểu đó nữa là chị đánh thật á
Han Sara
Han Sara
Vậy chị đánh đi, đánh một cái đổi lại một cái nắm tay nha?
Lyhan
Lyhan
Em...
Chưa kịp dọa tiếp, Lyhan bị nhân viên kêu tên vào lượt. Cô cầm vòng, ném một cái… hụt. Cái thứ hai, cũng lệch
Đến cái cuối cùng, Sara đứng cạnh cười nhỏ
Han Sara
Han Sara
Chị nhắm trúng tim em thì dễ hơn trúng mấy cái chai này đó
Lyhan
Lyhan
Chị nhắm trúng cái dép em thì vừa nhanh vừa chính xác
Han Sara
Han Sara
Chị bạo quá...
Sara lùi lại, đưa hai tay lên giả vờ đầu hàng. Nhưng mắt cô thì vẫn không rời khỏi hình bóng đang cố giấu đi nụ cười
___
Chiều muộn, hội thao kết thúc. Lyhan đang gom lại tập đề thi thử thì nghe tiếng gọi phía sau
Han Sara
Han Sara
Sách rơi nè
Sara nhặt giúp, nhưng cố tình giữ một tờ không trả
Han Sara
Han Sara
Cái này chị cho em nha
Lyhan
Lyhan
Tờ đề mà cũng giữ? Bị gì vậy?
Han Sara
Han Sara
Không phải đề. Mà là vì chữ chị viết ở góc
Lyhan lật lại thì thấy đúng thật chữ cô viết
Lyhan
Lyhan
Đừng sợ sai, miễn là dám thử
Han Sara
Han Sara
*cười, gấp tờ giấy bỏ túi*
Han Sara
Han Sara
Câu này em sẽ giữ để mai mốt… tỏ tình lại lần nữa
Lyhan nhìn cô. Thấy rõ nụ cười ấy, dù vẫn nghịch ngợm, nhưng có gì đó chân thành. Có lẽ, sự chủ động này… là điều Lyhan từng chờ đợi từ lâu, nhưng chưa bao giờ dám nói
Lyhan
Lyhan
Nếu mai có đi học nữa, đừng quên mang theo khăn giấy
Han Sara
Han Sara
Chi vậy
Lyhan
Lyhan
Để lau nước mắt khi bị từ chối
Sara ngẩn ra. Nhưng khi Lyhan đã quay lưng bước đi, cô mới nghe được câu kế tiếp nhỏ như gió
Lyhan
Lyhan
…Hoặc lau má nếu được hôn
Sara đứng sững, tim như nhảy vọt khỏi ngực
Atus
Atus
*đi ngang qua, vỗ vai*Trò chơi nguy hiểm rồi Sara ơi
Sara siết chặt tờ giấy trong tay, cười đến mức gần như muốn hét lên
Không cần ai xác nhận. Chỉ cần một câu úp mở, một ánh mắt quay đầu cũng đủ để biết… trái tim kia, vẫn còn đang chờ mình
___

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play