[Choi Hyun Wook X Y/N] Chúng Ta Của Mùa Đó
CHƯƠNG 2: CẬU Ở ĐÂY ĐỂ CỨU TÔI À?
Y/n
Cậu biết chuyện gì đang xảy ra trong trường này đúng không?*bạn hỏi*
Y/n
//miệng vẫn còn nhai dở bánh gạo vị cay mà tôi lén giấu dưới bàn//
Y/n
Trời ơi, không hiểu sao trường học này cấm đồ ăn vặt như thể snack là vũ khí sinh học vậy:>>!!!!
Choi Hyun Wook
*liếc nhìn bạn, nhưng không trả lời*
Y/n
*bạn thở dài* Haizz~....*nhìn Choi* người con trai vừa tránh cho tôi một “hòn đá bay lạc hướng” và giờ đang ngồi ăn mì hộp bằng… đũa kim loại đen tuyền. Sang quá trời.
Choi Hyun Wook
Cậu nên học cách im lặng!!!..*vừa nói nhưng mắt vẫn ngay hộp mì*
Y/n
*Đảo mắt* Ủa giờ đẹp trai khó gần là trend hả?? :^
Sau giờ học, tôi đi dạo một mình quanh khuôn viên trường. Trường Seonghwa rộng hơn tôi nghĩ – và lạ hơn nữa là… không có tiếng cười. Không ai đùa giỡn, không ai tụm năm tụm ba chụp ảnh như trường cũ tôi từng học.
Y/n
*suy ngẫm* "Kể cũng lạ. Cái trường cũ đầy ắp drama, ai cũng yêu ai, ai cũng block nhau rồi lại hẹn hò lại. Vậy mà giờ nhìn quanh đây chỉ thấy mấy học sinh ngầu như trong phim hành động – lạnh như băng và đi đứng như sắp đánh nhau tới nơi."
Y/n
Trời mình có đang lạc vào phim nào không vậy!!!!!
Y/n
“Cậu có từng nhớ nhầm ai chưa?”
Y/n
*Bạn hỏi*lúc cả hai tình cờ cùng bước về ký túc xá (mà nói “tình cờ” chứ thật ra là bạn đi lạc T-T rồi Hyun Wook xuất hiện như NPC cứu mạng).
Choi Hyun Wook
*Hơi khựng lại một giây* ...Có!
Y/n
*cười nhẹ cúi mặt nhìn đôi giày thể thao đã hơi sờn*
Y/n
Vậy… cậu có từng nghĩ mình gặp lại ai đó mà cứ tưởng là lần đầu không?
Không khí thoáng chùng xuống. Bạn không nhìn thấy biểu cảm của Choi, nhưng lần đầu tiên Hyun Wook bước chậm lại – như thể đang đi lùi vào một ký ức mà bạn chưa được phép chạm vào.
Y/n
ê ê!!!! *vẫy tay trước mặt Choi*
Y/n
Này, nếu là tui kiểu nhân vật nữ chính ngốc nghếch trong phim truyền hình, chắc giờ tui đã té vào người cậu, hai chúng ta ngã chồng lên nhau, nhìn nhau ngại ngùng 3 giây, rồi... fall in love liền~~~
Choi Hyun Wook
//Quay sang nhìn bạn, mặt vô cảm rồi nói//
Choi Hyun Wook
Cậu mà té vào tôi thật, tôi cho nghỉ học một tuần!
Y/n
Oke!!! Tôi chính thức fall in love với cái sìtai khô như bánh tráng trộn bị gió thổi bay này rồi...
Chúng tôi bước tiếp trong im lặng. Lần này không ai nói gì, nhưng không còn ngượng nữa. Chỉ là... cái khoảng cách hai người hơi gần quá, vai tôi suýt chạm vào tay áo đồng phục cậu.
Choi Hyun Wook
Ê!! Đừng nhìn tôi nữa! *quay qua bất ngờ nói*
Y/n
*giật mình* Ủa, có nhìn cậu đâu?
Choi Hyun Wook
*Quay sang, nhìn thẳng bạn*
Choi Hyun Wook
Vì tôi cũng đang nhìn cậu !
Y/n
"Toang rồi trái tim của tuiiii*
Y/n
"nó làm sao vậy, đập loạn xạ lên hết, lí trí con tim trời ơi CHẮC NẰM RA ĐÂY LUÔN QUÁ!!!!"
Y/n
"bạn quay ngoắt mặt đi lẩm bẩm nhỏ như con muỗi*
“Kiểu này chắc xin chuyển lớp cho rồi… chứ học chung mà tim nó nhảy thế này chắc chết sớm mất.”
Choi Hyun Wook
Nhưng… tôi thề tôi thấy cái đuôi mắt cậu cong lên một chút!!! *nhếch môi*
Choi Hyun Wook
*bất ngờ choi hỏi*
Choi Hyun Wook
Ủa không nhớ tôi à ?
Y/n
*Khựng lại, quay người sang choi*
Trước mặt là cầu thang dẫn lên ký túc xá.
Ánh đèn trắng phía sau lưng cậu làm mái tóc đen ánh lên một màu xanh dịu.
Choi Hyun Wook
Tôi đã từng gặp cậu rồi !!!
Y/n
*Bất ngờ* Hả gì??...ở đâu???
Sau đó Choi im lặng để cậu ở đó và đi lên cầu thang
Y/n
//Tôii nằm trằn trọc trên giường tầng hai của ký túc xá//
Y/n
Ủa nói là từng gặp mình
Cậu ấy còn nhớ là người quen nữa!!
Y/n
Mà mình chẳng nhớ gì cạ...!!!!!
Y/n
Nhưng vì sao khi cậu nhìn tôi, tôi lại thấy… an toàn đến thế?!!!
Y/n
Hay thật ra, trái tim mình vẫn nhớ, chỉ có lý trí là chưa chịu thừa nhận?!!!
Comments