5: Rung chân là biểu hiện nhớ người đó nha~

Giờ Toán nâng cao, tiếng phấn kêu cạch cạch trên bảng, ánh nắng xiên xiên đổ vào từ khung cửa sổ. Lớp học gần như nín thở vì đề bài vừa được cô Hoàng Anh giao… dài tới tận chân trời.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Đức Duy chống cằm, lật qua trang thứ hai của đề rồi khẽ nhíu mày//Cô chơi tụi con thiệt tình…//cậu lẩm bẩm, nhưng tay đã bắt đầu viết dàn ý ra nháp//
Ngồi ngay bên cạnh, Quang Anh vẫn trông điềm tĩnh. Tay cậu lướt qua từng dòng đề, chiếc bút máy màu đen ghi đều từng dòng chữ rõ ràng như in.
Nhưng… cái bàn rung nhẹ nhẹ
Duy ngẩng mặt lên. Ban đầu cứ tưởng do mình ngồi xéo nên bàn cập kênh. Nhưng càng ngồi lâu, cậu càng chắc chắn: cái bàn rung là do người bên kia đang... rung chân.
Duy liếc. Quang Anh vẫn nghiêm túc viết, mặt lạnh hơn gió máy. Nhưng cái chân trái thì rõ ràng đang nhịp đều đều dưới gầm bàn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ủa//Duy chồm nhẹ qua, khẽ nói//học bá cũng biết rung chân hả?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Quang Anh hơi nghiêng đầu, mắt liếc sang, mày khẽ nhíu//Tôi không rung!
Duy nheo mắt, tay chỉ thẳng xuống dưới
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chứ cái chân đang nhảy tango dưới đó là của ai?
Quang Anh khựng lại đúng 2 giây, rồi... từ tốn gác chân lên chân kia. Không thèm giải thích. Không nhìn Duy nữa.
Duy cười thầm. Vui gì đâu. Mới sáng sớm đã chọc được người ta rồi.
---
Chiều hôm đó, Duy đang nằm dài trên bàn học, chưa mở nổi đề số 7, thì điện thoại rung khẽ. Tin nhắn từ số lạ:
? ? ?
? ? ?
💬Câu 7 làm sao?
Duy chống cằm, bấm lại
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬Ai vậy trời~ hỏi bài mà không thèm chào hỏi? Không lịch sự gì hết á.
Một lát sau, điện thoại rung thêm lần nữa:
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
💬Người ngồi kế. Không rung chân nữa rồi.
Duy bật cười thành tiếng, mém làm đổ cây bút.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬 Ủa alo học bá?? Sao cậu lại là người mở lời trước vậy?? Trái đất ngừng quay chưa??
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬 Tui thấy cậu rung cái bàn trước nha, có muốn tui quay clip minh chứng không hả~
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
💬 Đã nói là không rung nữa rồi. Ồn ào.
Duy cười to hơn, chẳng thèm đáp nữa. Cậu chụp tấm hình bài giải, gửi thẳng qua:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
NovelToon
HÌNH ẢNH CHỈ MANG TÍNH CHẤT MINH HỌA 👌👌
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬 Giải vậy nè. Lần sau rung chân cứ báo tui biết, tui còn trêu thêm cho vui.
Ở phía bên kia, Quang Anh ngồi trước bàn học gỗ gọn gàng, nhìn dòng tin nhắn vừa đến. Tay cậu lướt lên bàn phím, định gõ:
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
💬 Ổn ào thiệt. Nhưng… dễ thương
Nhưng... cuối cùng, cậu chỉ gõ lại một dòng ngắn gọn hơn:
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
💬 Mai nhớ ngồi im.
Tin nhắn được gửi đi. Nhưng cái chân dưới bàn Quang Anh thì... vẫn rung nhẹ.
----
Tác giả..
Tác giả..
Like đi
Tác giả..
Tác giả..
Không like á?
Tác giả..
Tác giả..
NovelToon
Hot

Comments

Lục Tử Di.

Lục Tử Di.

Hú hú hú khẹc khẹc

2025-06-15

0

Toàn bộ
Chapter
1 1: Cậu đừng rung chân. Tôi không tập trung được.
2 2: Đừng đi sau tôi!
3 3: Nhà..
4 4: Cùng lúc đó
5 5: Rung chân là biểu hiện nhớ người đó nha~
6 6: Bất ngờ tỏ tình
7 7: Lần đầu gặp Dương – Pháp
8 8: Giải lao..
9 9: Trêu..
10 10: Trêu thôi mà anh tưởng thật à?
11 11: Chiều Lặng Ven Hồ
12 12: Không Phải Đùa Được Nữa
13 13: Tránh Như Tránh Tà, Né Được Không Tim?
14 14: Một Đêm Trong Kho, Một Lần Không Kịp Trốn Tim
15 15: Một Câu Thua, Một Cái Hôn
16 16: “Thưởng” hay là “thích”?
17 17: Sưng môi, sưng cả tim
18 18: Tôi không dễ dỗ đâu, anh biết chưa?
19 19: Bạn nhỏ, ngoan rồi anh tha.
20 20: Gan em bằng trời rồi nhỉ?
21 21: Chạy đâu bé con
22 22:Ngủ thì ngủ, nhưng ngủ ở đâu còn do anh quyết.
23 23: Anh hỏi một, em trả lời một. Sai, là anh hôn.
24 24: Học bá không thua, chỉ... bị hôn!
25 25: Học, nhưng phải học trong lòng người ta
26 26: Người thua chịu phạt – Người thắng được môi
27 27: Chúc mừng sinh nhật, bé con của anh.
28 28: Hôn phạt mười phút và vụ "bóc phốt bar đêm
29 29: Phạt xong rồi, còn dám cãi anh không?
30 30: Anh còn giấu em điều gì không?
31 31: Mưa không che được nước mắt
32 32: Anh muốn đi, còn em thì sao?
33 33: Cậu sai rồi… phạt cậu nằm gối tay tôi suốt tối.
34 34: Anh không cần giam em ở đâu cả. Vì anh ngồi ngay bên cạnh
35 35: Nếu anh muốn giữ em… thì phải học cách mở khóa
36 36: Tìm được rồi, bé con mà chạy nữa là anh hôn ngay giữa đường.
37 37: Thương đúng cách
38 38: Đến hẹn lại lên… ngủ chung lều thì nằm sát vô anh nè, bé con.
39 39: Ai cho anh gác chân lúc em ngủ hả!?
40 40: Ai nhìn em, anh cũng thấy. Ai lỡ thích em, anh cũng biết.
41 41: Cặp vé, hai người, một đoạn đường chung.
42 42: Anh với bé con, cất cánh
43 43: Phòng đôi, gối đơn
44 44: Lớp học không chỉ có hai người
45 45: Dỗ anh Quang Anh
46 46: Tạm biệt Singapore
47 47: Về nước, người đón là bạn… hay kẻ buôn chuyện?
48 48: Welcome Back Party & Chuyến bay mang tên Truth or Dare
49 49: Cay thì phải hôn!
50 50: Ngồi kế anh không dễ đâu nha!
51 51: Thư gửi bé con
52 52: Hôn trộm, đừng để giáo viên thấy
53 NGOẠI TRUYỆN: PuPu
54 53: Không yêu mà nói chuyện kiểu đó á?
55 54: Mẹ bận, con ăn trước
56 55: Nếu không còn giỏi, em còn lại gì?
57 56: Ngày tụi mình xin nghỉ học
58 57: Đi học lại, nhưng tay không buông
59 58: Em vẫn học giỏi, sao mẹ vẫn không hài lòng?
60 59: Vậy ra con là loại người đó à
61 60: Không phải mẹ làm em đau… Mà là em đã im lặng quá lâu
62 Chap 61: Em không cần anh chống đỡ… Chỉ cần anh đứng cạnh
63 62: Chiếc bàn học và hai cái đầu rối
64 63: Va chạm không làm vỡ, chỉ làm hiểu nhau hơn.
65 64: Con muốn sống như con, không phải như mẹ mong
66 65: Tặng là thương, không cần lý do
67 66: Đêm nay mình không cần giấu gì hết.
68 67: Một bức thư gửi chính mình năm lớp 12
69 68: Mình vẫn là tụi mình. Nhưng hơn. (END)
Chapter

Updated 69 Episodes

1
1: Cậu đừng rung chân. Tôi không tập trung được.
2
2: Đừng đi sau tôi!
3
3: Nhà..
4
4: Cùng lúc đó
5
5: Rung chân là biểu hiện nhớ người đó nha~
6
6: Bất ngờ tỏ tình
7
7: Lần đầu gặp Dương – Pháp
8
8: Giải lao..
9
9: Trêu..
10
10: Trêu thôi mà anh tưởng thật à?
11
11: Chiều Lặng Ven Hồ
12
12: Không Phải Đùa Được Nữa
13
13: Tránh Như Tránh Tà, Né Được Không Tim?
14
14: Một Đêm Trong Kho, Một Lần Không Kịp Trốn Tim
15
15: Một Câu Thua, Một Cái Hôn
16
16: “Thưởng” hay là “thích”?
17
17: Sưng môi, sưng cả tim
18
18: Tôi không dễ dỗ đâu, anh biết chưa?
19
19: Bạn nhỏ, ngoan rồi anh tha.
20
20: Gan em bằng trời rồi nhỉ?
21
21: Chạy đâu bé con
22
22:Ngủ thì ngủ, nhưng ngủ ở đâu còn do anh quyết.
23
23: Anh hỏi một, em trả lời một. Sai, là anh hôn.
24
24: Học bá không thua, chỉ... bị hôn!
25
25: Học, nhưng phải học trong lòng người ta
26
26: Người thua chịu phạt – Người thắng được môi
27
27: Chúc mừng sinh nhật, bé con của anh.
28
28: Hôn phạt mười phút và vụ "bóc phốt bar đêm
29
29: Phạt xong rồi, còn dám cãi anh không?
30
30: Anh còn giấu em điều gì không?
31
31: Mưa không che được nước mắt
32
32: Anh muốn đi, còn em thì sao?
33
33: Cậu sai rồi… phạt cậu nằm gối tay tôi suốt tối.
34
34: Anh không cần giam em ở đâu cả. Vì anh ngồi ngay bên cạnh
35
35: Nếu anh muốn giữ em… thì phải học cách mở khóa
36
36: Tìm được rồi, bé con mà chạy nữa là anh hôn ngay giữa đường.
37
37: Thương đúng cách
38
38: Đến hẹn lại lên… ngủ chung lều thì nằm sát vô anh nè, bé con.
39
39: Ai cho anh gác chân lúc em ngủ hả!?
40
40: Ai nhìn em, anh cũng thấy. Ai lỡ thích em, anh cũng biết.
41
41: Cặp vé, hai người, một đoạn đường chung.
42
42: Anh với bé con, cất cánh
43
43: Phòng đôi, gối đơn
44
44: Lớp học không chỉ có hai người
45
45: Dỗ anh Quang Anh
46
46: Tạm biệt Singapore
47
47: Về nước, người đón là bạn… hay kẻ buôn chuyện?
48
48: Welcome Back Party & Chuyến bay mang tên Truth or Dare
49
49: Cay thì phải hôn!
50
50: Ngồi kế anh không dễ đâu nha!
51
51: Thư gửi bé con
52
52: Hôn trộm, đừng để giáo viên thấy
53
NGOẠI TRUYỆN: PuPu
54
53: Không yêu mà nói chuyện kiểu đó á?
55
54: Mẹ bận, con ăn trước
56
55: Nếu không còn giỏi, em còn lại gì?
57
56: Ngày tụi mình xin nghỉ học
58
57: Đi học lại, nhưng tay không buông
59
58: Em vẫn học giỏi, sao mẹ vẫn không hài lòng?
60
59: Vậy ra con là loại người đó à
61
60: Không phải mẹ làm em đau… Mà là em đã im lặng quá lâu
62
Chap 61: Em không cần anh chống đỡ… Chỉ cần anh đứng cạnh
63
62: Chiếc bàn học và hai cái đầu rối
64
63: Va chạm không làm vỡ, chỉ làm hiểu nhau hơn.
65
64: Con muốn sống như con, không phải như mẹ mong
66
65: Tặng là thương, không cần lý do
67
66: Đêm nay mình không cần giấu gì hết.
68
67: Một bức thư gửi chính mình năm lớp 12
69
68: Mình vẫn là tụi mình. Nhưng hơn. (END)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play