Giờ Toán nâng cao, tiếng phấn kêu cạch cạch trên bảng, ánh nắng xiên xiên đổ vào từ khung cửa sổ. Lớp học gần như nín thở vì đề bài vừa được cô Hoàng Anh giao… dài tới tận chân trời.
Hoàng Đức Duy
//Đức Duy chống cằm, lật qua trang thứ hai của đề rồi khẽ nhíu mày//Cô chơi tụi con thiệt tình…//cậu lẩm bẩm, nhưng tay đã bắt đầu viết dàn ý ra nháp//
Ngồi ngay bên cạnh, Quang Anh vẫn trông điềm tĩnh. Tay cậu lướt qua từng dòng đề, chiếc bút máy màu đen ghi đều từng dòng chữ rõ ràng như in.
Nhưng… cái bàn rung nhẹ nhẹ
Duy ngẩng mặt lên. Ban đầu cứ tưởng do mình ngồi xéo nên bàn cập kênh. Nhưng càng ngồi lâu, cậu càng chắc chắn: cái bàn rung là do người bên kia đang... rung chân.
Duy liếc. Quang Anh vẫn nghiêm túc viết, mặt lạnh hơn gió máy. Nhưng cái chân trái thì rõ ràng đang nhịp đều đều dưới gầm bàn.
Hoàng Đức Duy
Ủa//Duy chồm nhẹ qua, khẽ nói//học bá cũng biết rung chân hả?
Nguyễn Quang Anh
//Quang Anh hơi nghiêng đầu, mắt liếc sang, mày khẽ nhíu//Tôi không rung!
Duy nheo mắt, tay chỉ thẳng xuống dưới
Hoàng Đức Duy
Chứ cái chân đang nhảy tango dưới đó là của ai?
Quang Anh khựng lại đúng 2 giây, rồi... từ tốn gác chân lên chân kia.
Không thèm giải thích. Không nhìn Duy nữa.
Duy cười thầm. Vui gì đâu. Mới sáng sớm đã chọc được người ta rồi.
---
Chiều hôm đó, Duy đang nằm dài trên bàn học, chưa mở nổi đề số 7, thì điện thoại rung khẽ. Tin nhắn từ số lạ:
? ? ?
💬Câu 7 làm sao?
Duy chống cằm, bấm lại
Hoàng Đức Duy
💬Ai vậy trời~ hỏi bài mà không thèm chào hỏi? Không lịch sự gì hết á.
Một lát sau, điện thoại rung thêm lần nữa:
Nguyễn Quang Anh
💬Người ngồi kế. Không rung chân nữa rồi.
Duy bật cười thành tiếng, mém làm đổ cây bút.
Hoàng Đức Duy
💬 Ủa alo học bá?? Sao cậu lại là người mở lời trước vậy?? Trái đất ngừng quay chưa??
Hoàng Đức Duy
💬 Tui thấy cậu rung cái bàn trước nha, có muốn tui quay clip minh chứng không hả~
Nguyễn Quang Anh
💬 Đã nói là không rung nữa rồi. Ồn ào.
Duy cười to hơn, chẳng thèm đáp nữa. Cậu chụp tấm hình bài giải, gửi thẳng qua:
Hoàng Đức Duy
HÌNH ẢNH CHỈ MANG TÍNH CHẤT MINH HỌA 👌👌
Hoàng Đức Duy
💬 Giải vậy nè. Lần sau rung chân cứ báo tui biết, tui còn trêu thêm cho vui.
Ở phía bên kia, Quang Anh ngồi trước bàn học gỗ gọn gàng, nhìn dòng tin nhắn vừa đến. Tay cậu lướt lên bàn phím, định gõ:
Nguyễn Quang Anh
💬 Ổn ào thiệt. Nhưng… dễ thương
Nhưng... cuối cùng, cậu chỉ gõ lại một dòng ngắn gọn hơn:
Nguyễn Quang Anh
💬 Mai nhớ ngồi im.
Tin nhắn được gửi đi. Nhưng cái chân dưới bàn Quang Anh thì... vẫn rung nhẹ.
Comments
Lục Tử Di.
Hú hú hú khẹc khẹc
2025-06-15
0