[DuongHung] POV Nắng Hạ Còn Đông
Một Đời Một Kiếp
Căn phòng ấm cúng với nồi lẩu bò nóng hổi thơm lừng
Mấy món rau rừng ông tư mang từ đà lạt xuống được bài biện đẹp mắt đặt ở giữa bàn
Cả nhà quay quần ăn uống vui vẻ , ồn tư tuy là khách nhưng cũng rất thân thiết như người trong nhà nên không khí rất thoải mái
Ba mẹ Quang Hùng vừa ăn vừa hỏi về cuộc sống của ông về những năm qua
ông vui vẻ kể thật tình không e dè giấu giếm điều chi, bữa ăn xong xuôi , đột nhiên ông tư liếc qua chiếc vòng hơi lộ ra nơi cổ tay áo của Quang Hùng
Ông Tư
//chống cầm - nhìn cậu//hồi con còn nhỏ xíu chừng năm sáu tuổi á, có lần bị sốt mê mang mấy bữa không tỉnh
Ông Tư
Làm bà nội con phải lo lắng gọi cho ta xuống, con nhớ không?
Lê Quang Hùng
à, dạ con chỉ mơ thấy lúc đó có ai đó ngồi cạnh cầm tay mình
Lê Quang Hùng
Tay người đó rất lạnh giọng nói thì ấm áp dễ chịu lắm ông tư
Ba Hùng
Là ông tư đó chứ ai con
Ba Hùng
Nhờ có bác tư á mà con nhỏ mới tỉnh lại
Ba Hùng
Vợ chồng con nhớ mãi cái ơn đó
Ba Hùng
Bữa đó bác dặn kỹ lắm
Ba Hùng
Nói là phải để con đeo cái vòng này hoài không được tháo ra
Ba Hùng
Cũng mai là má con tin tưởng bác
Ông Tư
ờ chiếc vòng đó là vật giữ hồn, nó còn quý hơn vàng bạc châu ngọc nữa
Không khí thoáng chùng xuống một chút, Quang Hùng khẽ siết tay dưới bàn,cổ tay trái nóng rang như có ai nhìn xuyên qua lớp áo
Ba Hùng
Mà bác tư lần này xuống đây chơi là có chuyện gì đặt biệt không bác ?
Ông Tư
ờ cũng có mấy chuyện cần làm
Ông Tư
Với lại có người cũ gọi ta trong mộng , lòng thấy nôn nao nên mới đi một chuyến
Ông Tư
Có lẽ cũng tới lúc giúp cho cố nhân giải quyết một ân quán
Không ai nói gì thêm , khôn gian chỉ còn tiếng gió rít nhẹ ngoài cửa sổ
ở gốc nhà, tấm ảnh bà nội của Quang Hùng khẽ lung lay như ai đó vừa đi qua
Ba Hùng
Ừ, bác lại nằm mộng nữa hay sao ?
Ba Hùng
Bác vẫn còn hay thấy những chuyện kỳ lạ đó hả bác?
ông tư trầm không đáp lời ba Hùng mà nhìn thẳng vào mắt Quang Hùng, giọng trầm trầm cảnh báo
Ông Tư
Có những thứ không phải mộng chỉ là người đó không đủ tĩnh tâm để thấy thôi
Quang Hùng vô thức rụt tay lại, cậu cảm thấy một luồng hơi lạnh chạy dọc sống lưng
ở đâu đó trong đầu cậu chợt nghe có tiếng chuông gió khẽ ngân lên, nhưng nhà cậu làm gì có treo chuông gió đâu
Sau bữa cơm đãi khách quý có phần kỳ lạ , Quang Hùng thấy trong người mệt mỏi vô cùng
Phụ mẹ và chị người làm dọn dẹp xong xuôi
Cậu cũng lấy cớ làm luận để xin phép về phòng , cửa vừa chốt lại, đèn vừa tắt, Quang Hùng nằm lên giường đã lập tức thiếp đi ngay
Nhưng chỉ chốc lát sau, cậu đã mở choàng mắt tỉnh dậy
Khung cảnh bỗng nhiên đổi khác, không phải là căn phòng tiện nghi vốn có nữa mà Quang Hùng thấy mình đang đứng giữa một cánh đồng hoang vu, xung quanh là những ngọn cỏ cháy đỏ như máu
Không khí khô héo và cũng không có một âm thanh nào ngoại trừ tiếng bước chân của chính cậu vang vọng khắp nơi
Quang Hùng không biết chỗ này là đâu và vì sao mình lại có mặt ở đây
đột nhiên một bóng người xuất hiện trong tầm mắt của cậu , đó là một chàng trai tóc đen dài buông thả, trang phục giản dị nhưng mang đậm nét thời đại cũ
Anh ta đứng ở cánh đồng lặng im nhìn Quang Hùng , một cảm giác quen thuộc dâng lên khiến cho tim cậu đập rộn ràng loạn nhịp
Rồi như có gì đó trong đầu thôi thúc, cậu cất tiếng khẽ hỏi
Chàng trai không trả lời, chỉ đứng im ở đó, ánh mắt sâu thẳm và lạnh lùng
Quang Hùng bước về phía anh ta, nhưng chân như đeo tảng đá lớn , mỗi bước đi vô cùng khó khăn nặng nhọc
Nhưng rồi Quang Hùng nhận ra khoảng cách giữa họ dường như không bao giờ ngắn lại
Cậu có gắng nhích từng chút một nhưng vẫn cứ xa vời với người đối diện
Như thể một lực cản vô hình đang ngăn cản không cho họ lại gần với nhau
Quang Hùng càng cố gắng càng mệt mỏi, lòng ngực như bị đè nén, hít thở khó khăn
Lúc này chàng trai kia đột ngột quay lưng và bước vào trong bóng tối phía sau lưng, nhưng trước khi khuất dạng, anh ta để lại một chiếc vòng tay đang lơ lửng loé sáng trong không trung
Quang hùng vội vàng chạy tới bắt lấy, nhưng khi cậu với tay ra, chiếc vòng rơi xuống đất và vỡ vụn đi
Từng mãng nhỏ vươn vải tứ phía, để lại một vệt máu đỏ loan lỗ trên mặt đất
đột nhiên một tiếng cười khẽ quang lên từ phía sau, nhẹ nhàng thê thiết, làm cho tóc gáy của Quang Hùng dựng đứng lên
Cậu quay lại đảo mắt tìm kiếm chủ nhân của nó, nhưng chỉ thấy bóng tối dày đặc phủ trùm khắp nơi
Lúc này Quang Hùng nhận ra mình đang bị bao quanh bởi những bóng đen, những hình dáng mờ ảo và những đôi mắt đỏ rực không ngừng nhìn trầm trầm vào cậu
Chẳng biết từ đâu, một giọng nói trầm lạnh cất lên
???
Cuối cùng cũng tìm thấy em rồi
Quang Hùng không thể cử động, cảm giác như có một sợ dây vô hình trói chặt lấy cổ khiến cho cậu nghẹt thở
Mắt cậu nhòe đi và cậu không thể nhớ nổi đã hít phải thứ gì
Chỉ thấy đầu óc mụ mị đi và rồi cơ thể từ từ ngã xuống
Sáng hôm sau , Quang Hùng tỉnh dậy với cơ thể mệt mỏi và vết bầm tím nơi cổ vẫn còn nhức nhối
Cảm giác sợ hãi và những gì xảy ra trong giấc mơ đêm qua vẫn hiện diện, khiến cho cử chỉ và hành động cũng chở nên chậm chạp và mơ màng
Sao khi làm vệ sinh cá nhân xong, Quang Hùng bước xuống phòng ăn thì thấy ba mẹ đã ngồi ở đó cùng với ông tư
Bữa sáng vừa được dọn lên như thường lệ , nhưng cậu chẳng muốn ăn chút nào, cậu cứ cảm thấy một sự trống rỗng lạ kỳ đang dâng lên trong lòng
Ba Hùng
Bác tư có việc gấp phải đi miền tây một chuyến
Ba Hùng
ăn sáng xong á, tôi đưa bác tư ra bến xe luôn
Mẹ Hùng
à, sao bác không ở lại nhà con chơi ít bữa nữa ?
Mẹ Hùng
Mới vừa chiều qua sáng nay đi rồi
Ông Tư
Có chuyện gấp mà không đi không được đâu con
Quang Hùng ngước lên, ánh mắt vô thức nhìn về phía ông tư
Rồi cậu chợt nhớ tới ánh mắt hôm qua của ông khi nhìn cậu
Nó có điều gì đó rất lạ lùng, như thể ông đang che giấu một điều gì đó
ông tư mỉm cười với ba mẹ của cậu , sau một vài câu từ biệt, ông quay sang Quang Hùng, ánh mắt sâu thẳm đầy suy tư
Ông Tư
Quang Hùng à, trước khi đi ông có một thứ muốn tặng cho con
Giọng ông tư trầm ấm nhưng có gì đó chút nghiêm trọng
Quang Hùng nhìn lên với ánh mắt khó hiểu, ông tư lấy ra một lá bùa màu vàng được gấp ngay ngắn
Ông Tư
// đặt lá bùa vào tay cậu//cái này sẽ giúp con bảo vệ ân nhân , đặt biệt khi có những chuyện không thể lý giải được
Ông Tư
Con phải luôn giữ nó bên mình
Lê Quang Hùng
//nhìn lá bùa trong tay mình//
Cậu định hỏi ông thêm nhưng ông tư đã nhanh chóng đứng dậy, cúi đầu chào và quay đi
Ông Tư
Ta phải đi ngay bây giờ , sau này con sẽ hiểu thôi //quay lưng rời đi//
Lê Quang Hùng
//nhìn Theo bóng lưng ông rời đi//
Khi ông tư và ba cậu rời đi, cậu lại có cảm giác kỳ lạ còn vương vấn trong lòng mình
cậu biết ông tư che giấu một bí mật nào đó có liên quan tới mình
Lá bùa trong tay cậu cũng không giống bất kỳ lá bùa nào mà cậu từng thấy
Nó rực lên một ánh sáng mờ ảo dưới ánh mặt trời
Từ sau khi nhận lá bùa của ông tư, Quang Hùng bất đầu cảm thấy mọi thứ xung quanh mình thay đổi một cách chậm rãi nhưng rất đáng sợ
Không phải là những hiện tượng rõ ràng mà là những chi tiết nhỏ vụng vật nhưng khiến cho cậu lạnh sống lưng
Chẳng hạn như buổi tối khi đang ở trong phòng học bài , cậu nghe thấy tiếng gõ cửa nhẹ , ba tiếng rất khẽ, như thể có ai đó không muốn đánh thức cả nhà , chỉ muốn đến tìm một mình cậu
Hoặc là khi soi gương trong phòng thay đồ, cậu luôn thấy phía sao mình thấp thoáng bóng người của một người con trai
Tuy không thể nhìn rõ ngũ quan, nhưng có thể thấy được anh ta cao gầy, tóc để rất dài, mặc trên người áo sơ mi cũ loang lổ những vết máu
Comments