[Văn Chu] Thế Giới Dịu Dàng Của Enigma
Chapter 2
Ánh bình minh mỏng manh len lỏi qua cửa sổ, rọi xuống căn phòng nhỏ bừa bộn. Lưu Diệu Văn khẽ cựa người, cơn đau nhức nhối ở thái dương và cảm giác trống rỗng tột độ khiến hắn choàng tỉnh. Pheromone Vodka của hắn đã dịu đi đáng kể, nhưng vẫn còn vương vấn một chút hỗn loạn của trận hoan ái đêm qua, thoang thoang theo đó là pheromone đào chín, nó yếu ớt nhưng nó lại khiến hắn khó chịu
Hắn chậm rãi mở mắt, hắn chớp mắt để tầm nhìn được rõ hơn và mở mắt ra. Chiếc chăn lụa nhàu nát, quần áo vứt vương vãi dưới sàn. Và rồi…hắn thấy Chu Chí Hâm
Cậu Omega nhỏ đang cuộn tròn lại ở một góc giường, cậu qua lưng về phía hắn. Làn da trắng sữa lấp ló dưới tấm chăn mỏng, trên làn da trắng sữa là những dấu tay do hắn bóp lấy eo cậu, những dấu hôn, những vết cắn,…tất cả đều là bằng chứng rõ ràng cho cơn bản năng mù quáng chết tiệt của hắn
Pheromone Đào chín của Chu Chí Hâm giờ đây không còn ngọt ngào mê ngoặc như đêm qua nữa, mà nó phản phất một mùi vị của sự úa tàn, pha lẫn vào đó là sự sợ hãi và u uất. Nó khiến Lưu Diệu Văn cau mày khó chịu
Lưu Diệu Văn sửng sờ. Hắn nhìn chằm chằm vào tấm lưng trần gầy gò của Chu Chí Hâm. Ánh mắt nhìn vào gáy tuyến thể của cậu, hắn đã đánh dấu vĩnh viễn cậu, dấu vết của đánh dấu vĩnh viễn đỏ chót, dấu răng còn đó và vết máu đã đông lại. Dấu hiệu ấy được tạo ra bởi chính hắn, chính hắn đã tự tay tạo ra một cái gọng kìm trói chặt hai người lại với nhau
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Chu…Chu Chí Hâm???
Hắn thì thầm, giọng khàn đặc, đầy vẻ không thể tin được, pha lẫn trong đó là sự kinh tởm chính bản thân và một sự chán ghét khó tả hướng về người đang nằm đó
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Thật là cậu sao???
Cậu khẽ giật mình khi nghe giọng nói của hắn, cậu khẽ rùng mình rồi từ từ quay đầu lại. Đôi mắt của Omega sưng húp và đỏ hoe vì khóc nhiều, khóe mắt vẫn còn ngấn lệ và chất chứa nỗi kinh hoàng tột độ
Khi ánh mắt cậu chạm vào ánh mắt của Lưu Diệu Văn, cậu lập tức rúm người lại, như một con thú nhỏ bị dồn vào đường cùng
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Anh…anh tỉnh rồi sao???
Giọng của Chu Chí Hâm yếu ớt, run rẩy giường như là không nghe thấy. Cậu vội vàng kéo chăn lên cao hơn, che đi những giấu vết ái muội ở trên người đi
Thực tại tàn khốc ập tới, giáng một cái tát mạnh vào mặt của Lưu Diệu Văn. Hắn không chỉ đánh dấu một Omega, mà còn đánh dấu vĩnh viễn Omega đó. Mà Omega đó…là một Omega yếu đuối, nhút nhát, không những thế hắn chỉ biết sơ qua danh tính của Omega này, một Omega không hề có địa vị, không hề môn đăng với gia tộc họ Lưu
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Sao lại là cậu???
Lưu Diệu Văn bật thốt, không kìm được sự bàng hoàng và cả cơn giận dữ tột cùng. Hắn nghiến răng
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Cậu đã làm cái quái gì ở đây???
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Tại sao…tại sao cậu lại xuất hiện trong tầm mắt tôi khi tôi bị hạ thuốc chứ???
Chu Chí Hâm lắc đầu lia lịa, nước mắt lã chã rơi
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Tôi…tôi không biết
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Tôi chỉ…chỉ đi dạo trong vườn
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Sau đó anh…anh đột nhiên xuất hiện...và…
Giọng cậu nghẹn ngào, không thể nói hết câu. Nỗi tủi nhục và sợ hãi khiến cậu không thể thở nổi
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Tôi…tôi không cố ý
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Tôi cũng…cũng không muốn chuyện này xảy ra!!!
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Không cố ý???
Lưu Diệu Văn nhếch môi, giọng hắn lạnh lẽo pha chút khinh thường
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Cậu nghĩ tôi sẽ tin điều đó sao???
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Một Omega như cậu...lại có thể dễ dàng tiếp cận một Alpha đang phát tình mà không có ý đồ gì sao?
Hắn nhìn Chu Chí Hâm như nhìn một "vết nhơ", một sai lầm đáng xấu hổ. Cảm giác bị gài bẫy và sự nghiệp bị hủy hoại khiến hắn không thể kiềm chế sự tức giận
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Cậu không biết mình đã gây ra chuyện gì à???
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Kế hoạch của tôi và danh tiếng của gia tộc Lưu...tất cả đều vì cậu!!!
Chu Chí Hâm run lên bần bật, đôi mắt ướt đẫm nhìn hắn đầy bất lực
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Tôi…tôi thật sự không biết
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Tôi…tôi không hề muốn điều này…
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Tôi chỉ là một khách mời…tôi không dám…không dám có ý đồ gì với anh cả...
Hương đào chín của cậu giờ đây trở nên vô cùng yếu ớt, pha lẫn sự tuyệt vọng
Lưu Diệu Văn nhìn thấy sự sợ hãi tột cùng trong mắt Chu Chí Hâm, và sự yếu đuối đến đáng thương của cậu Omega càng khiến hắn cảm thấy khó chịu. Cậu quá yếu để có thể tự bảo vệ, quá tầm thường để xứng với một Enigma như hắn
Hắn đứng dậy, bước xuống giường. Cơ thể hắn căng cứng, mỗi cử động đều nhắc nhở hắn về những gì đã xảy ra đêm qua. Hân nhặt vội chiếc áo sơ mi của mình lên, mặc vào một cách thô bạo
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Dấu cắn đó...
Lưu Diệu Văn nói, giọng hắn lạnh như băng, không chút ấm áp. Hắn chỉ tay vào gáy Chu Chí Hâm
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Là dấu cắn vĩnh viễn
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Mà dấu cắn vĩnh viễn của Enigma…sẽ không xóa được
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Cậu hiểu điều tôi nói chứ???
Chu Chí Hâm gật đầu yếu ớt, nước mắt vẫn tuôn rơi
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Tôi...tôi hiểu
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Tôi sẽ không thể…không thể kết hôn với ai khác
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Cuộc đời tôi…coi như chấm dứt rồi…
Giọng cậu nhỏ dần, chứa đầy sự mất mát và tuyệt vọng
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Đúng...
Lưu Diệu Văn lạnh lùng lên tiếng xác nhận
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Cuộc đời cậu sẽ không còn như trước
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Và cuộc đời tôi cũng vậy
Hắn quay lại, ánh mắt đầy gai góc nhìn thẳng vào Chu Chí Hâm
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Gia tộc Lưu sẽ không bao giờ chấp nhận một Omega không có gia thế như cậu trở thành phu nhân của tôi
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Cậu nghĩ tôi có thể để một 'vết nhơ' như vậy hủy hoại tất cả sao???
Chu Chí Hâm ngẩn đầu lên, đôi mắt mở to
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Vậy thì…anh…anh sẽ bỏ rơi tôi sao???
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Tôi sẽ…sẽ bị gia đình anh ruồng bỏ sao???
Nỗi sợ hãi tột cùng hiện rõ trong đôi mắt cậu. Lưu Diệu Văn hít một hơi sâu, kìm nén cơn giận dữ
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Không
Hắn nói, giọng hắn vẫn còn sự bực bội nhưng đã pha chút bất lực
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Là một Enigma
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Tôi sẽ không phủi bỏ trách nhiệm của mình
Bản năng và danh dự của một Enigma không cho phép hắn làm điều đó, dù hắn không hề muốn
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Mối ràng buộc đã được thiết lập
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Tôi sẽ bảo vệ cậu
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Nhưng...nhưng chỉ trên danh nghĩa mà thôi
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Cậu phải hiểu rõ vị trí của mình
Hắn bước về phía cửa sổ, nhìn ra ngoài
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Sẽ có rất nhiều rắc rối
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Cậu sẽ phải đối mặt với những lời chỉ trích
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Những ánh mắt khinh miệt từ giới thượng lưu
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Và tôi sẽ không giúp cậu giải thích cho bất cứ ai về việc cậu đã làm thế nào mà lại tiếp cận được tôi đêm qua
Giọng hắn đầy sự lạnh lùng và trách cứ
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Sẽ có một khế ước...cậu sẽ sống trong biệt thự này, dưới sự bảo hộ của tôi
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Nhưng mọi thứ…mọi thứ sẽ theo quy tắc của tôi
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Cậu không có quyền lựa chọn
Ánh nắng ban mai đã lên cao, nhưng nó không thể xua đi cái bóng tối nặng nề bao trùm căn phòng và số phận của hai con người bị ràng buộc bởi một đêm định mệnh. Hương Vodka mạnh mẽ, đầy sự lạnh lùng và chán ghét từ Lưu Diệu Văn, và hương đào chín yếu ớt, mang theo sự sợ hãi và bất lực của Chu Chí Hâm, giờ đây đã hòa quyện vĩnh viễn, tạo nên một sự kết nối nghiệt ngã không hề mong muốn
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Hiiii các bạn đọc
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Lại là mình đây
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Chap mới lại lên và một cuộc đời bão tố của Chu Chí Hâm chính thức bắt đầu
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Nếu các bạn đọc thấy hay thì hãy like và bình luận thật nhiệt tình nha
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Cảm ơn mọi người rất nhiều
Comments
xin
có thật là tầm thường để xứng ko🫢
2025-06-24
0
XinXin🧀
truyện hay lắm tg ơi🥰
2025-06-23
0