Chapter 5

—Chap 5—
Những ngày tháng sau khi ký kết khế ước danh nghĩa trôi qua trong sự im lặng đến rợn người đối với Chu Chí Hâm
Cậu sống trong biệt thự Lưu như một hồn ma, một cái bóng không tiếng động, bị giam cầm trong khu phía Tây u ám
Phòng của cậu, dù rộng lớn và đầy đủ tiện nghi, nhưng lại giống như một nhà giam hạng sang
Ánh sáng mặt trời hiếm khi xuyên qua những tấm rèm dày, và không khí luôn mang một mùi ẩm mốc, cũ kỹ
Chu Chí Hâm dành phần lớn thời gian một mình
Cậu đọc sách, vẽ vời, và đôi khi, chỉ đơn giản là ngồi nhìn ra khu vườn hoang vắng qua khung cửa sổ
Đó là một khu vườn bị bỏ hoang, với những cây cối mọc dại và đài phun nước đã khô cạn, phản chiếu chính cuộc đời cậu lúc này: tàn tạ và không còn sức sống
Hương đào chín của cậu, vốn đã yếu ớt, giờ đây gần như biến mất hoàn toàn, nhường chỗ cho sự tê liệt của cảm xúc và sự chấp nhận định mệnh
Cậu đã từ bỏ mọi hy vọng, mọi mong muốn
Những người hầu trong khu vực phía Tây đối xử với cậu một cách lịch sự nhưng xa cách
Họ chỉ thực hiện nhiệm vụ của mình một cách máy móc: mang bữa ăn, dọn dẹp phòng, và đảm bảo cậu có mọi thứ cần thiết
Không một lời hỏi han, không một nụ cười ấm áp
Họ biết rõ thân phận của cậu - một Omega bị đánh dấu không mong muốn, một gánh nặng của gia tộc Lưu
Sự lạnh nhạt của họ chỉ càng củng cố thêm cảm giác bị cô lập của Chí Hâm
Cậu cảm thấy mình không thuộc về nơi này, không thuộc về bất cứ ai
Trong những bữa ăn, Chí Hâm luôn ăn một mình trong phòng
Các món ăn được bày biện tinh tế, nhưng cậu chẳng cảm thấy ngon miệng
Mỗi thìa thức ăn đưa vào miệng đều nặng trĩu sự cô đơn
Cậu thường chỉ ăn một chút rồi bỏ dở, cảm thấy như mình đang mất dần đi sức sống
Cơ thể cậu gầy đi, và đôi mắt cậu luôn mang một vẻ u buồn, trống rỗng
Lưu Diệu Văn gần như không xuất hiện trước mặt Chu Chí Hâm
Hắn vẫn bận rộn với công việc kinh doanh của gia tộc, với những cuộc họp, những bữa tiệc xã giao
Hắn duy trì một cuộc sống hoàn hảo, không một chút gợn sóng nào từ sự kiện đêm đó
Tuy nhiên, sự liên kết bản năng giữa một Enigma và Omega bị đánh dấu là không thể chối bỏ
Mặc dù hắn cố gắng phớt lờ, nhưng mỗi khi Chu Chí Hâm cảm thấy buồn bã, sợ hãi hay đơn giản là quá cô đơn, Lưu Diệu Văn đều cảm nhận được một sự bứt rứt, khó chịu mơ hồ
Đó không phải là sự đồng cảm, mà là một cảm giác bực bội vì bị ảnh hưởng
Hắn ghét cái cảm giác này, ghét việc cuộc sống của mình bị liên kết với một người mà hắn cho là "vết nhơ"
Hắn biết rằng Chu Chí Hâm đang sống trong khu phía Tây, nhưng hắn chưa bao giờ chủ động hỏi về cậu
Hắn để mặc Quản gia Vương sắp xếp mọi thứ
Trong tâm trí hắn, Chu Chí Hâm chỉ là một gánh nặng cần được giải quyết, một phần trong trách nhiệm mà hắn buộc phải gánh vác vì danh dự gia tộc
Hắn tin rằng sự xa cách là cách tốt nhất để cả hai không bị ảnh hưởng quá nhiều bởi mối liên kết này
Thế nhưng, đôi khi, vào những đêm khuya tĩnh lặng, khi mọi thứ chìm vào giấc ngủ, Lưu Diệu Văn lại cảm nhận được một luồng hương đào yếu ớt, pha lẫn chút bi ai, len lỏi vào phòng hắn
Nó nhẹ nhàng đến mức nếu không tập trung, hắn sẽ không nhận ra
Đó là lúc Chu Chí Hâm đang chìm vào những cơn ác mộng, hay đơn giản là đang đấu tranh với sự cô đơn đến cùng cực
Những lúc như vậy, vết đánh dấu trên gáy Lưu Diệu Văn sẽ nhức nhối nhẹ, như một lời nhắc nhở không mong muốn về sự hiện diện của Chu Chí Hâm
Hắn sẽ cau mày, cố gắng xua đi cảm giác đó, vùi mình vào công việc hoặc tìm cách phân tán bản thân
Một chiều nọ, khi Lưu Diệu Văn đang đi qua hành lang chính của biệt thự, hắn vô tình nghe thấy tiếng Lão phu nhân Lưu và mẹ hắn đang nói chuyện trong phòng khách
Lạc Hồng Liên
Lạc Hồng Liên
Cái thằng nhóc Omega đó
Lạc Hồng Liên
Lạc Hồng Liên
Nó sống thế nào rồi???
Lão Phu Nhân hỏi, giọng đầy vẻ dò xét
Trần Hồng Hạnh
Trần Hồng Hạnh
Nó vẫn ở khu biệt thự phía Tây thưa mẹ
Trần Hồng Hạnh
Trần Hồng Hạnh
Quản gia Vương nói nó không gây rắc rối gì
Trần Hồng Hạnh
Trần Hồng Hạnh
Suốt ngày chỉ ở trong phòng
Lạc Hồng Liên
Lạc Hồng Liên
Tốt
Lạc Hồng Liên
Lạc Hồng Liên
"Gật gù"
Lạc Hồng Liên
Lạc Hồng Liên
Không nên để nó bén mảng đến các khu vực khác
Lạc Hồng Liên
Lạc Hồng Liên
Chúng ta cần giữ cho danh tiếng gia tộc không bị ảnh hưởng
Lạc Hồng Liên
Lạc Hồng Liên
Nhất là sau khi tiểu thư Cố đã hủy bỏ hôn ước
Trần Hồng Hạnh
Trần Hồng Hạnh
Nhưng con sợ Văn nhi thằng bé...
Trần Hồng Hạnh
Trần Hồng Hạnh
"Ngập ngừng"
Trần Hồng Hạnh
Trần Hồng Hạnh
Dù sao thì cũng đã đánh dấu rồi
Trần Hồng Hạnh
Trần Hồng Hạnh
Lỡ đâu bản năng Enigma của thằng bé...
Lạc Hồng Liên
Lạc Hồng Liên
Bản năng thì sao???
Lão Phu Nhân cắt lời, giọng bà sắc lạnh
Lạc Hồng Liên
Lạc Hồng Liên
Diệu Văn là một Enigma ưu tú
Lạc Hồng Liên
Lạc Hồng Liên
Nó biết đâu là lợi ích của gia tộc
Lạc Hồng Liên
Lạc Hồng Liên
Cái khế ước kia chỉ là danh nghĩa để giữ thể diện thôi
Lạc Hồng Liên
Lạc Hồng Liên
Tuyệt đối không được để có con với Omega đó
Lạc Hồng Liên
Lạc Hồng Liên
Huyết thống Lưu gia không thể bị pha tạp
Lưu Diệu Văn đứng lại, lắng nghe
Mặc dù những lời này không mới, nhưng chúng vẫn khiến hắn cảm thấy khó chịu
Hắn biết gia đình mình đúng
Hắn cũng không muốn có con với Chu Chí Hâm
Nhưng sự khắc nghiệt trong giọng điệu của Lão phu nhân vẫn khiến hắn phải suy nghĩ
Hắn cảm thấy một sự mâu thuẫn âm ỉ trong lòng
Hắn là một Enigma, và bản năng của hắn là bảo vệ Omega của mình
Nhưng lý trí của hắn lại đang cố gắng phủ nhận tất cả những điều đó
Hắn bước đi, bỏ lại sau lưng cuộc trò chuyện
Hắn không muốn suy nghĩ nhiều về Chu Chí Hâm
Đối với hắn, cậu vẫn là một vấn đề cần được giải quyết, một trở ngại trong con đường sự nghiệp và danh tiếng
Hắn tin rằng thời gian sẽ làm mờ đi tất cả, và mối liên kết này cuối cùng cũng sẽ biến mất
Trong khi đó, Chu Chí Hâm vẫn tiếp tục cuộc sống cô đơn của mình
Cậu dần quen với sự im lặng, quen với việc không ai nói chuyện với mình
Cậu học cách tự làm mọi thứ, từ việc giặt giũ những bộ quần áo đơn giản cho đến việc tự pha trà cho mình
Cậu cảm thấy mình ngày càng yếu đuối, nhưng đồng thời cũng chai sạn hơn
Nỗi đau vẫn ở đó, nhưng nó không còn dữ dội như ban đầu
Nó đã biến thành một sự tê dại, một phần không thể thiếu trong cuộc sống của cậu
Đôi khi, cậu nhớ về cuộc sống trước đây của mình - một cuộc sống tự do, tuy không giàu có nhưng có bạn bè, có những ước mơ
Giờ đây, tất cả đã tan biến
Cậu đã trở thành một tù nhân trong chính ngôi nhà này, bị giam giữ bởi một khế ước danh nghĩa và một mối ràng buộc bản năng không mong muốn
Chí Hâm tự hỏi, liệu cậu có thể sống như thế này mãi không???
Liệu có bao giờ có một tia sáng nào đó trong cuộc đời tăm tối của mình không???
Câu trả lời dường như luôn là không
Cuộc sống của cậu đã được định đoạt, bị trói buộc vào số phận của Lưu Diệu Văn, một Enigma không hề muốn cậu
Pheromone hương đào chín của cậu, thay vì tỏa ra sự ngọt ngào của hạnh phúc, giờ đây chỉ là một biểu tượng của sự u sầu và cam chịu
Những lúc cô đơn đến cùng cực, Chu Chí Hâm sẽ ngồi bên cửa sổ, nhìn ra màn đêm tĩnh mịch
Cậu không khóc nữa
Nước mắt đã cạn khô từ lâu
Thay vào đó là một sự trống rỗng, một cảm giác vô định
Cậu nhớ về những giấc mơ của mình: trở thành một họa sĩ, được tự do đi khắp nơi, vẽ những gì mình yêu thích
Giờ đây, chỉ còn những nét vẽ buồn bã trên những mảnh giấy vụn, giống như những mảnh vỡ của tâm hồn cậu
Thỉnh thoảng, cậu lại sờ lên vết đánh dấu ở gáy
Đó là một vết sẹo vô hình, nhưng lại là bằng chứng sống động nhất cho số phận nghiệt ngã của cậu
Nó vừa là sợi dây liên kết cậu với Lưu Diệu Văn, vừa là xiềng xích trói buộc cậu vào một cuộc đời không lối thoát
Cậu cảm thấy mình như một con chim bị bẻ gãy cánh, bị nhốt trong lồng, dù lồng có đẹp đến mấy thì vẫn là lồng
Cậu biết rằng mình không thể chạy trốn
Gia tộc Lưu quá quyền lực, và bản thân cậu cũng không còn nơi nào để đi
Gia đình cậu, sau khi nghe tin về "khế ước" này, đã gần như từ bỏ cậu
Họ không dám đối đầu với gia tộc Lưu, và họ cũng không muốn chấp nhận một Omega "bị đánh dấu nhầm" như một thành viên chính thức
Chu Chí Hâm hiểu, nhưng điều đó không làm nỗi đau vơi đi
Cậu đã mất tất cả
Nhiều đêm, Chu Chí Hâm nằm thao thức, lắng nghe tiếng gió rít qua khe cửa, hay tiếng lá cây xào xạc trong khu vườn hoang
Những âm thanh đó càng làm tăng thêm sự cô đơn, khiến cậu cảm thấy mình nhỏ bé và vô vọng
Cậu tự hỏi, liệu có ai trên đời này thực sự quan tâm đến cậu không???
Hay cậu chỉ là một hạt cát nhỏ bé, bị cuốn trôi theo dòng chảy của số phận mà không thể chống cự???
Cuộc đời cậu, từ giờ, sẽ chỉ là những ngày tháng lặng lẽ trôi qua trong căn biệt thự rộng lớn và lạnh lẽo này, như một bản án chung thân không có ngày kết thúc
—End Chap 5—
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Hiiii các bạn đọc
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Lại là mình đây
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Hihihi
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Bé Chu trong tập này đã khổ rồi thêm con Sói Enigma kia vô tâm nữa
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Ta nói ấy ha
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Bé nó còn khổ dài lắm nha~
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Nếu các bạn đọc thấy hay thì hãy like và ủng hộ thật nhiệt tình nha
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Cảm ơn các bạn rất nhiều
Hot

Comments

xin

xin

khôm chịu đôuuuuuuu😭😭😭 xót Chu lắm

2025-07-02

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play