[Văn Chu] Thế Giới Dịu Dàng Của Enigma
Chapter 1
Không khí trong biệt thự gia tộc họ Lưu, đêm nay đặc quánh mùi Alpha của những đàn ông quyền lực và chút pheromone thanh lịch từ các Omega quý tộc. Đây là buổi tiệc thường niên của giới thượng lưu, nơi các mối quan hệ được củng cố và những liên minh mới được hình thành
Lưu Diệu Văn, người thừa kế sáng giá của gia tộc họ Lưu, đứng giữa sảnh tiệc lớn với vẻ ngoài điềm tĩnh nhưng ẩn chứa sự lạnh lùng thường thấy. Pheromone rượu Vodka của hắn lan tỏa, mạnh mẽ và sắc bén, khẳng định vị thế Enigma ưu tú của mình
Diệu Văn lướt qua đám đông, cảm thấy vô cùng mệt mỏi với những nụ cười “giả tạo” xã giao và những ánh mắt soi mói, chằm chằm của mấy cô tiểu thư Omega. Hắn biết rõ mục đích của buổi tiệc này đối với mình: tìm một tiểu thư Omega môn đăng hộ đối với hắn để kết hôn, tiếp nối huyết thống “thuần khiết” của gia tộc họ Lưu
Trong một góc khuất, sát bên khu vực nhỏ, Chu Chí Hâm đang cố gắng làm mình trở nên vô hình. Cậu là con trai của một gia đình không giàu có nhưng lại có một thứ ít có Omega nhà giàu nào có được…đó chính là cậu là Omega Trội. Tuy nói nhà không giàu nhưng trong nhà có một Omega là Trội thì rất nên chú ý tới và cẩn trọng. Mà ít có ai biết cậu là Omega Trội vì cậu che giấu Pheromone của mình rất tốt
Mẹ cậu là bạn thân của quản gia Vương, ông ấy đã mời hai mẹ con đến dự tiệc nhưng vì mẹ cậu bận việc nên cậu phải để cậu một mình ở đây với những người lạ mặt không quen biết. Hương đào chín mọng của cậu, vốn ngọt ngào và ấm áp, giờ đây co lại, e dè trước hàng trăm pheromone xa lạ đang hòa trộn
Cậu luôn né tránh những nơi đông người, đặc biệt là những nơi có quá nhiều Alpha. Cậu chỉ mong có thể trốn về phòng mình, đó là một khu nhà bình thường dành cho những người giúp việc ở đó, tận hưởng sự yên bình mà cậu cho là tốt nhất, là nơi mà có thể cho là “an toàn đối với những thứ xung quanh”
Đột nhiên, một tiếng đổ vỡ vang lên từ phía sảnh chính, kèm theo tiếng la hoảng hốt của một vài Omega. Diệu Văn nhíu mày, anh vừa định đi xem xét tình hình thì một cảm giác nóng rực bất ngờ ập tới, thiêu đốt mọi giác quan. Hắn nhíu mày, cố gắng kiềm chế bản thân. Pheromone của hắn bắt đầu trở nên mất kiểm soát, hương Vodka trở nên nồng gắt một cách đáng sợ, áp chế mọi mùi hương khác
Hắn biết mình đã bị hạ thuốc, hơn nữa không phải thuốc bình thường, là thuốc cưỡng chế phát tình của Enigma, một loại kích thích pheromone cực mạnh. Cơn phát tình đột ngột ập tới, nó dữ dội và khiến hắn không thể chống cự được
Bản năng của một Enigma bắt đầu trồi dậy, nó chiếm hữu gào thét trong huyết quản của hắn. Ngay bây giờ, Lưu Diệu Văn cần một Omega, ngay bây giờ
Hắn loạng choạng rời khỏi đám đông, mặc kệ các tiểu thư Omega đang cố tình đi tới muốn tiếp cận hắn thì bị hất sang một bên. Tiểu thư nhà họ Cố-Cố Nguyệt Linh một Omega thường đi tới
Cố Nguyệt Linh
Anh Diệu Văn
Cố Nguyệt Linh
Để em dìu anh lên phòng nhé
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Không cần ❄️
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Tránh xa tôi ra ❄️
Cố Nguyệt Linh
Nhưng mà...
Ả ta chưa nói hết câu thì hắn quát lên:
Lưu Diệu Văn (Enigma)
CÚT 💢💢💢
Hắn mặc kệ ả ta rồi loạng choạng rời khỏi đám đông, tìm kiếm một nơi vắng vẻ hơn. Mọi giác qua của hắn đều bị chi phối bởi cơn phát tình. Giữa lúc bản năng đang dẫn lối, một làn hương đào chín dịu ngọt, thuần khiết như suối mát lạnh, lọt vào khứu giác đang hỗn loạn của hắn. Nó như là một mồi lửa, châm ngòi cho cơn bão bên trong Lưu Diệu Văn
Chu Chí Hám bên này thì giật mình khi cảm nhạn được một luồng pheromone Alpha cực kỳ mạnh mẽ đang áp tới gần. Cậu ngẩn đầu lên thì thấy Lưu Diệu Văn đang tiến về phía mình, đôi mắt của hắn đỏ ngầu, hơi thở dồn dập. Pheromone của một Enigma khi bị phát tình nồng đến mức cậu cảm thấy choáng váng
Với bản năng của Omega, Chu Chí Hâm thật sự rất muốn chạy trốn nhưng cơ thể cậu gần như cứng đờ mà đứng im mà đứng im tại chỗ
Hương đào chín ngọt ngào của cậu run rẩy bộc lộ, cậu cố gắng xoa dịu nhưng lại khiến Enigma ở ngay trước mặt càng bị kích thích hơn
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Omega...
Âm thanh trầm khàn, khẩn cầu bậc ra từ cổ họng Lưu Diệu Văn
Hắn không kịp nghĩ ngợi, không còn chút lý trí. Lưu Diệu Văn vồ lấy Chu Chí Hâm, đẩy cậu vào một góc khuất gần nhất. Bản năng chiếm hữu hoàn toàn kiểm soát anh. Hương Vodka mạnh mẽ bao trùm lấy Chu Chí Hâm, đánh dấu lãnh thổ
Chu Chí Hâm hoảng sợ tột độ, đôi mắt cậu ngấn lệ khi Lưu Diệu Văn cúi xuống, cắn mạnh vào tuyến thể Omega của cậu ở gáy. Cơn đau sắc nhọn nhưng lại nhanh chóng bị thay thế bởi một cảm giác nóng bỏng, một sự kết nối bản năng không thể chối từ. Đây là một dấu hiệu vĩnh viễn
Trong cơn mê loạn, Lưu Diệu Văn không ngừng hít lấy mùi đào chín ngọt ngào đang lan tỏa khắp cơ thể Chu Chí Hâm, như một người sắp chết đuối vớ được phao cứu sinh. Hắn bế bổng cậu lên, không chút chần chừ, lao về phía cầu thang dẫn lên các phòng nghỉ. Tiếng bước chân dồn dập của hắn vang vọng trong hành lang vắng vẻ
Chu Chí Hâm hoàn toàn choáng váng, cơ thể mềm nhũn trong vòng tay của Lưu Diệu Văn. Cậu chỉ cảm nhận được hương Vodka dữ dội của anh đang bao trùm, kích thích pheromone đào chín của mình không ngừng tiết ra
Bản năng Omega mách bảo cậu phải phục tùng, nhưng lý trí lại gào thét trong vô vọng
Hắn không mất nhiều thời gian để tìm một căn phòng trống. Hắn mở cửa, đẩy cậu vào trong và khóa trái. Ánh trăng từ cửa sổ rọi vào, soi rõ vẻ mặt căng thẳng của Lưu Diệu Văn và đôi mắt hoảng sợ của Chu Chí Hâm
Hương Vodka của Diệu Văn lúc này trở nên nồng nặc hơn bao giờ hết, ám chỉ sự chiếm hữu tuyệt đối. Hắn không còn là Lưu Diệu Văn lạnh lùng thường ngày, mà là một Enigma hoàn toàn bị bản năng khống chế. Hắn tiến đến bên giường, đặt Chu Chí Hâm xuống một cách vội vã
Chu Chí Hâm run rẩy cuộn tròn lại, hương đào chín của cậu phảng phất vẻ lo lắng, nhưng cũng không thể ngừng tiết ra, kích thích sự thèm khát của Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn (Enigma)
Đào chín...
Diệu Văn lẩm bẩm, giọng khàn đặc. Anh cúi xuống, vùi mặt vào hõm cổ Chí Hâm, tham lam hít lấy mùi hương ngọt ngào đang trấn an cơn khát cháy bỏng trong anh. Bàn tay anh nắm chặt lấy thắt lưng mảnh khảnh của Chí Hâm, kéo cậu lại gần hơn
Cơn nóng rực trong Lưu Diệu Văn không ngừng thiêu đốt. Hắn không thể kiềm chế được bản năng của mình
Đôi mắt Lưu Diệu Văn quét qua gương mặt Chu Chí Hâm, dừng lại ở đôi môi mềm mại, hơi hé mở. Hắn cúi xuống, chiếm lấy chúng bằng một nụ hôn thô bạo, đầy bản năng và sự khát khao.Chu Chí Hâm khẽ rên lên, cơ thể run rẩy chống cự
Nụ hôn của Lưu Diệu Văn không chút dịu dàng, chỉ là sự xâm chiếm thuần túy của một Enigma đang trong cơn phát tình. Hắn cắn nhẹ, day day môi cậu, ép cậu phải mở ra để hắn có thể luồn lưỡi vào, khám phá khoang miệng ngọt ngào của Omega
Hương Vodka nồng nặc của Lưu Diệu Văn tràn ngập không gian, hòa quyện với hương đào chín đang tiết ra mạnh mẽ từ Chu Chí Hâm. Cơn kích thích từ pheromone khiến Lưu Diệu Văn càng thêm điên dại. Hắn trượt tay xuống, thô bạo xé toạc lớp vải mỏng manh trên người Chu Chí Hâm, muốn cảm nhận trực tiếp làn da ấm nóng của cậu
Cậu tuyệt vọng vặn vẹo, cố gắng thoát khỏi vòng tay Enigma đang chiếm hữu. Nước mắt lã chã rơi trên gò má. Nhưng sức lực của cậu, một Omega nhỏ bé, hoàn toàn không thể chống lại bản năng nguyên thủy của một Enigma đang trong cơn phát tình. Mỗi cử động của cậu chỉ càng khiến pheromone đào chín tiết ra nhiều hơn, như lời mời gọi bản năng đối với Lưu Diệu Văn
Chu Chí Hâm (Omega Trội)
Thiếu gia…không được…ư…tôi…xin anh…
Nhưng hắn bỏ ngoài tai những lời đó. Hắn dường như phớt lờ nhận ra sự phản kháng yếu ớt của cậu. Hắn chỉ biết rằng mình đang cần Omega này, cần hương đào chín này hơn bao giờ hết
Hắn di chuyển xuống cần cổ cậu, rồi xuống xương quai xanh, để lại những dấu hôn nóng bỏng và những vết cắn nhẹ. Mỗi vết cắn, mỗi dấu ấn đều khẳng định sự chiếm hữu của hắn. Hương Vodka của hắn như một màn sương dày đặc, bao phủ lấy cậu, khiến cậu không còn cảm nhận được gì ngoài sự tồn tại của Enigma này
Hắn luồn tay xuống thắt lưng cậu, cảm nhận sự mềm mại và ấm áp của làn da. Bàn tay hắn di chuyển nhanh chóng, lướt trên từng đường cong cơ thể Omega. Lưu Diệu Văn thô bạo cởi bỏ nốt những mảnh vải còn sót lại trên người Chu Chí Hâm, để lộ toàn bộ thân thể mảnh mai của cậu dưới ánh trăng. Hắn ngắm nhìn cậu với đôi mắt đỏ ngầu, ánh nhìn đầy dục vọng và bản năng
Chu Chí Hâm nhắm chặt mắt, nước mắt tuôn như mưa. Cậu cảm thấy nhục nhã và bất lực. Hương đào chín của cậu bốc lên nồng nặc, nhưng giờ đây nó không còn sự ngọt ngào ấm áp nữa, mà pha lẫn sự tuyệt vọng và sợ hãi
Lưu Diệu Văn không chần chừ thêm. Hắn không quan tâm đến những giọt nước mắt của Chu Chí Hâm, chỉ biết rằng cơ thể mình đang gào thét đòi hỏi. Hắn áp sát vào cậu, cảm nhận sự mềm mại và ấm áp của Omega đang nằm dưới thân mình
Đêm đó, dưới ánh trăng mờ ảo, hương Vodka và hương đào chín hòa quyện trong một sự giao thoa bản năng dữ dội. Đó là một sự kết nối không hề mong muốn, một sự chiếm hữu cưỡng ép, và cũng là khởi đầu cho một khế ước định mệnh mà cả hai không ai lường trước được. Tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ nghẹn ngào, và mùi pheromone cuồng loạn tràn ngập căn phòng
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Hiii các bạn
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Đu Văn Chu bấy lâu mà bây giờ mới chịu viết fic về hai người này
Thiên Hồ Huyễn Nữ ♋
Nếu các bạn đọc thấy hay thì hãy like và ủng hộ thật nhiệt tình vào nha
Comments