An Kiều¹

𓆜 𓆝 𓆞 𓆟
__Đêm tối__
Một bóng người lướt qua hệ thống an ninh hiện đại bậc nhất Đông Nam Á, nhẹ nhàng như con mèo hoang đang săn mồi
Đôi mắt to tròn ẩn sau lớp mặt nạ đen, sáng lên khi phát hiện mục tiêu – viên kim cương đỏ huyền thoại – đang nằm kiêu hãnh trong lồng kính giữa đại sảnh của biệt phủ Đặng Gia
Nguyễn Thanh Pháp, biệt danh Pháp Kiều, là siêu trộm không ai sánh kịp, từng đột nhập vào các tổ chức đen khét tiếng mà chưa bao giờ để lại dấu vết. Nhưng lần này...
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
💭Chà, cuối cùng cũng tới lượt ông trùm Đặng Thành An. Đẹp trai, giàu có, quyền lực… quá ngon để lấy cả kim cương lẫn người đàn ông về tay
Cậu thầm nghĩ, môi cong cong, tay lách nhẹ qua hệ thống cảm biến hồng ngoại
»Cạch«
Lồng kính bật mở. Cậu khẽ thở ra, cười thầm chiến thắng trong lòng. Nhưng chưa kịp rút lui…
Người Bí Ẩn
Người Bí Ẩn
???: Vẫn thích chơi mấy trò lén lút nhỉ, Pháp Kiều?
Một giọng nam trầm khàn, lạnh hơn cả đêm sương vang lên sau lưng. Cậu giật mình quay phắt lại
Trên ghế bành bọc da, Đặng Thành An ngồi khoanh tay, bộ đồ vest đen tôn lên thân hình 'cao lớn' và quyền uy như vua của thế giới ngầm. Đôi mắt hắn nhìn cậu như đang cân đo từng phần da thịt
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
A… Anh… Anh biết tôi sẽ đến?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Em là của tôi mà sao lại không biết cho được và từ khi nào mà em nhắm vào viên đá này rồi?
Cậu bật chế độ “ngây thơ giả tạ”, môi run run
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Em… em không biết đây là nhà của ngài... Em xin lỗi… tha cho em được không? Em còn nhỏ, em còn muốn sống…
Thành An đứng dậy, bước từng bước chậm rãi về phía cậu
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Biết không? Mấy đứa trộm chui vào nhà tôi, thường thì… tôi ném cho hổ ăn..
Pháp Kiều tái mặt, lập tức quỳ sụp xuống, ôm lấy chân hắn
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Đừng!
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Anh ơi đừng!
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Em… em có thể làm bất cứ điều gì!
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Đừng cho hổ ăn thịt em! Em không ngon đâu! Chắc chắn là khó nhai!
Thành An bật cười khẽ
Trong giây lát, vẻ máu lạnh biến mất, thay vào đó là ánh mắt hứng thú hiếm thấy. Hắn cúi xuống, bế cậu lên như công chúa, nhẹ nhàng hôn lên má cậu một cái
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Còn ngon hơn cả viên kim cương.
Pháp Kiều chết lặng trong tay hắn
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
💭Mình diễn đạt vậy sao? Sao ảnh… bế mình thiệt vậy trời?!
Thành An bế cậu lên tầng, ném nhẹ nhàng lên chiếc giường to phủ ga đen nhung
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ngủ ở đây!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nếu sáng mai tỉnh dậy mà em dám biến mất... anh sẽ tìm em bằng mọi giá, rồi xé xác em thành trăm mảnh!
Pháp Kiều nuốt nước bọt
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
💭Ủa rồi ai mới là nạn nhân ở đây vậy? Sao tim mình đập nhanh vậy nè…
Hắn nằm xuống bên cạnh cậu, choàng tay qua eo và nhắm mắt ngủ như chẳng có gì nghiêm trọng vừa xảy ra
Còn Pháp Kiều, siêu trộm huyền thoại?
Bắt đầu một kế hoạch điên rồ hơn cả: Quyến rũ ông trùm mafia!!!
...
Đã một tháng trôi qua kể từ cái đêm định mệnh đó. Kể từ khi siêu trộm Nguyễn Thanh Pháp – Pháp Kiều – từ kẻ đột nhập biến thành ‹ vật nuôi cao cấp › trong biệt phủ Đặng Gia
Hắn – Đặng Thành An – vẫn giữ lời hứa: Nếu Pháp Kiều còn ở đây, không chạy trốn, thì sẽ sống trong nhung lụa, được ăn ngon mặc đẹp, ở phòng tổng thống, tắm sữa dê và xức nước hoa giá trăm triệu
Tất nhiên, Pháp Kiều không ngu gì mà bỏ chạy
Bởi vì: 1. Trong nhà hắn có hơn 100 vệ sĩ. 2. Hắn quá đẹp trai. 3. Kế hoạch cua hắn đang tiến triển cực tốt.
Chỉ có một vấn đề duy nhất: Con mụ Quách Thánh Liên.
Người hầu cao cấp, lâu năm trong Đặng Gia. Một ả đàn bà vừa ghen, vừa có âm mưu, vừa điên khùng
Từ ngày Pháp Kiều xuất hiện, cô ta cào móng, xỉa xói, chửi xéo, phá hoại quần áo, làm đổ canh nóng lên tay cậu, và sáng nay còn tát cậu ngã vào bàn ăn chỉ vì
Quách Thánh Liên
Quách Thánh Liên
Mày dám ngồi vào ghế của ông chủ?
Quách Thánh Liên
Quách Thánh Liên
Thứ như mày chỉ đáng lau giày cho ngài ấy!
Cả nhà nhìn thấy, nhưng không ai dám xen vào. Vì Thánh Liên trước giờ rất được Thành An tin tưởng
Cho đến hôm nay
Buổi chiều – tại phòng khách biệt phủ Đặng Gia
Một người hầu hớt hải chạy đến phòng làm việc của Thành An, gõ cửa với gương mặt hoảng loạn
Người Hầu
Người Hầu
Ông chủ! Pháp… Pháp Kiều cậu ấy bị người của biệt phủ đánh!
Người Hầu
Người Hầu
Cậu ấy bị chảy máu đầu rồi, còn bị xô vào cột đá!
Không nói một lời, Thành An lập tức đứng bật dậy, ánh mắt tối sầm lại
Trong ba phút, hắn đã có mặt tại đại sảnh
Và thứ hắn nhìn thấy đầu tiên là Pháp Kiều nằm co ro dưới nền gạch, má bầm tím, môi rớm máu, còn Quách Thánh Liên thì đang gào lên
Quách Thánh Liên
Quách Thánh Liên
Nó dám vu khống tôi!
Quách Thánh Liên
Quách Thánh Liên
Ngài tin lời nó sao, ông chủ?! Nó là cái gì chứ?!
Rầm!
Hắn đạp văng chiếc ghế sang một bên, bước đến, lạnh lùng ra lệnh
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Lôi ả xuống hầm!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tra tấn đến khi nào không nhận ra mặt thì thôi!
Thánh Liên chưa kịp phản ứng thì đã bị hai đàn em áo đen túm tóc kéo đi, miệng cô ta hét chói tai
Quách Thánh Liên
Quách Thánh Liên
Khônggg!
Quách Thánh Liên
Quách Thánh Liên
Em yêu anh mà An! Em làm vì yêu anh! ANNN!
Tiếng hét đó không thể làm dịu đi ánh mắt giận dữ của Đặng Thành An
Hắn quỳ xuống, ôm lấy Pháp Kiều vào lòng
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ai dám động vào em nữa, anh sẽ cho bọn chúng chết không toàn thây !
Pháp Kiều run rẩy khóc thút thít, nhưng ánh mắt thì… long lanh đầy kịch tính
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
💭Trúng kế rồi. Bước một thành công. Giờ bắt đầu bước hai: làm hắn yêu mình đến mức sẵn sàng quỳ gối!
Bác quản gia run rẩy bưng hộp cứu thương tới, Thành An không để ai chạm vào, tự tay xử lý từng vết thương, dịu dàng đến lạ khiến tất cả người làm trong biệt phủ đều há hốc mồm
Tối hôm đó — trong phòng Đặng Thành An
Pháp Kiều tắm xong, bước ra với áo ngủ rớt vai, ánh nến vàng dịu ánh cả căn phòng
Cậu nhìn hắn bằng ánh mắt long lanh
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Anh An… em thấy… có lỗi vì làm anh tức giận hôm nay… để đền bù, em sẽ… dâng thân.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//ngẩn người//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Hửm?
Pháp Kiều tiến lại gần, ngồi lên đùi hắn, tay lần xuống áo sơ mi, mở từng nút một
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Em muốn… được anh chạm vào...Chỉ mình anh thôi…!
Bộp!
Cậu đặt tay hắn lên vòng ba của mình, nhỏ giọng
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Anh thích không?
Đặng Thành An đỏ mặt, cười khẽ. Nhưng rồi tay hắn siết nhẹ, kéo cậu ngã xuống giường
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Em nghĩ mình điều khiển được tôi à, Kiều?
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Không phải điều khiển… là quyến rũ..!
Trên chiếc giường lớn phủ ga lụa trắng, ánh nến vẫn le lói, tiếng thở dốc vang lên xen kẽ giữa những lần vải vóc sột soạt
Thành An siết lấy cổ tay Pháp Kiều, ghì cậu xuống dưới, ánh mắt tối lại như thú hoang bị chọc giận
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Em đúng là muốn chơi với lửa...
Pháp Kiều rướn người, đôi mắt long lanh, khóe môi cong cong như thể đang cười khẩy
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Chỉ sợ... lửa này, anh không dập nổi thôi.
Cạch..
Chiếc cúc áo cuối cùng bị bung ra. Thành An cúi xuống, chạm vào làn da mịn như nhung ấy bằng đầu lưỡi nóng bỏng
Pháp Kiều rên khẽ, cắn môi
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Ưm...~đừng… nhẹ chút... anh…
Hắn không nghe. Hắn cắn. Cắn để đánh dấu. Cắn để khiến cậu không thể trốn chạy được nữa
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Em quyến rũ tôi trước..
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Giờ thì đừng hối hận!
...
Một cú nhấp hông dồn lực, Pháp Kiều bật ra tiếng nấc đứt quãng
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Á… ư…~ a…! A…An… chậm thôi…~
Tay cậu bấu lấy lưng hắn, từng ngón siết lại run rẩy, cơ thể trắng nõn vặn vẹo theo từng nhịp xâm chiếm
Thành An ghé sát tai, thì thầm
Đặng Thành An
Đặng Thành An
“Em rên dễ nghe lắm… còn hơn cả mấy bản nhạc giao hưởng triệu đô tôi từng mua.”
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Hức… đồ điên…
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ừ, điên vì em!
Từng cú va chạm sau đó không còn là chiếm đoạt, mà là chiêu dụ, là giam cầm. Cả căn phòng như hóa thành mê cung tình dục, nơi không ai kiểm soát được nhịp tim của mình nữa
Pháp Kiều cong người, giọng nức nở
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Ư… a~… sâu quá… a…! Em… sắp… aaaa…!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Cứ rên… để cả biệt phủ biết… em là của ai!
Tiếng rên rỉ kéo dài hòa cùng tiếng thở gấp, tiếng giường va vào tường, và tiếng tim đập loạn trong lồng ngực…
Cả hai vừa đạt cao trào trên giường chưa bao lâu, vậy mà Thành An vẫn không buông tha
Hắn bế xốc Pháp Kiều lên như không trọng lượng, bước tới chiếc sofa da màu nâu đậm, rồi thả mạnh cậu xuống như vứt một món đồ chơi quý giá nhưng không nghe lời
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Em khiêu khích tôi đến mức này, mà tưởng mọi thứ kết thúc sớm vậy à?
Pháp Kiều thở hổn hển, môi đỏ bầm run nhẹ
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Hức~… anh điên rồi…!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Phải! Điên vì em..
Xoạc!
Hắn kéo phăng chiếc áo ngủ đã rách bươm ra khỏi người cậu, rồi xé cả phần ren mỏng dưới hông, lộ ra làn da trắng lộ liễu run rẩy dưới ánh nến nhạt nhòa
Pháp Kiều chưa kịp ngồi dậy, đã bị hắn ghì chặt ngược lưng lên sofa
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
An… An… a~… đừng… Ư~…!
Một cú thúc mạnh từ phía sau khiến cậu bật tiếng rên nghẹn ngào, người vặn vẹo chống cự nhưng vô vọng, vì cả cơ thể đã sớm mềm rũ theo từng nhịp va đập
Thành An cúi sát tai cậu, giọng trầm và khàn
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Em từng làm chuyện này với ai khác ngoài tôi chưa nhỉ?
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Ư… hức~… chưa… chỉ~… chỉ có anh…
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tốt! Vậy giờ để em nhớ cho rõ em là của tôi!
Hắn không kiềm chế nữa. Từng cú thúc sâu, mạnh, dồn dập khiến thân thể mảnh khảnh bị ép chặt vào thành ghế
Pháp Kiều bật khóc giữa những tiếng rên
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Á… a…~! Em… chịu không nổi… An… chậm~…!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Em khiến tôi phát điên mỗi đêm..
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Giờ đến lượt em phát điên vì tôi!
Tay hắn luồn qua ngực cậu, bóp chặt, nghịch ngợm từng nơi nhạy cảm khiến Pháp Kiều rên rỉ gần như van xin
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp•Pháp Kiều
Ư~… aaa… hức… ưm~… mạnh quá… An…~
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Cứ rên đi, Kiều..!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Đêm nay… anh không buông em ra đâu!
Sofa trượt nhẹ theo nhịp, sàn đá lạnh lẽo vang lên âm thanh ướt át mập mờ
____________
__|Còn Tiếp|__

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play