Chương 2: Cậu ngồi sau tôi, tôi giấu đi những nhịp tim lỡ.

Tôi không ngờ có một ngày Trương Cực lại ngồi sau tôi.
Là ngồi thật,không phải trong mơ.
Buổi sáng thứ hai,lớp tôi được phân lại chỗ ngồi vì có học sinh mới chuyển đến.Tôi đang loay hoay dọn bàn thì cô chủ nhiệm lên tiếng:
GVCN
GVCN
Trương Cực,em qua A8 tạm học vài tuần.Bên đó thiếu người,cô sắp xếp như vậy cho tiện tổ chức thi học kỳ.
Trương Cực đi vào,áo đồng phục vẫn trắng tinh,tay xách balo,mặt không biểu cảm gì nhiều.
Cả lớp xôn xao.Ai cũng biết cậu là học sinh giỏi của lớp chọn - tự nhiên chuyển sang lớp thường như chúng tôi,ai mà không bất ngờ.
Cậu được xếp ngồi bàn cuối,ngay sau lưng tôi.
Tôi đơ mất vài giây.
Tả Hàng
Tả Hàng
"Sau lưng....nghĩa là...rất gần."
Tôi quay lên bảng thật nhanh,cố làm như không có gì.Nhưng tim thì đập mạnh đến mức tôi sợ cậu nghe thấy.
Trương Cực
Trương Cực
Chào cậu.
Cậu nói,giọng trầm thấp,không lạnh nhưng xa cách.
Tôi quay đầu lại khẽ cười
Tả Hàng
Tả Hàng
...Chào cậu.
Không dám nhìn lâu.Tôi quay lên ngay.
Từ hôm đó,mỗi lần quay bài,tôi đều cảm thấy áp lực như thể mình đang diễn thuyết trước toàn trường.Tôi sợ viết xấu,sợ sai số,sợ tay run.
Tả Hàng
Tả Hàng
"Cậu ấy có đang nhìn không nhỉ?Có thấy mình luống cuống không?"
Giờ kiểm tra,tôi quên mất bài học hôm trước.Cầm bút mà chữ cứ nhảy múa loạn xạ.
Tôi than nhỏ:
Tả Hàng
Tả Hàng
'Toang rồi...'
Bất ngờ,một tờ nháp được đẩy từ phía sau lên.Chữ viết quen thuộc - thẳng hàng và rõ nét - là công thức tôi quên mất.
Tôi giật mình,liếc về sau.Cậu vẫn đang viết,như chưa hề làm gì.
Tôi cầm tờ nháp lên,siết nhẹ tay áo mình
Tả Hàng
Tả Hàng
"Cậu giúp mình....sao lại giúp mình chứ?"
Sau giờ hoc,tôi gom đồ chậm lại.Cậu cũng vậy.
Tôi lấy hết dũng khí,khẽ lên tiếng:
Tả Hàng
Tả Hàng
Cảm ơn...vì tờ nháp hồi nãy.
Cậu quay sang nhìn tôi,mắt rất bình lặng:
Trương Cực
Trương Cực
Không có gì.Nhớ lại là tốt rồi.
Tôi cười,nhỏ thôi.
Đủ để thấy lòng mình ấm lên như có ánh nắng nào vừa rọi vào một góc rất lặng.
__________________
Những ngày sau,cậu vẫn ngồi ở đó.
Vẫn yên lặng,không hỏi chuyện ai,không xen vào những cuộc tám chuyện của lớp tôi.
Nhưng cậu bắt đầu có một thói quen - hỏi tôi mượn tập khi có bài ghi thiếu.
Trương Cực
Trương Cực
Tả Hàng,hôm nay phần hình học,cậu chép rõ không?Cho mình mượn chút.
Tả Hàng
Tả Hàng
Có.Cậu đợi chút nhé.
Chữ cậu đẹp.Cậu học giỏi.Cậu ngồi sau tôi.
Còn tôi,đang cố giấu một trái tim dần ồn ào hơn mỗi ngày.
Tôi kể với bạn thân - Tân Hạo - trong giờ ra chơi:
Tả Hàng
Tả Hàng
Ê...Trương Cực cậu ấy ngồi sau tớ đó.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Thiệt? Trời ơi, định mệnh luôn á!
Tả Hàng
Tả Hàng
Không...đừng nói vậy...
Tôi xua tay,vừa cười vừa đỏ mặt.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Nhưng mà vui không?
Tôi im lặng một lúc rồi khẽ gật đầu.
Tả Hàng
Tả Hàng
Vui lắm...
Nhưng trong lòng tôi lại có chút sơ.Sợ nấu vui quá, đến lúc cậu quay về A1, mình sẽ buồn không chịu được.
Một buổi chiều nọ,khi chuẩn bị về,cậu gọi tôi lại.
Trương Cực
Trương Cực
Hàng,hôm nay cậu bị sốt hả?
Tôi sững người.
Tả Hàng
Tả Hàng
Sao...sao cậu biết?
Trương Cực
Trương Cực
Trông cậu đi chậm,mặt đỏ.Tay cầm bút cũng run.
Tôi khẽ cười,
Tả Hàng
Tả Hàng
..Làm gì mà cậu để ý kỹ vậy,
Cậu không cười. Chỉ đáp nhẹ:
Trương Cực
Trương Cực
Tại cậu ngồi ngay trước mặt, không để ý cũng khó.
Tôi cắn môi, tim đập liên hồi. Cậu nói một câu... mà tôi sẽ nhớ rất lâu.
"Chúng tôi ngồi cách nhau đúng một chiếc bàn học. Nhưng có những thứ, tôi chẳng dám rút ngắn hơn nữa... Vì tôi biết, khi Trương Cực rời đi... tôi sẽ chẳng còn nơi nào để nhìn về nữa."
Hot

Comments

Marii Buratei

Marii Buratei

Tình tiết truyện rất xuất sắc, tác giả cố gắng phát huy nhé!

2025-06-19

1

Toàn bộ
Chapter
1 Lời mở đầu
2 Chương 1:Mùa hạ năm ấy,cậu đi ngang qua tôi.
3 Chương 2: Cậu ngồi sau tôi, tôi giấu đi những nhịp tim lỡ.
4 Chương 3: Mình thích cậu rồi... đúng không?
5 Chương 4: Chỉ là một câu hỏi, cũng khiến tôi vui cả ngày.
6 Chương 5: Hoá ra, chỉ cần cậu mỉm cười... là tôi thấy đủ rồi.
7 Chương 6: Mình đang thích cậu nhiều quá, phải không?
8 Chương 7: Nếu cậu quay lại nhìn tôi... liệu có thấy được gì không?
9 Chương 8: Biết là sắp xa, tôi càng muốn giữ lấy từng phút bên cậu.
10 Chương 9: Chỉ là bài kiểm tra thôi mà... sao tôi lại muốn giữ lấy cậu đến vậy?
11 Chương 10: Tạm biệt nhé, người từng ngồi sau tôi.
12 Chương 11: Cậu đã đi rồi... sao lòng tôi vẫn chẳng buông?
13 Chương 12: Thì ra, không gọi tên cậu... vẫn là nhớ.
14 Chương 13: Nếu hai người cùng im lặng... thì ánh mắt sẽ lên tiếng.
15 Chương 14: Nếu như cậu cũng đang nhìn về phía tôi.
16 Chương 15: Nếu ngày hôm ấy là lần cuối cùng...
17 Chương 16: Một ngày nghỉ nhớ về cậu.
18 Chương 17: Đừng quên tôi từng tồn tại.
19 Chương 18: Tình cờ cũng là một dạng sắp đặt.
20 Chương 19: Lâu rồi, cậu khỏe không?
21 Chương 20: Tôi nghĩ về cậu nhiều hơn bình thường.
22 Chương 21: Chỉ một câu thôi, mà tôi nhớ mãi.
23 Chương 22: Tôi sợ, những thứ quá đẹp... thường không kéo dài.
24 Chương 23: Gặp lại nhau trong mưa.
25 Chương 24: Người dịu dàng nhất... là cậu.
Chapter

Updated 25 Episodes

1
Lời mở đầu
2
Chương 1:Mùa hạ năm ấy,cậu đi ngang qua tôi.
3
Chương 2: Cậu ngồi sau tôi, tôi giấu đi những nhịp tim lỡ.
4
Chương 3: Mình thích cậu rồi... đúng không?
5
Chương 4: Chỉ là một câu hỏi, cũng khiến tôi vui cả ngày.
6
Chương 5: Hoá ra, chỉ cần cậu mỉm cười... là tôi thấy đủ rồi.
7
Chương 6: Mình đang thích cậu nhiều quá, phải không?
8
Chương 7: Nếu cậu quay lại nhìn tôi... liệu có thấy được gì không?
9
Chương 8: Biết là sắp xa, tôi càng muốn giữ lấy từng phút bên cậu.
10
Chương 9: Chỉ là bài kiểm tra thôi mà... sao tôi lại muốn giữ lấy cậu đến vậy?
11
Chương 10: Tạm biệt nhé, người từng ngồi sau tôi.
12
Chương 11: Cậu đã đi rồi... sao lòng tôi vẫn chẳng buông?
13
Chương 12: Thì ra, không gọi tên cậu... vẫn là nhớ.
14
Chương 13: Nếu hai người cùng im lặng... thì ánh mắt sẽ lên tiếng.
15
Chương 14: Nếu như cậu cũng đang nhìn về phía tôi.
16
Chương 15: Nếu ngày hôm ấy là lần cuối cùng...
17
Chương 16: Một ngày nghỉ nhớ về cậu.
18
Chương 17: Đừng quên tôi từng tồn tại.
19
Chương 18: Tình cờ cũng là một dạng sắp đặt.
20
Chương 19: Lâu rồi, cậu khỏe không?
21
Chương 20: Tôi nghĩ về cậu nhiều hơn bình thường.
22
Chương 21: Chỉ một câu thôi, mà tôi nhớ mãi.
23
Chương 22: Tôi sợ, những thứ quá đẹp... thường không kéo dài.
24
Chương 23: Gặp lại nhau trong mưa.
25
Chương 24: Người dịu dàng nhất... là cậu.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play