Cuộc Tình ! [ DuongHung ] [ DomicMaster ]
#1: Cục Cưng, Anh Đến Đây!
Trần Đăng Dương - Anh
Cục cưng ơi~
Trần Đăng Dương - Anh
Anh đến rồi đây. Mở cửa cho anh đi~
Lê Quang Hùng - Cậu
Ai là cục cưng của mày
Lê Quang Hùng - Cậu
Đứng ở yên đó. Mày mà làm gì bậy bạ thì ch€t với tao!
Trần Đăng Dương - Anh
Ôi dào, gì mà căng thế? Anh chỉ đến thăm người yêu thôi mà.
Lê Quang Hùng - Cậu
Ai là ngươi yêu của mày chứ, đừng có vớ vẩn, tao ra ngay đây
Vài phút sau, có tiếng cửa mở. Anh đứng trước cửa phòng cậu, dựa vai vào khung cửa, nở nụ cười ranh mãnh. Cậu mới ngủ dậy nên mái tóc còn hơi rối và gương mặt hơi ửng đỏ, trông quyến rũ vl~
Trần Đăng Dương - Anh
Lâu quá nha. Để anh đứng chờ mỏi cả chân
Lê Quang Hùng - Cậu
Tao mới dậy, mày đến không báo trước thì chịu đi
Anh bước vào phòng, căn phòng của cậu lúc nào cũng gọn gàng, sạch sẽ, ngăn nắp giống hệt chủ nhân của nó vậy. Anh tiện tay đóng cửa lại, tiếng "cạch" nhỏ vang lên khiến cậu hơi giật mình
Lê Quang Hùng - Cậu
Này, mày đóng cửa làm gì?
Trần Đăng Dương - Anh
Đóng cửa cho mát. Với lại... có không gian riêng tư nói chuyện
Lê Quang Hùng - Cậu
Nói chuyện gì mà phải riêng tư?
Anh tiến lại gần cậu, vòng tay qua eo cậu, kéo sát vào lòng mình. Cậu thoáng giật mình, nhưng không đẩy ra ngay, chỉ nắm chặt hai bàn tay đặt lên ngực anh.
Trần Đăng Dương - Anh
Nói chuyện là phụ thôi. Thật ra anh muốn ôm cục cưng của anh một chút~
Lê Quang Hùng - Cậu
Bỏ ra... Đ-đừng có.. làm vậy //có vẻ hơi run sợ//
Trần Đăng Dương - Anh
Sao lại không? Em biết mà, em cũng thích anh ôm đúng không?~
Cậu im lặng, ánh mắt vờ như đang lảng tránh. Gương mặt cậu đỏ rồi giờ còn đỏ bừng hơn nữa khi cảm nhận hơi thở ấm nóng của anh phả vào tai của mình
Trần Đăng Dương - Anh
Không nói gì là đúng rồi nha
Anh khẽ cúi xuống, hôn nhẹ lên tóc cậu, rồi trượt xuống vành tai cậu. Cậu thì rụt cổ lại, khẽ rên một tiếng nhỏ
Lê Quang Hùng - Cậu
Dươ-Dương... Đừng-..
Trần Đăng Dương - Anh
Anh rất nhớ em. Nhớ cái cảm giác ôm em như thế này
Trần Đăng Dương - Anh
Anh muốn ôm em như này mãi //ôm cậu chặt hơn//
Anh siết chặt vòng tay, ép sát cậu vào lồng ngực mình. Cậu cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ của anh và mùi hương quyến rũ trên người của anh, nó lại làm cho cậu trở nên đê mê. Cậu nhắm mắt lại, hơi thở dần trở nên gấp gáp
Lê Quang Hùng - Cậu
M-mày..đúng là... đồ-
Trần Đăng Dương - Anh
Hửm? //nhướm mày// Đồ gì cơ?
Lê Quang Hùng - Cậu
Mày..l-là cái đồ-..biến thái-..
Trần Đăng Dương - Anh
Biến thái ư?
Trần Đăng Dương - Anh
Thế cục cưng muốn thử không~ //liếm môi//
Anh thì thầm vào tai cậu giọng nói trầm khàn đầy mê hoặc. Bàn tay anh từ từ di chuyển xuống phía dưới, nhẹ nhàng vuốt ve lưng cậu
Lê Quang Hùng - Cậu
Mày... mày đừng có..mà-
Cậu phát âm ra một tiếng kêu nhỏ khi anh bất ngờ bế bổng cậu lên, khiến cậu phải vòng chân qua eo anh theo phản xạ. Gương mặt cậu lúc này đỏ như gấc chính
Lê Quang Hùng - Cậu
Mày làm cái quái gì vậy hả!?
Lê Quang Hùng - Cậu
Thả bố mày xuống!!!
Trần Đăng Dương - Anh
Không thả. Anh muốn bế cục cưng của anh đi đâu đó. Em nói xem, mình nên đi đâu bây giờ?
Anh nhìn thẳng vào mắt cậu, nụ cười vẫn ở trên môi, nhưng ánh mắt đã ánh lên vẻ chiếm hữu và khao khát
Comments
𝑲𝒂𝒏𝒏 𝑳𝒆𝒆.
Sớm nè chị Mia Lê😔
2025-06-19
2