[LuHeng Kiệt Hằng] Quá Khứ Và Thực Tại
Chương 2: Về nước
Sau hơn chục tiếng bay dài, cuối cùng máy bay cũng hạ cánh xuống Trung Quốc
Cậu và ba mẹ bước ra khỏi khu vực kiểm tra hành lý
Cậu hít một hơi thật sâu /Không khí nơi này thật quen thuộc/
Bỗng, một bóng dáng quen thuộc lao từ xa tới
Kì Hàm - Bạn thân cậu
DỊCH HẰNG!!!
Hàm hét to làm cho người xung quanh giật mình.
Cậu ta chạy tới, không thèm để ý đến ai khác, giơ tay định ôm lấy cậu.
Trần Dịch Hằng - Cậu
/nhanh chóng né sang một bên/ Tránh ra, định nhào tới làm gì?
Kì Hàm - Bạn thân cậu
/cười toe toét, bám lấy vai cậu/ mày không cảm động chút nào hả?
Kì Hàm - Bạn thân cậu
Bạn bè lâu ngày mới gặp mà lạnh lùng thế
Trần Dịch Hằng - Cậu
/liếc xéo/ Ừ. Cảm động quá trời luôn đây.
Ba mẹ Hằng đứng cạnh đó bật cười. Mẹ cậu dịu dàng nhìn Hàm
Mẹ Hằng
Hàm vẫn hoạt bát như ngày nào nhỉ?
Kì Hàm - Bạn thân cậu
/gãi đầu, cười hì hì/ cháu có thay đổi gì đâu cô! Cô, chú lâu rồi không gặp càng ngày càng trẻ ra ạ.
Ba Hằng
/gật đầu/ Chào cháu! Sau nay giúp chú giám sát Hằng nha.
Kì Hàm - Bạn thân cậu
/nháy mắt với cậu/ nghe chưa? Liệu mà lấy lòng tao đi!
Cậu bất lực, kéo vali đi trước
Trần Dịch Hằng - Cậu
/lẩm bẩm/ mới về đã thế này rồi
Chiếc xe lao vút trên đường cao tốc, đưa Dịch Hằng trở lại ngôi nhà sau bao năm xa cách.
Cậu ngồi ở ghế sau, tay chống cằm nhìn ra cửa sổ. Hàm ngồi bên cạnh, vẫn không ngừng nói.
Kì Hàm - Bạn thân cậu
Này, mày không chút cảm động nào khi về lại đây à?
Trần Dịch Hằng - Cậu
/nhàn nhạt đáp/ Cảm động chứ.
Kì Hàm - Bạn thân cậu
Nói nghe coi, cảm động ra sao?
Trần Dịch Hằng - Cậu
Cảm động vì vừa xuống máy bay đã thấy một con khỉ nhảy nhót trước mặt.
Kì Hàm - Bạn thân cậu
/lườm/ mày đúng là! Bạn mày đích thân ra đón mà thái độ thế đó.
Ba Hằng
con về thì lo tập trung học hành cho tốt.
Mẹ Hằng
À! Nhà trường đã sắp xếp ổn thỏa rồi, con sẽ học cùng lớp với Hàm
Cậu hơi bất ngờ, liếc nhìn Hàm
Trần Dịch Hằng - Cậu
Mày xin vào lớp tao à
Kì Hàm - Bạn thân cậu
/nhún vai, cười đắc ý/ No! Bạn không xin.
Kì Hàm - Bạn thân cậu
Chả qua lớp bạn vẫn thiếu một slots nên tao chỉ để cử nhẹ mày với cô à
Trần Dịch Hằng - Cậu
/xoa trán/tao cảm thấy ngày tháng sau này không yên ổn rồi...
Mẹ Hằng
/bật cười/ có Hàm bên cạnh cũng tốt mà. ít ra con cũng không cô đơn.
Kì Hàm - Bạn thân cậu
/vỗ vai cậu/ thấy chưa? Cô nói đúng quá còn gì!
Kì Hàm - Bạn thân cậu
Sau này tao sẽ chăm sóc mày thật tốt!
Trần Dịch Hằng - Cậu
/thở dài/ thôi tha cho tao đi...
Cả xe vang lên tiếng cười vui vẻ
Vừa bước xuống xe, cậu đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên.
Bà nội Hằng
Hằng nhi! cuối cùng con cũng về rồi!
Một bà cụ tóc bạc, dáng người nhỏ nhắn nhưng trông vẫn rất minh mẫn bước ra từ cửa chính. Là bà nội của cậu.
Trần Dịch Hằng - Cậu
Bà/vội bước tới, ôm lấy bà/
Bà nội Hằng
Để bà nhìn con xem, chà! Lớn quá rồi.
Bà nội Hằng
Mà sao con gầy thế hả? Ở bên đó ba mẹ không lo cho con đàng hoàng à?
Ba Hằng
/bước tới/ Con trai mẹ chả lo! chỉ lo cháu trai là sao ạ?
Ba Hằng
Mẹ thiên vị quá đi!
Bà nội Hằng
/đánh nhẹ ba cậu/ chá bố anh! Lớn hơn tôi rồi còn đòi tôi lo nữa sao!
Trần Dịch Hằng - Cậu
/bật cười/ con vẫn khỏe mà.
Kì Hàm - Bạn thân cậu
/Xách hành lý của Dịch Hằng xuống xe/ Bà ơi! bà đứng chỉ lo cậu ấy, con cũng gầy đi đây này!
Bà nội Hằng
/bật cười/ thằng nhóc này! được rồi vào nhà trước đi.
Bà nội Hằng
Bà có chuẩn bị bánh con thích đấy!
Tất cả mọi người cùng bước vào, tiếng cười rộn rã làm cho ngôi nhà bớt đi sự lạnh lẽo
/Tối hôm đó/Sau khi tắm rửa xong.
Dịch Hằng ra ban công hóng gió. Thành phố về đem vẫn sáng rực. Những ánh đèn xa xa khiến cậu nhớ đến khoảng thời gian đã qua.
Bống, có tiếng gõ cửa nhẹ.
Trần Dịch Hằng - Cậu
Vào đi
Cửa mở ra, Hàm bước vào tay đút túi quần. Cậu ta không nói gì ngay mà đi thẳng đến giường, ngồi xuống với vẻ trầm tư hiếm thấy.
Trần Dịch Hằng - Cậu
/nhướm mày nhìn Hàm/ Tự dưng im lặng vậy, có chuyện gì?
Hàm chống tay lên gối, ngón tay vô thức siết chặt lại như đang do dự điều gì. Một lúc sau, cậu ta lên tiếng.
Kì Hàm - Bạn thân cậu
Ngoài tao ra, mày còn nhớ ai ở đây không?
Hằng nhíu mày, lục lại ký ức nhưng không có ai hiện lên rõ ràng.
Trần Dịch Hằng - Cậu
Không!
Kì Hàm - Bạn thân cậu
/khẽ cười, giọng điệu lại nhẹ bẫng/ vậy thì tốt.
Hằng nhìn cậu ta, cảm giác có gì đó không ổn.
Trần Dịch Hằng - Cậu
Mày có ý gì?
Hàm đứng dậy, vỗ vai cậu như trấn an.
Kì Hàm - Bạn thân cậu
Không gì cả, chỉ tò mò thôii. Ngủ sớm đi
Nói rồi, cậu ta rời đi, để lại Hằng với một cảm giác khó hiểu.
Kì Hàm - Bạn thân cậu
"Mong rằng mày sẽ mãi mãi quên đi cậu ta"
Comments
Kamiblooper
Sẩy chân vào thế giới của tác giả.
2025-06-21
1