Chương 2

Buổi sáng hôm sau, Lụa khoác lên mình bộ váy gấm màu khói sương mà Minh Châu đã để lại từ tối qua. Nàng đứng trước gương đồng, nhìn chính mình, chẳng thể tin… người con gái trong gương kia là một tì nữ thấp kém được gả ép.
Nàng khẽ đưa tay chạm vào cổ áo, nơi có thêu hoa văn của Huỳnh Gia đó không phải là váy bình thường, mà là đồ của dòng dõi quyền quý. Và cũng chính vì thế… mà các ánh mắt trong phủ hôm nay, càng thêm gay gắt.
Khi nàng bước ra từ phòng, tay bưng trà cho các vị khách đang tụ họp tại chính sảnh, những tiếng xì xầm vang lên!!!
Mai Tuyết
Mai Tuyết
Cô ấy dám mặc váy của Mợ Ba sao???
Mai Tuyết
Mai Tuyết
Còn bưng trà cho khách? Ai cho mợ ấy cái quyền đó…
Lụa nghe hết. Mỗi lời như một nhát dao đâm vào lòng. Nàng chỉ biết cúi đầu, cắn môi chịu đựng. Nhưng đến khi chén trà trên tay nàng vô tình rơi xuống vì va phải một a hoàn cố tình chen lấn…
Choang! - âm thanh sắc lạnh vang lên giữa sảnh đường.
Nguyệt Vân
Nguyệt Vân
Tay vụng về mà còn ra mặt tiếp khách, đúng là không biết xấu hổ.
Một phụ nhân lớn tuổi trong họ nhà Lê hằn học nói.
Ngay lúc ấy, mọi người bất chợt im bặt.
Một giọng nói trầm, đầy uy nghiêm vang lên sau lưng Lụa!!!
M.Châu
M.Châu
Bà nói ai vụng về?
Tất cả đều quay lại.
Huỳnh Minh Châu đã bước vào sảnh. Ánh sáng từ bên ngoài chiếu lên thân áo lụa màu xanh rêu của cô, khiến cô càng thêm uy quyền.
Cô bước đến bên Lụa, ánh mắt liếc nhìn mọi người một lượt, rồi cúi xuống — đỡ lấy tay nàng, giọng nói lạnh mà rõ từng chữ!!!
M.Châu
M.Châu
Tôi là người đưa váy cho em ấy, cũng là người bảo em ấy ra tiếp trà. Có ai trong phủ dám chống lại lời tôi không?
Không ai dám nói gì. Ngay cả người vừa nặng lời với Lụa cũng chỉ cúi đầu, im bặt.
Minh Châu quay sang Lụa, nhẹ giọng hơn hẳn~
M.Châu
M.Châu
Không sao. Có tôi ở đây.
M.Châu
M.Châu
Sau khi khách tan, Lụa lặng lẽ theo Minh Châu trở về gian phòng nhỏ phía sau. Nàng không dám ngẩng đầu, vừa rót trà cho cô vừa run giọng
Lụa
Lụa
Chị… tại sao lại bảo vệ em trước mặt bao người như thế? Em… em chỉ là một người thấp kém, không đáng để chị bận tâm đâu ạ…
Minh Châu ngồi đó, im lặng một lúc lâu. Đến khi nàng không chịu nổi nữa, cô mới lên tiếng
M.Châu
M.Châu
Cô về làm dâu của Lê Gia, tuy danh phận không cao, nhưng cô là dâu của Lê Gia, tôi cũng chỉ đang bảo vệ danh dự của chồng tôi thôi!!! Tôi ghét nhất là những kẻ tự cho mình quyền được chà đạp người khác.
Lụa nghe mà cổ họng nghẹn ứ. Nàng ngẩng lên — và lần đầu tiên, ánh mắt nàng dám nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm của Minh Châu.
Lụa
Lụa
Chị… nếu có thể… cho em một lý do. Vì sao chị lại đối tốt với em đến vậy?
Minh Châu lặng người. Rồi cô đứng dậy, bước đến bên nàng, đưa tay vuốt nhẹ sợi tóc vương bên má nàng như lần trước.
M.Châu
M.Châu
Lý do à… Có những thứ… tôi cũng chưa gọi tên được.
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play